Tiểu thuyết - ngôn tình

Duyên Đến Chính Là Em

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Mặc Ngư Tử 1123

Download sách Duyên Đến Chính Là Em ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : TIỂU THUYẾT

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Download Ebook         

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

 

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Lời giới thiệu


Long Tuyền, nghề nghiệp quân nhân, hai mươi chín tuổi, trong bốn ngày nghỉ phép này nhiệm vụ của anh là phải đi xem mặt năm người, dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra đối tượng kết hôn.

Lâm Lung, giáo viên dạy đàn tranh kiêm nhà văn, nhà thiết kế, số lần xem mặt không đếm xuể, kinh nghiệm từ việc xem mặt cũng vô cùng phong phú.

Sau buổi xem mặt dù có cảm tình với nhau nhưng cả hai đều cùng rút ra một kết luận: Đối phương không phải đối tượng phù hợp với mình.

Duyên phận đẩy đưa, không hẹn mà hết lần này đến lần khác gặp lại. Nhất thời rung động, anh lính đặc chủng lòng dạ sắt đá lại phải lòng cô giáo viên đàn tranh yểu điệu mảnh mai.

Theo đuổi hay không đây? Vấn đề này… quả là khó nghĩ.

ĐỌC THỬ

Chương 1GÁI Ế CHUẨN BỊ ĐI XEM MẶT

1
Nam thanh nữ tú thời xưa, luôn phải thuận theo lệnh của cha mẹ và người mai mối mà dắt nhau bước vào hoặc là cung điện, hoặc là nấm mồ của hôn nhân. Thân là phận gái nên không có quyền phát ngôn nhiều, nhưng vì thế cũng không cần phải đau đầu, nhức óc với việc chọn một tấm chồng thế nào cho xứng đáng. Ngày nay, tự do hôn nhân đã giải phóng cho phụ nữ, nhưng vì thế việc tìm chồng lại khó khăn gấp bội.

Gần đây, đối với vấn đề này Lâm Lung cũng có chút bùi ngùi, bản thân tuy không phải là cô gái hoa thấy hoa nở, người nhìn người yêu, nhưng chí ít cũng là một cô gái đoan trang, nề nếp, có tri thức, hiểu lễ nghĩa, tuy dung mạo không đẹp tựa tiên nữ, nhưng cũng không xấu đến nỗi ma chê quỷ hờn. Cô luôn tự cho rằng, bản thân mình như vậy tìm một tấm chồng đâu phải là chuyện khó, nhưng ai ngờ, ếch bốn chân thì nhiều, chứ đàn ông tốt thực sự lại chẳng có mấy người, thỉnh thoảng gặp được người vừa ý thì sớm đã là chồng của người ta mất rồi.

Thế là, dưới sự thúc ép của gia đình, cô gái Lâm Lung độc thân bấy lâu nay bắt đầu công cuộc đi xem mặt, cả chính thức và không chính thức. Cho đến tận lúc này, bỗng nhiên quay đầu ngẫm nghĩ, mới phát hiện trong cả quá trình không ngừng chọn đông chọn tây ấy, rốt cuộc mình từ một thiếu nữ trẻ trung đã bị hầm nhừ thành gái ế.

Chỉ sót lại một điều duy nhất có giá trị an ủi là bản thân chưa đến hai mươi sáu tuổi, thì chưa thể coi là quá già được.

Để có thể “bán mình” một cách dễ dàng hơn, cô gái Lâm Lung vốn kết giao bạn bè rất hạn hẹp đành phải liệt kê chi tiết yêu cầu chọn bạn đời và điều kiện của bản thân ra hai tờ giấy A4, rồi phân phát cho người thân, bạn bè, nhờ tám phương trợ giúp, còn bản thân thì nhàn nhã ngồi nhà chờ cá béo cắn câu.

Vào một buổi sáng cuối hè, Lâm Lung sau khi hoàn thành kế hoạch kiếm tiền của cả năm đang thoải mái tựa vào sofa, bật điều hòa, vừa cắn hạt dưa vừa lật quyển Đường thi tuyển chú bản cũ mua được ở một cửa hàng sách cũ trên vỉa hè, thì bỗng chuông di động vang lên.

Viên Viên, cô bạn cùng phòng thời đại học hào hứng mang đến một tin tốt lành: “Lâm Lung ơi, cậu lại có đối tượng mới xem mặt đấy, mau rửa mặt trang điểm, ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài gặp khách nhé!”

Chẳng cần nghĩ cũng biết, Lâm Lung khi ở nhà lúc nào cũng tóc buộc túm lại, mặc váy ngủ nhàu nhĩ, tỉa lông mày mỏng đến mức nếu không kẻ thì chẳng nhìn thấy đâu, diện mạo như thế mà ra ngoài gặp mặt đảm bảo dọa người ta chạy chối chết, đương nhiên cần phải nhắc cô ấy chải đầu, trang điểm lại cho chỉn chu chứ.

“Lúc nào gặp? Là người thế nào? Làm gì?” Lâm Lung đeo tai nghe của điện thoại vào, tiếp tục giở sách, chẳng hứng thú gì hỏi bừa một câu. Gần đây cô phải lên kế hoạch gặp gỡ, xem mặt nhiều, nên đã chán ngấy.

“Là người thành phố này, đối phương đang đợi tớ trả lời đây, nếu cậu có hứng thú thì chiều nay gặp luôn.” Ngữ điệu của Viên Viên ngược hẳn với Lâm Lung, cô nàng có vẻ rất hứng thú.

Lâm Lung không hài lòng, mày hơi chau lại: “Đùa kiểu gì thế, làm gì có chuyện nói gặp là gặp, mời người ta hẹn hò thì ít nhất cũng phải thông báo trước hai ngày chứ. Xã hội văn minh là phải lịch sự.”

Viên Viên cười giễu cợt: “Cậu cho rằng người ta muốn hẹn Lâm đại tiểu thư cậu ư? Nhầm to rồi! Nhân vật chính của câu chuyện khi đến sát giờ hẹn mới nói với người nhà là mình đã có bạn trai từ lâu, nhất định không chịu đi gặp mặt. Người giới thiệu là hàng xóm đối diện nhà tớ, là bác ruột của anh ta, nghĩ cháu mình thời gian gấp gáp, đã trót xin nghỉ rồi nên cô ấy hỏi tớ có thể đi gặp thử không, nhưng đối tượng đó nghe nói không phải là mẫu người của tớ, nên tớ đã từ chối. Chỉ có điều, điều kiện của anh ta rất tốt, tớ không muốn phù sa chảy sang ruộng khác nên mới giới thiệu cho cậu. Hi hi, theo lý thường thì cậu không nằm trong phạm vi lựa chọn của người ta, mà chỉ là miễn cưỡng thay thế thôi.”

Tuy nói như vậy nhưng Viên Viên không có ý hạ thấp giá trị của bạn mình, chỉ là hai người rất thân thiết thường trêu đùa với nhau quen rồi nên mới có thể nói những lời thẳng thắn như vậy. Viên Viên thấy đối tượng đó quả thật có điều kiện tốt, nên mới nhiệt tình giới thiệu cho Lâm Lung thử xem sao.

“Điều kiện tốt thế nào, liệt kê thử tớ nghe qua.” Lâm Lung nhàn hạ dướn thẳng eo, nhẹ nhàng bỏ sách xuống, tiện tay cầm cuốn sổ trên bàn, mở ra chuẩn bị ghi những thông số quan trọng.

Hai mươi chín tuổi, có hai bằng đại học chính quy của trường trọng điểm, biên chế nhà nước, lương khoảng bốn nghìn tệ, sống đơn giản tiết kiệm, chỉ kiếm không tiêu, không có tật xấu nào, chiều cao trên mức trung bình của thanh niên thành phố này, đặc biệt là khôi ngô tuấn tú, dáng vẻ phong độ.

“Học vấn không tồi nhưng lương thì không cao”, Lâm Lung tỏ vẻ tiếc nuối cảm thán. Viên Viên lại bổ sung thêm một điều kiện, mẹ anh ta là kế toán, bố là giáo sư về hưu của khoa Tài chính trường Đại học C nổi tiếng nhất thành phố này. Hai người đó tiền bạc dồi dào, họ đã tuyên bố, chỉ cần con trai có thể kết hôn thuận lợi lập tức tặng một căn hộ cao cấp trong thành phố, một căn nhà nghỉ dưỡng ở ngoại thành, một chiếc ô tô sang trọng, kèm theo đồ nữ trang bằng vàng cùng tranh cổ, tài sản cố định còn có thể công chứng tên vợ.

Lâm Lung cuối cùng cũng bị làm cho kinh ngạc, nhà đối phương không phải là ông chủ giàu có gì, mà lại có lễ vật lớn đến vậy sao? So với hạng tiểu dân tầm thường như mình đây thì thật là quá hời, nhưng cô chợt nảy ra một ý, nghi hoặc hỏi: “Cho như thế thật là quá nhiều, hào phóng quá mức, con trai họ liệu có vấn đề gì không? Còn nữa, đưa điều kiện tốt như vậy không sợ con dâu ngoại tình ôm tiền bỏ trốn sao?”.

Viên Viên lại cười nhẹ: “Người ta là sĩ quan cấp thiếu úy, ngoại tình phá hoại hôn nhân của quân nhân hả, không chừng phải ngồi tù đấy! Cậu nghĩ mà xem, gan to thế nào mới dám làm thế? Bố mẹ người ta chỉ là thấy con trai nghỉ phép quá ít, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống hòa thuận của hai vợ chồng, nên muốn dùng tiền để bù đắp sự thiếu thốn tình cảm của con dâu. Không nói nhiều nữa, cô Long còn đang chờ tớ trả lời đấy, cậu trả lời dứt khoát một tiếng, đi hay không đi?”.

Sĩ quan? Đột nhiên hai mắt Lâm Lung sáng lấp lánh, đợi Viên Viên nói xong, lập tức cười híp mắt, trả lời dứt khoát: “Đi.”

“Biết ngay là cậu sẽ nhận lời… ha ha… Tớ hiểu rõ cậu mà, được, tớ cúp máy trước, lát nữa sẽ thông báo thời gian, địa điểm cho cậu.”

“OK, bye bye.” Lâm Lung vui vẻ cúp điện thoại, thầm nghĩ, ai bảo đối tượng lần đầu tiên mình thầm yêu trộm nhớ lại mặc quân phục chứ? Ha ha, là quân nhân thì phải gặp, cho dù không thành công thì việc có thể gặp và trò chuyện với một sĩ quan quân đội đang tại ngũ sẽ là một trải nghiệm không tồi.

Thực ra, Lâm Lung không hy vọng lần xem mặt này có thể thành công.

Giới thiệu xem mặt và yêu đương tự do không giống nhau, yêu đương tự do chỉ cần hai bên vừa ý là xong, còn giới thiệu xem mặt thì phức tạp hơn nhiều. Trước hết phải liệt kê mọi điều kiện của cả hai bên ra, sau đó đặt lên bàn cân, nếu trọng lượng tương đương thì mới nên gặp mặt, còn cán cân chênh lệch quá thì cơ bản không nên, bởi dù có miễn cưỡng gặp mặt thì cũng ít có kết quả tốt đẹp.

Mặc dù không muốn làm giảm giá trị bản thân, nhưng căn cứ vào tình hình tìm hiểu được, Lâm Lung cảm thấy điều kiện của mình đúng là kém đối phương quá nhiều.

Mặc kệ, không cần nghĩ nhiều, cứ gặp mặt xem tình hình thế nào rồi tính tiếp. Lâm Lung liếc mắt nhìn cảnh sắc tươi đẹp bên ngoài cửa sổ, đi vào phòng ngủ mở tủ quần áo, bắt đầu chọn trang phục.

Số lần đi xem mặt của Lâm Lung quả thật là quá nhiều, cho nên cũng đúc kết được vô số kinh nghiệm. Ví dụ như chọn trang phục và trang sức là một vấn đề cần phải suy nghĩ kỹ. Việc này phải căn cứ vào các tham số liên quan đến điều kiện kinh tế, sở thích, nghề nghiệp, học vấn… của đối tượng xem mặt mà điều chỉnh chon ra phương án tối ưu.

Giờ đã là cuối hè, mặc váy chắc chắn thích hợp hơn mặc quần dài hoặc quần soóc bó sát, quần dài vừa nóng vừa trung tính, còn quần soóc thì dù cho người đó có thích các mỹ nữ nóng bỏng đi chăng nữa, thì phần lớn cũng không mong muốn đối tượng xem mặt của mình ngay lần đầu gặp đã ăn mặc phóng khoáng như thế.

Màu đỏ đậm là tuyệt đối không được, bởi như thế sẽ làm người ta cảm thấy mình nôn nóng muốn mặc áo cưới, bỏ qua.

Sơ mi thì quá nghiêm túc, chỉ thích hợp với đàm phán thương mại, không thích hợp với lần đầu xem mặt, bỏ qua.

Đã là quân nhân thì áo hai dây, váy hai dây, rồi đồ trễ ngực, đồ quá ngắn, quá mỏng đều không được, tất cả bỏ qua hết.

Ngón tay thon dài linh hoạt điểm từng bộ quần áo trên giá treo, cuối cùng cũng chọn ra được hai bộ váy dài đến đầu gối, nền trắng hoa xanh. Hai bộ váy này thuộc phong cách dịu dàng thục nữ, nhưng kiểu dáng có chút khác biệt.

Chiếc váy vải tay loe màu xanh thì nhã nhặn, trầm tĩnh, còn chiếc váy lụa tay công chúa màu xanh dương thì mềm mại dịu dàng và có chút tươi trẻ.

Nhớ lại vừa rồi Viên Viên có giới thiệu đối phương là người “đơn giản tiết kiệm, chỉ kiếm không tiêu”, Lâm Lung dứt khoát loại chiếc váy lụa, vì nhìn nó có vẻ hơi xa xỉ, quyết định chọn chiếc váy tay loe màu xanh nhã nhặn. Sau đó cô lại mở hộp nữ trang để tìm trang sức thích hợp. Người xuất thân từ ngành thiết kế thời trang như cô đối với việc mặc quần áo, trang điểm đương nhiên là thông thạo.

Một lát sau, Lâm Lung cười hài lòng, thầm nghĩ: “Ok, đã xong, đơn giản gọn gàng, chủ đề thời trang của hôm nay là phong cách thục nữ dịu dàng”.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button