Review

Oliver Twist

Thể loại Văn học nước ngoài
Tác giả Charles Dickens
NXB NXB Văn Học
Công ty phát hành Đinh Tị
Số trang 575
Ngày xuất bản 03-2015
Giá bánXem giá bán

Giới thiệu sách


Ngay từ khi mới ra đời, Oliver Twist đã mồ côi và phải sống trong trại tế bần. Bị đối xử tàn tệ, bị cho đi, rồi bị ngược đãi, không chịu nổi Oliver bèn bỏ trốn đến London nhưng lại rơi vào hang ổ của bọn trộm cắp. Trong hoàn cảnh đen tối ấy, cậu vẫn khát khao hướng thiện và khiến những tấm lòng nhân hậu cảm động. Cuối cùng bọn bất lương bị trừng trị, Oliver thoát khỏi âm mưu của chúng và có được cuộc sống mới trong sạch, hạnh phúc.

Oliver Twist là một trong những tác phẩm thành công nhất của Charles Dickens. Cuộc đấu tranh giữa thiện và ác cùng những tấm lòng lương thiện sáng lên trên từng trang sách đã lôi cuốn nhiều thế hệ độc giả từ trẻ em đến người lớn. Cuốn sách cũng rất nhiều lần được chuyển thể thành phim điện ảnh, truyền hình, anime, kịch và nhạc kịch, trong đó bộ phim ca nhạc năm 1968 đã đoạt giải Oscar.

[taq_review]

Trích dẫn


Gặp một nhà trọ, Oliver nhìn mọi người qua lại một cách rất thảm hại cho tới khi ông chủ ra lệnh cho đầy tớ của mình đuổi thằng bé khốn cùng này đi. Nơi khác, người ta dọa thả chó ra đuổi em hoặc dọa giao em cho chính quyền địa phương.

Điều đó đủ làm em chạy trốn thật nhanh.

Em lại tiếp tục lên đường và hỏi xin một chút bánh mì ở những nơi có thể, vì ở nhiều cổng làng, em kinh hãi đọc những biển thông báo rằng người nào đi ăn xin sẽ bị giam vào ngục.

Em còn phải ngủ nhiều lần nữa ngoài trời, và sức em bắt đầu cạn kiệt nghiêm trọng. Chắc chắn rằng nếu không có lòng tốt của một người gác chắn đường và một bà già thì những nỗi đau khổ của Oliver đã bị rút ngắn lại như bà mẹ đáng thương của em. Em tới một thành phố nhỏ tên là Barnet.

Oliver Twist, người đầy bụi, ngồi bệt xuống những bậc thềm lạnh lẽo như một kẻ ăn mày. Chính lúc đó, em làm quen được với một nhân vật lạ lùng đang thích thú quan sát em.

Anh thanh niên tiến đến gần em và hỏi:

– Chuyện gì xảy ra với em vậy ?

– Em đói, em lạnh, em đã đi bộ bảy ngày trời.

– À, – chàng thanh niên nói, – cảnh sát đang đuổi theo em à ? Em vừa vượt ngục chăng ? Không ư!

Tốt! Anh sẽ cho em ăn uống sau đó chúng ta sẽ.cùng nhau đến Luân Đôn. Anh có quen một ông già có thể sẽ vui lòng cho em trú ngụ.

Oliver biết tên người bạn mới của mình là Jack Dawson và tên thân mật là gã Láu Cá. Họ đi đến Luân Đôn. Jack dẫn em qua nhiều khu phố bẩn thỉu, nghèo khổ, đầy trẻ con đang thi nhau la hét.

Oliver tự hỏi liệu có nên chuồn đi không. Cuối cùng họ đến trước một cánh cửa, gã Láu Cá đẩy ra sau khi đã huýt sáo.

– Ai đấy ? – Tiếng ai đó cất lên từ phía trong.

– Tôi mang đến một thành viên mới đây. – Jack cầm tay Oliver trả lời.

Oliver được đưa vào trong túp lều rách, và được giới thiệu với một ông già Do Thái da nhăn nheo tên là Fagin, lão bèn vừa cười vừa nhăn nhó điệu bộ.

– Chào mừng anh bạn mới đến. Hãy nhìn xung quanh mình xem.

Oliver ngạc nhiên nhận ra năm hay sáu nam nữ thanh niên trạc tuổi gã Láu Cá đang uống rượu, hút
thuốc và trên một sợi dây có nhiều khăn choàng.

Tất cả những cái đó có nghĩa gì nhỉ ?

Lão già Do Thái nét mặt gớm guốc cho Oliver ăn và mang cho em một cốc rượu đỗ tùng. Kiệt sức vì mệt mỏi và xúc động, em nhanh chóng thiếp đi.

Sáng hôm sau, tỉnh dậy, qua mi mắt khép hờ em thấy chỉ có một mình lão Do Thái. Lão đi lại trong phòng, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn về cái giường tồi tàn nơi em đang nằm. Oliver không động đậy vờ như đang ngủ.

Lão già, yên tâm bởi sự bất động của cậu bé, lôi ra từ sau một cánh cửa kéo trên trần nhà một chiếc hộp nhỏ rồi đặt rất cẩn thận lên bàn.

Hộp đựng chiếc đồng hồ vàng rất đẹp, lão già Do Thái bắt đầu ngắm nghía, sau đó lão lại nhìn những chiếc đồng hồ khác và nhiều đồ trang sức cùng với một vẻ sung sướng hân hoan như vậy.
Chợt, lão nhận thấy Oliver đang quan sát mình.

Lão đóng vội chiếc hộp, vớ lấy một con dao và la lên:

– Mày đã nhìn thấy tao! Tao sẽ giết mày! Mày đã trông thấy tao! Đó là kho báu của tao!
Lão già Do Thái giận dữ đứng dậy, lão run đến nỗi đứa trẻ có thể nhìn thấy lưỡi dao chao đảo.

– Tại sao mày lại rình mò tao, đồ súc sinh vô lại ? Tại sao lại quan sát tao thay vì ngon giấc như người ta ra lệnh cho mày ? Mày nói ngay cho tao biết mày đã trông thấy gì ?… Nào, nói đi, mày đã thấy gì? Nói nhanh và không được nói dối! Hãy nghĩ rằng cuộc sống của mày đang gặp nguy hiểm đấy!

– Lẽ ra cháu muốn ngủ lâu hơn, – Oliver bình tĩnh nói, – nhưng cháu không thể ngủ được nữa.
Cháu không hề có ý không vâng lời ông. Cháu xin.ông tha lỗi nếu cháu đã gây cho ông một tổn hại nào đó.

– Được rồi, được rồi. – Lão Fagin vừa nói vừa bình tĩnh hơn một chút. – Ta tin cháu.

– Cám ơn ông.

– Và may cho cháu đó. – Lão già độc ác vừa tiếp lời vừa nghịch con dao. – Bình tĩnh nào, cháu thấy rõ ta chỉ muốn làm cháu sợ mà thôi. Ta đã muốn thử thách cháu, cháu hiểu chứ, ta muốn xem xét lòng dũng cảm của cháu. Và ta khen ngợi cháu, cháu thật can đảm, anh bạn nhỏ, cháu thật dũng cảm, Oliver ạ! Chúng ta chờ đợi nhiều ở cháu!

Vừa nói, lão Fagin vừa đặt con dao lên bàn, rồi xoa tay, nhưng lão không để chiếc hộp đựng kho báu của lão lọt khỏi tầm nhìn và thỉnh thoảng lại liếc nó với ánh mắt lo âu.

– Nói cho ta biết, – lão Do Thái vừa nói vừa tiến gần cậu bé, – cháu đã thấy cái gì đó phải không, cháu đã thấy những cái ta có trong hộp chứ ? Bây giờ cháu có thể nói mà không hề sợ sệt cháu đã nhìn thấy của cải của ta phải không ?

– Vâng, thưa ông. – Oliver thành thật nói khi thấy cơn lôi đình của lão già đã hạ xuống.

– À, cháu đã thấy kho báu của ta… Hãy nghe đây Oliver, tất cả những thứ đó thuộc về ta, đó là của cải của ta. Ta chỉ có ít của để dành này để sống khi ta quá già nua. Ta sẽ chỉ có nó mà thôi khi ta không thể làm việc được nữa.

Oliver nghĩ rằng lão Fagin phải rất hà tiện mới sống trong một căn nhà ổ chuột như vậy khi lão có một gia tài như thế.

– Dậy thôi! – Lão Fagin nói, nhấc hũ nước nằm sau cánh cửa. – Ta sẽ đưa cho cháu một cái chậu để cháu rửa mặt.

Đứa trẻ vâng lời. Khi em quay lại chỗ lão già, em thấy chiếc hộp đã được cất đi.

Oliver rửa mặt cẩn thận và sắp xếp mọi thứ trật tự như lão Fagin bảo, lão còn ra lệnh cho em hắt hết nước trong chậu qua cửa sổ.

Một lát sau, Láu Cá quay về nhà với một thanh niên mà Oliver đã thoáng nhìn thấy và người ta giới thiệu với em anh chàng này tên là Charlot Bates. Mọi người ngồi vào bàn ăn và Oliver không hề làm khách, bữa ăn gồm cà phê và bánh mì nóng.

Em ngạc nhiên nhận thấy rằng Láu Cá đã mang về thịt giăm bông cất trong đáy mũ.

– Ta rất hài lòng được trông thấy các cháu. -lã o Fagin nói với Charlot và Láu Cá. – Ta đã không nói dối khi khẳng định rằng sáng nay các cháu đã làm việc tốt. Chắc là các cháu đã làm việc chứ ?

– Dĩ nhiên, – Láu Cá trả lời, – và làm thật đẹp.

– Vâng, một công việc khó khăn! – Charlot thêm vào..- Nào, hãy nói đi! Các cháu có gì đưa cho ta nào ?

– Hai cái ví. – Láu Cá tự hào trả lời.

– Rất nặng chứ ? – lão Do Thái hỏi.

– Vâng, vâng, cháu xem chúng có vẻ dày cộm đấy. – Láu Cá nói và lôi chúng ra khỏi túi của mình.

– Chuyện này có thể tốt hơn. – lão già Do Thái nhận xét sau khi đã xem xét hai cái ví. – Nhưng cũng có thể tồi hơn. Ví chỉ mới được sử dụng và người sản xuất ra chúng là một anh thợ tốt, đã dùng những vật liệu cực kỳ. Phải không, Oliver ?

– Vâng, thưa ông. – Oliver đáp.

Những lời nói của cậu bé tỏ ra ngây thơ đến nỗi Charlot ôm bụng bật cười.

– Khá ồn đấy, – lão già nói, – Charlot, còn cháu mang về cái gì thế ?

– Bốn chiếc khăn tay. – Chàng thanh niên trả lời.

– Đưa chúng đây. – Lão Do Thái nói và xem xét chúng cẩn thận. – Chúng đẹp đấy, nhưng cần phải dùng kim tháo “mác” ra. Đó là một công việc cần thiết mà Oliver có thể làm được. Chúng ta sẽ chỉ cho nó cách làm như thế nào. Phải không Oliver? Công việc này sẽ làm cháu hài lòng, anh bạn của ta. Chúng ta đồng ý chứ ?

– Vâng, thưa ông, cháu sẽ vâng lệnh ông. – Cậu bé nhẹ nhàng trả lời.

– Ta chắc là, – lão Do Thái nói tiếp, – cháu sẽ tự hào được làm việc như Charlot Bates và mang về những chiếc khăn tay. Nào, trả lời đi!

– Cháu sẽ cố gắng hết sức, nếu ông cho cháu những lời khuyên và chỉ bảo cho cháu. – Oliver nói.

Câu trả lời của cậu bé có vẻ thú vị đến độ Charlot phá lên cười một lần nữa và hắn suýt sặc khi nuốt ngụm cà phê.

– Xin lỗi. – Hắn nói với cả bọn. – Tôi đã không thể nhịn được, tôi chưa bao giờ thấy một đứa trẻ nào ngây thơ đến như vậy!

Láu Cá không nói một lời nào, gã chỉ lùa tay vào tóc Oliver, làm nó bù xù lên và xõa xuống mắt em.

– Nó sẽ nhanh biết thôi. – Charlot tiếp lời.

– Hãy chuyển sang những chuyện nghiêm túc.

– Lão Fagin vừa nói vừa chuẩn bị những việc rất kích thích sự tò mò của cậu bé Oliver.

Lão già Do Thái dường như sửa soạn chơi với hai anh chàng thanh niên. Lão để một hộp đựng thuốc rê vào trong một túi quần một quyển sổ vào túi kia. Một chiếc đồng hồ lớn được đặt trong túi con ở quần có đính dây xích an toàn chắc chắn; áo sơ mi của lão được tô điểm thêm bởi một cái kẹp ánh lên như vàng. Fagin cài cúc áo lên tít cao và không quên bỏ vào túi áo vét cái hộp kính và chiếc.khăn tay. Sau đấy, lão bắt đầu đi lại quanh phòng với bộ dạng những quý ông đang dạo mát trên đại lộ.

Cứ như thế lão già Do Thái đóng kịch và Char-lot theo dõi cả những cử chỉ nhỏ nhất của lão với sự chú ý cao độ. Lão già cầm cây gậy chống và bước đi đường hoàng như một người đàn ông lương thiện đang vui sống. Lão đi dọc, đi ngang, dừng lại trước lò sưởi, sau đó lại tiếp tục dạo quanh phòng và dừng lại trước cửa. Lão cúi xuống như thể đang ngắm nghía những gian hàng lộng lẫy.

Oliver không rời mắt khỏi lão. Đôi khi, lão già Fagin nhìn quanh như thể lão sợ kẻ trộm. Lão sờ túi như sợ mất cái gì đó và cử chỉ của lão rất buồn cười, dáng vẻ của lão tỏ ra hài hước đến nỗi Oliver cười chảy cả nước mắt và cậu bé tự hỏi trò chơi vui nhộn này sẽ kết thúc như thế nào. Cậu sẽ biết ngay thôi.

Charlot và Láu Cá theo sau người đi dạo, chúng cũng tiến một bước khi người này tiến và cố gắng lại gần người đó hết mức có thể. Nhưng lão già không để mình mắc bẫy, lão đột ngột quay lại và hai anh chàng này lẩn đi, nhanh chóng đến kinh ngạc.

Trò chơi còn tiếp tục một lát nữa, sau đó, lão Fagin bị chặn trước, chặn sau, một anh giẫm lên chân lão, anh kia xô lão và tất cả những gì lão Do Thái mang theo: khăn tay, hộp kính, cái kẹp sáng lấp lánh, hộp đựng thuốc rê, sổ, đồng hồ… bị tước mất khỏi lão như một phép kỳ diệu.

Trò chơi lại bắt đầu. Khi lão già cảm thấy một bàn tay đang thò vào một trong những chiếc túi của mình, lão nói luôn. Thế là, trò chơi dừng và tất cả bắt đầu lại. Lão Fagin tiếp tục dạo quanh và hai anh bạn không ngừng theo sát lão và lột những gì mà lão có.

Oliver vui đùa như điên rồ và ngầm thích thú với ý định một ngày nào đó có thể bắt chước Char-lot và Láu Cá.

Bạn đọc cảm nhận


Nguyễn Ngọc Tân

Một cuốn sách rất phù hợp với lứa tuổi thiếu niên nhưng đối với một người đã trưởng thành như tôi vẫn cảm nhận được nội dung đầy ý nghĩa sâu sắc mà tác giả viết về cậu bé Olivier,một cậu bé tuy có cuộc đời đầy bất hạnh,khó khăn,nghèo khổ bị hành hạ nhưng trái tim vẫn luôn trong sáng,thanh khiết trong sạch trong cái xã hội cũ đầy bất công,lừa dối,đầy sự phi lý để hướng đến một cuộc sống tươi đẹp hơn,đi tìm sự hạnh phúc cho cuộc đời của chính mình.Nội dung không những hay mà hình thức cuốn sách lại rất tuyệt khi bìa sách được thiết kế khá tinh tế dù đơn giản và cuốn sách rất nhẹ dù khá dày tạo thuận lợi cho người đọc rất nhiều,các trang giấy xốp màu vàng giúp giảm trọng lượng cuốn sách và giảm đau mắt khi đọc.Thật sự tôi vô cùng ấn tượng với cuốn sách này.

Vũ Phương

Tôi rất thích những tác phẩm kinh điển, vì qua đó chúng ta được nhìn lại bối cảnh lịch sử xã hội và tư tưởng con người của thời đại đó. Oliver Twist là 1 sáng tác nổi tiếng của Charles Dickens, nhưng tôi chưa có dịp đọc tại vì tôi không thích cách dịch phiên âm Việt hoá của những lần xuất bản trước, nên khi thấy Đinh Tị dịch cuốn sách này giữ nguyên tên gốc (tên địa danh, tên nhân vật) tôi rất hài lòng. Sách cực dày luôn nhé, nhưng vì in trên giấy xốp nên cầm nhẹ hều à, thoải mái đọc trong mọi tư thế mà không lo mỏi tay, điểm cộng nữa là bìa thiết kế rất đẹp ^^ Tác phẩm khiến tôi ấn tượng bởi chất tàn bạo, trần trụi, mạnh mẽ và rất hiện thực khi miêu tả đời sống của tầng lớp thấp hèn trong xã hội Anh thời còn đề cao giai cấp quý tộc. Câu chuyện xoay quanh cậu bé Oliver từ trong gian khổ kiếm tìm hạnh phúc rất đáng theo dõi, tôi khó có thể đặt quyển sách xuống, cách dẫn dắt mạch truyện khá lôi cuốn. Cho dù là đất nước tiên tiến thế nào hẳn cũng sẽ có những góc tối, hy vọng rằng những khoảng tối đó sẽ không làm hại đến những con người đang mưu cầu hạnh phúc, và mong rằng con người sẽ biết đấu tranh vì cuộc sống của họ như cách mà cậu bé nghèo khổ này đã làm !

T T Hương Quỳnh

Mình thật sự rất hài lòng với quyển sách này, thứ nhất là về hình thức: bìa sách đẹp, chất liệu giấy xốp nhẹ (dù hơi vàng), tên nhân vật được để đúng nguyên gốc, không phải là kiểu phiên âm như một số bản dịch khác; thứ hai là vì truyện có nội dung rất hay và đầy tính nhân văn. Truyện là một bức tranh ảm đạm nhưng rất thực về xã hội Anh thế kỷ 19, đó là nơi con người luôn bị sự nghèo đói bủa vây, họ phải lừa dối, trộm cắp, chà đạp, thậm chí hãm hại nhau để tồn tại và cuộc sống thì luôn có vô số điều bất công, vô số quy định, phép tắc phi lý, tàn nhẫn trói buộc số phận con người. Thế nhưng, giữa cái thế giới đầy tăm tối đó vẫn còn có những con người luôn giữ được cho mình một trái tim thanh khiết, trong sạch, mà điển hình là cậu bé Oliver Twist. Mặc những bất công, cay đắng, những bất hạnh, khổ đau mà người ta đổ lên cậu, Oliver vẫn một lòng muốn hướng đến lẽ phải và tình thương, không bao giờ làm điều xấu và luôn quan tâm, chăm sóc cho bạn bè và những người khốn khổ hơn mình. Đến cuối cùng, người tốt luôn được đền đáp xứng đáng và Oliver đã tìm được cho mình hạnh phúc mà cậu đáng được hưởng. Truyện khép lại với cái kết thật xúc động và tuyệt vời, nó giúp chúng ta nhận ra rằng ở đời luôn có luật nhân quả: người tốt sẽ được hạnh phúc, còn kẻ xấu sẽ bị báo ứng. Do đó, hãy luôn sống với một tấm lòng rộng mở, thương yêu và vị tha, để không bao giờ ta phải hối hận vì những điều mà mình đã làm.

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button