Review

Cái Kết Đắng

Thể loại Văn học nước ngoài
Tác giả Ruth Rendell
NXB NXB Lao Động
Công ty phát hành Bách Việt
Số trang 468
Ngày xuất bản 10-2015
Giá bánXem giá bán

Giới thiệu sách

Cơn ác mộng kinh hoàng nhất của một người cha. Đó là khi bình minh dần hé rạng và cô con gái của George Marshalson vẫn chưa trở về nhà. Nhưng ông không biết được rằng cô gái sẽ chẳng bao giờ có thể trở về nữa – rằng thi thể của cô đang nằm sóng soài phía bên ngoài ngôi nhà cách chưa đầy một mét. Hay biết rằng ông sẽ là người đầu tiên khám phá ra sự thật khủng khiếp đó.

Chánh thanh tra Wexford chưa từng điều tra một vụ án nào mà người cha lại chính là người phát hiện ra thi thể con gái mình. Anh cũng có con gái nhưng anh không thể tưởng tượng được bản thân sẽ thế nào nếu lâm vào hoàn cảnh của George Marshalson.

Nhặt nhạnh tìm tòi trong số những mảnh ghép của gia đình vốn đã rạn nứt đó, Wexford đã khám phá ra những bí mật đáng kinh ngạc về lối sống của cô gái xấu số – nạn nhân chắc chắn có liên quan tới một vụ án trước đó – Wexford phải tạm gác những vấn đề cá nhân trong gia đình mình sang một bên để giải quyết vụ án đầy cảm động đồng thời nhức nhối nhất trong sự nghiệp của anh…

[taq_review]

Trích dẫn

Trời nóng đến nỗi không ngủ được và khi Wexford nghe thấy tiếng giao báo lúc sáu giờ thì anh liền tỉnh dậy, bước xuống lầu và nhặt tờ báo Người đưa tin Kingsmarkham từ tấm thảm chùi chân. Đó là câu chuyện Lovelace viết, kèm theo một bức ảnh cũ chụp chính Wexford, từ cách đây nhiều năm, đang uống nửa chai rượu thuốc apxin ở vườn nhà Olive và Dove. Anh pha trà, mang đến bên vợ rồi đẩy tờ báo sang cô và nói rằng, “Lần thứ hai tưởng sẽ dễ dàng hơn, nhưng không phải.”

“Em không biết tại sao lại thế nữa.”

“Anh cho rằng mình đã nghĩ chuyện này sẽ không xảy ra nữa.”

“Em có nên đọc bài báo và bảo rằng rất an toàn cho anh đọc nó không?” giọng cô đã thiếu kiên nhẫn.

“Em biết anh rõ quá mà,” anh nói. “Nếu là chuyện đó thì anh phải đọc.”

***

Hannah mua một tờ Người đưa tin từ sạp báo ở Brimhurst St John mở cửa lúc tám giờ. Câu chuyện đầu trang nói rằng Wexford vẫn chưa đi đến đâu trong cuộc điều tra về cái chết của Amber Marshalson và một bức ảnh anh đang uống bia cùng dòng chú thích, “Chánh thanh tra thám tử nổi giận”. Cô ném nó vào sau xe, cầu mong sếp của mình không bị phân tâm bởi mấy thứ tin tức này. Cô đến Brimhurst Prideaux trong vòng năm phút, đỗ xe cách điểm giao nhau giữa đường Mill và đường Myfleet chừng vài mét. Còn hai mươi phút trước khi gặp John Brooks nên cô lại nhặt tờ báo lên.

Tất cả những lỗi lầm và sự xâm phạm của các phương tiện truyền thông đều xuất phát từ những gã nhà báo, đó là quan điểm của Hannah. Do đó cô không mấy ngạc nhiên khi thấy tên tác giả in bên trên bài báo là Darren Lovelace hay đọc được một loạt các tuyên bố không chính xác và ngoa ngôn điên rồ. Wexford đang ngập đầu với công việc và anh đang già đi nhanh chóng. Bức ảnh cho thấy, anh không thể tránh khỏi những cơn thịnh nộ bạo lực chẳng thể giải thích được lẫn chứng hoang tưởng. Các hướng điều tra để tìm kiếm hung thủ sát hại Amber Marshalson đều rơi vào ngõ cụt và giờ một cô gái khác, bạn của Amber, đang mất tích. Có ai không bị “tâm hồn treo ngược cành cây” mà lại nghi ngờ cô ta đã bị hung thủ ra tay sát hại? Cảnh sát trưởng đang đứng trước sức ép phải loại Wexford ra khỏi vụ này và thay bằng một ai đó trẻ hơn. Những “thân nhân” của cô gái mất tích, bị rơi vào tay một điều tra viên vớ vẩn như vậy, đã có được sự cảm thông sâu sắc nhất của tờ Người đưa tin.

Mặc dù Hannah yêu thích và ngưỡng mộ “ngài sếp” của mình rất nhiều và cũng biết tất cả lập luận của Lovelace chỉ là vu khống thiếu căn cứ, cô vẫn phải thừa nhận Wexford là một gã đàn ông và cô không thể ngừng cảm thấy rằng trong những hoàn cảnh như thế, phụ nữ thường xử sự khôn khéo hơn. Ai đó như cô chẳng hạn, giả dụ trong mười năm nữa.

Đồng hồ chỉ tám giờ hai mươi tám phút. Cô ra ngoài, khóa xe và đi bộ về phía chiếc VW của John Brooks đang đỗ như mọi khi – nhưng lại bất thường vào lúc này – trước cửa nhà số hai của dãy Jewel. Cô nhìn vào xe anh ta, chẳng nhằm mục đích gì mà chỉ là để giết thời gian, nhưng khi xoay người lại, cô nhìn thấy anh ta trên sân trước, đang đứng ngay bên trong cổng.

“Chà, anh Brooks, cuối cùng thì…”

Cô khó mà tìm ra được từ nào phù hợp khi anh ta nhìn cô và nói nhỏ nhẹ, “Chúng ta có thể nói chuyện trong xe tôi được không?”

Không cần phải hỏi anh ta lý do tại sao. Cửa trước khép hờ, vợ anh ta đang ở bên trong và có thể nghe thấy hết những gì họ nói. “Như anh muốn,” cô nói.

Sáng nay bầu trời nhìn u ám nhưng sức nóng vẫn bắt đầu bốc lên. Nó gần như không hề giảm đi suốt cả đêm. Vì xe của John Brooks đang đỗ, nên cửa sổ bên ghế hành khách nằm ở phía bên tay phải. Anh ta kéo nó xuống tầm hai inch nhưng vẫn đóng cửa bên phía mình. Hannah liếc anh ta. Một số người có thể thấy anh ta ưa nhìn. Anh ta có khuôn mặt của một ngôi sao nhạc pop mới nổi hoặc một người dẫn chương trình truyền hình, dịu dàng, nhẹ nhàng và năng động, với những đường nét không nổi bật nhưng đôi mắt anh ta, dường như có nhiều lòng trắng xung quanh con ngươi hơn bình thường. Anh ta gầy và đen, còn cặp mắt có màu xanh xám đậm.

“Có vấn đề gì vậy?” anh ta nói bằng giọng của một ngôi sao mới nổi, khác xa giọng điệu của Keith Prinsip nhưng không quá “trang trọng.”

Hannah dự định sẽ có một bước tiến quan trọng ở đây. Không phải là những gì Henry Nash đã nói mà là việc Brooks sẽ không thể liên tục phủ nhận nếu điều đó là đúng. “Vấn đề là, thưa anh Brooks, anh có thói quen lái xe ra ngoài vào nửa đêm và anh đã ra ngoài vào cái đêm Amber Marshalson bị giết hại.”

“Thế thì có liên quan gì?” Câu hỏi đã được cô đoán trước. “Tôi không giết cô ta.”

“Anh có biết cô ta không?”

Có lẽ anh ta nghĩ cái “vấn đề” sâu xa kia sẽ không bị nhắc lại nữa, nên anh ta trông có vẻ nhẹ nhõm. “Dĩ nhiên rồi. Trong khu này mọi người đều biết nhau. Cô ta là một cô nhóc dễ thương. Thực sự là, tôi đã giúp cô ta tìm lại vài thứ trong laptop khi cô ta gặp rắc rối với nó.”

“Tôi nghĩ anh là một nhân viên chịu trách nhiệm về an toàn và sức khỏe.”

“Ok, đúng vậy, nhưng tôi cũng biết về máy tính và cô ta biết điều đó. Cô ta ghé qua và nhờ tôi giúp đỡ.” Anh ta liếc nhìn về phía nhà mình và cửa sổ trước đang mở một nửa. “Vợ tôi sẽ không thích điều này nhưng đúng là không có gì thật, hoàn toàn không có gì, giữa tôi và Amber. Ý tôi là, tôi chỉ coi cô ta như một đứa trẻ.”

Một đứa trẻ có con, Hannah nghĩ. “Máy tính của cô ta bị sao vậy?”

“Chả sao cả, thật đấy. Những đứa trẻ ngày nay thường rất thông thạo về vi tính nhưng cô ta lại không. Cô ta không thể hiểu rõ về nó. Cô ta muốn tôi tìm giúp cô ta vài trang web và tôi đã giúp. Dễ như ăn kẹo, thật đấy.”

“Và các trang web đó là gì?”

“Ý tôi là tôi chỉ cho cô ta cách làm như thế nào. Tôi không biết nó là gì nữa.” Cô có thể nhận thấy anh ta đang nói dối. “Còn gì nữa không? Chỉ là giờ tôi thực sự phải đi làm.”

Hannah nói một cách trôi chảy, “Ồ, thưa anh, có đấy, anh Brooks ạ. Còn rất nhiều nữa là đằng khác. Nếu anh phải đi làm, tôi có thể gặp anh ở đó. Nửa giờ nữa được không?”

Anh ta thở dài. “Hỏi những gì cô muốn biết và kết thúc chuyện này đi.”

“Tôi chỉ đơn giản muốn biết anh đi đâu vào lúc nửa đêm. Dễ như ăn kẹo, anh đã nói thế mà.”

Bạn đọc cảm nhận

Nguyên Huỳnh

Mình chọn mua quyển này vì thấy tựa sách thú vị và bìa sách khá bắt mắt. Nhưng khi bắt tay vào đọc thì thấy không vừa ý lắm vì cốt chuyện khá dài dòng, cách hành văn cũng không mạch lạc. Có quá nhiều nhân vật làm mình cứ rối tung cả lên, không nhớ đươc ai là ai cả. Diễn biến câu chuyện cũng khá phức tạp và mình cảm thấy hơi đi xa quá vấn đề của Amber. Chỉ có cái kết khá bất ngờ mà không ai tưởng tượng được. Nói chung đây cũng là một tác phẩm khá hay, xứng đáng với số tiền mà mình đã bỏ ra. Và có lẽ vì mình khá khó tính nên không đánh giá cao truyện “Cái kết đắng”.

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button