Quà tặng cuộc sống

Thiên Nhiên Liều Thuốc Nhiệm Màu

thien nhien lieu thuoc nhiem mau sach ebook1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Đang cập nhật

Download sách Thiên Nhiên Liều Thuốc Nhiệm Màu ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  SÁCH HAY VỀ CUỘC SỐNG

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Download ebook                      

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

BUCKY THÂN YÊU

“Tôi không chỉ sống cho riêng bản thân mình bởi tôi là một phần của thế giới này.”

– Lord Byron

Một con nai của anh chị đã bị xe cán. – Giọng người đàn ông vang lên ở đầu dây bên kia khiến tôi choàng tỉnh. Hai con mắt còn ngái ngủ của tôi mở to hết cỡ. Tôi nhìn đồng hồ, mới 2 giờ 7 phút sáng.

– Tai nạn xảy ra ở đâu? – Tôi hỏi trong khi đưa tay đánh thức John, chồng tôi, dậy.

– Chị mau chóng đến đây đi. – Người đàn ông nói. – Đoạn đường mới rải nhựa, ngay giao lộ trước khi rẽ vào đường cao tốc, phía bên phải.

Điện thoại ngắt. Tôi chưa kịp nhận ra ai vừa báo hung tin cho mình.

– Anh ơi, dậy mau lên! – Tôi lay mạnh John.

– Ừ… Ừ… – John lẩm bẩm. – Có chuyện gì vậy em?

– Một người nào đó vừa gọi đến báo tin là một trong những con nai nhà mình bị xe hơi cán. – Tôi bước xuống giường, lòng đau thắt.

– Ai gọi? Ở đâu?

– Người gọi điện không xưng tên nên em không biết đó là ai. Anh ta cúp máy đột ngột quá.

Lúc này John đã tỉnh ngủ hẳn và bật dậy.

– Nó còn sống không em?

– Em cũng không biết nữa. – Tôi đáp. – Giá như người ta thông báo cụ thể hơn.

Chúng tôi cấp tốc thay quần áo. John nhanh chóng gom những vật dụng cần thiết: vài tấm chăn mỏng, hộp dụng cụ y tế, đèn pin và khẩu súng trường phòng khi phải dùng đến. Tôi đánh thức đứa con trai lớn của mình và nói cho nó biết chúng tôi sẽ đi đâu.

– Con hy vọng đó không phải là con Yoda nhà mình. – Johnny thì thào, giọng nó bộc lộ sự lo lắng dù vẫn còn ngái ngủ.

– Mẹ cũng mong là vậy.

Năm ngoái chúng tôi đã phóng thích năm chú nai con, trong đó có Yoda. Yoda là chú nai sống trong trại chúng tôi lâu nhất nên tình cảm chúng tôi dành cho nó cũng sâu đậm nhất. Nó là thủ lĩnh của bầy thú mồ côi được chúng tôi nhận về nuôi trong trại. Tất nhiên là tôi không muốn bất kỳ con nai nào của mình gặp tai nạn, Yoda lại càng không.

John và tôi ra khỏi nhà chỉ vài phút sau khi nhận được điện thoại. Đoạn đường đến hiện trường tai nạn không xa lắm nhưng nó đủ để tôi nghĩ đến một chú nai khác của mình cũng bị xe hơi cán nhiều năm trước.

Bucky là con nai đầu tiên được trại chúng tôi nhận nuôi. Chính vì thế, chúng tôi khá lúng túng trong việc tiếp cận nó và cũng chẳng biết nên chuẩn bị những gì cho việc nuôi nấng nó về sau. Chúng tôi dựng cho Bucky một cái chuồng và quây hàng rào quanh chỗ nó ở. Ngay khi nhìn thấy Bucky, cả gia đình tôi đều có cảm tình với chú nai con có bộ lông nhung mềm mại điểm những chấm lốm đốm vô cùng đáng yêu đó. Bucky đã lớn lên trong tình thương yêu và sự chăm sóc chu đáo của cả gia đình tôi.

– Con nai của nhà chúng tôi đấy. – John thường tự hào khoe với mọi người.

– Là chú nai của con nữa. – Jesse, cậu con trai nhỏ của tôi cũng muốn khẳng định phần công lao của mình.

Tuy mới nhận nuôi nai lần đầu nhưng chúng tôi biết rằng những chú nai con sẽ phát triển tốt hơn khi được sống chung với bầy đàn. Vì thế, chúng tôi cố gắng tìm thêm những chú nai mồ côi khác để Bucky có thêm bạn và sẽ thả tất cả cùng lúc khi chúng đã trưởng thành. Chúng tôi gọi điện đến những trại bảo tồn động vật hoang dã và họ đã hứa sẽ gọi cho chúng tôi nếu tìm thấy những chú nai con mồ côi. Thế nhưng chẳng có bất kỳ cuộc gọi nào sau đó. Về phía mình, chúng tôi cũng không chắc liệu mình có đủ hào phóng để đem Bucky cho một trại nào đó nuôi hay không. Cả nhà tôi đều nghĩ Bucky thuộc quyền sở hữu của mình rồi.

Một lần, chú nai Spike hơn một năm tuổi được nhốt chung chuồng với Bucky trong khoảng một giờ đồng hồ. Spike đã được những nhà chức trách thuộc ban bảo vệ động vật tìm thấy trong một kho thóc của người nào đó đang cố gắng tìm cách thuần hóa nó. Spike là một chú nai thích sống độc lập, khá bướng bỉnh và đã đủ tuổi để tự chọn cách sống riêng của mình. Cậu ta không muốn sinh hoạt chung với Bucky. Nhờ vậy Bucky không có cảm giác hụt hẫng khi người bạn không mấy lịch lãm của mình nhảy vọt qua hàng rào cao gần 2 mét để kết bạn với tự do.

Sang tháng Chín, Bucky được thả về rừng nhưng cậu vẫn chọn ở lại trại của chúng tôi. Mỗi ngày, nó chạy theo Johnny ra trạm xe buýt.

– Trời ơi, nhìn kìa. – Những đứa bạn của Johnny tỏ ra hết sức thích thú ngắm nhìn Bucky đang lững thững đi cạnh Johnny. Chúng thường thốt lên: “Chà, tuyệt thật!” hay “Nhìn kìa! Nó đẹp quá!”.

Cuối mùa đông, Bucky thường tha thẩn khám phá khắp nơi quanh vùng. Có lẽ cảm thấy mình không thể hòa hợp với cuộc sống hoang dã cùng bầy đàn nên vào mỗi buổi chiều tối, Bucky đều quay trở về trại để nằm ngủ cạnh dãy hàng rào sắt bao quanh cũi chó của gia đình tôi. Max, con chó lớn thuộc giống Labrador, cũng thường rời khỏi cái chuồng ấm cúng của mình để đến nằm cạnh Bucky, dù giữa chúng luôn có một dãy hàng rào. Max muốn truyền hơi ấm sang cho Bucky và cả hai sẽ sưởi ấm cho nhau.

Vào một buổi chiều lộng gió, tôi báo với John là Bucky vẫn chưa về nhà.

– Lin này, bây giờ Bucky đã là một chú nai trưởng thành rồi. – John đáp. – Một ngày nào đó chàng trai của chúng ta sẽ không về nhà nữa. Nó sẽ ở lại trong rừng và làm những gì nó thích.

– Em hiểu, nhưng em lo lắng lắm. – Tôi đáp. – Em linh cảm có điều chẳng lành đã xảy ra.

– Hãy chờ đến sáng mai, Lin ạ. Bucky sẽ quay về để chén những quả táo như mọi khi thôi. – John trấn an tôi.

Nhưng sáng hôm sau Bucky vẫn không về, và cả hôm sau nữa cũng vậy. Chúng tôi đến những nơi Bucky thường đến nhất để tìm nó. Hai vợ chồng tôi giải thích với bọn trẻ rằng có lẽ Bucky đang đi cùng với một chú nai khác để bọn trẻ không thắc mắc về việc vắng mặt của Bucky. Đây là lý do duy nhất mà bọn trẻ có thể hiểu và chấp nhận được.

ĐỌC THỬ

CHÀNG AH-NULD DŨNG MÃNH

Tôi giữ chức vụ trưởng đoàn dịch vụ du lịch sinh thái tại Costa Rica đã mười năm nay. Những chuyến đi này mang đến cho tôi cơ hội được nhìn thấy và tiếp xúc với nhiều loại thú hoang dã như khỉ đột, báo đốm… Tuy vậy, có một chuyến đi khiến tôi nhớ mãi vì lần đó, cả đoàn của tôi đã có dịp chứng kiến một sự kiện đặc biệt ấn tượng.

Các thành viên tham dự chuyến đi lần ấy đều là những người rất đam mê tìm hiểu thiên nhiên hoang dã, trong đó có Jim và con trai ông, Andy – đang ở tuổi thiếu niên. Hai cha con Jim không phải là khách hàng thường xuyên của hãng du lịch chúng tôi. Jim khoảng 50 tuổi và là một cựu quân nhân. Có lẽ vì nhiều năm hoạt động trong quân đội nên tính tình của ông khá lạnh lùng. Tôi nhận thấy mối quan hệ giữa ông và Andy không được hòa thuận cho lắm. Andy tỏ ra rất nhiệt tình và hăng hái tham gia mọi hoạt động của đoàn trong khi cha cậu, với những nguyên tắc cứng nhắc, luôn tìm cách kiểm soát gắt gao con trai. Một lần, tôi thấy Jim xử sự khá thô bạo với Andy. Ông túm mạnh và lôi Andy đi khi cậu bé bị tụt lại phía sau vì mải tìm cách bắt một con ếch có bộ da lấm chấm xanh và đỏ xen kẽ. Đó là một loài ếch độc. Có lẽ ông ấy muốn bảo vệ cậu con trai mình theo cách của riêng ông. Dù trong đoàn không ai nói lời nào nhưng sau đó, mọi người đều có vẻ giữ khoảng cách với Andy như sợ mình sẽ mang đến cho cậu bé nhiều phiền toái.

Tôi thường trò chuyện với Andy trong những phút rảnh rỗi, với hy vọng cậu bé bớt cô đơn hơn. Andy tâm sự với tôi rằng cậu rất mong được nhìn thấy một con báo đốm. Một tối nọ, sau khi mọi người đã ngủ say, chúng tôi trốn ra khỏi trại để tìm những chú ếch đủ màu sắc và nhiều sinh vật hoạt động về đêm khác. Khi đến địa phận khá vắng vẻ của vườn quốc gia Corcovado, chúng tôi phát hiện ra một đàn khỉ gồm 20 con khỉ mặt trắng Capuchin. Cả hai hiếu kỳ dừng lại quan sát chúng. Capuchin là loài khỉ khá hiền lành, dễ gần nhưng rất thông minh và hành động giống con người. Tôi để ý thấy có một con khỉ đực đầu đàn luôn tỏ ra hung hãn khác thường.

Trưa hôm sau, khi đang đi tham quan rừng quốc gia Corcovado thì đoàn chúng tôi được chứng kiến một vài cuộc tranh chấp giữa con khi đầu đàn đó với một vài con khỉ đực khác trong đàn. Bất kỳ con khỉ đực nào bén mảng đến gần các con khỉ cái thì nó lao vào, nhe răng đe dọa và thỉnh thoảng còn dành tặng những kẻ gây rối kia một cú đấm trời giáng. Đoàn chúng tôi đặt biệt danh cho chú khỉ này là Chàng Ah-nuld dũng mãnh – nhại theo vai diễn của nam diễn viên gạo cội Arnold Schwarzenegger.

Đoàn chúng tôi theo dõi hoạt động của đàn khỉ này nhưng vẫn cố gắng giữ một khoảng cách an toàn với chúng. Chúng đi khắp rừng để tìm kiếm thức ăn và đi cuối đàn là một con khỉ con cao chưa đến 25 cm. Trước đó, con khỉ mẹ đã dạy cho nó cách leo cây và cách bám theo đàn để không bị lạc. Khỉ mẹ còn huấn luyện cho con cách nhảy phốc từ mặt đất lên thân cây rồi đu sang một nhánh cây khác ở xa hơn. Đây là bài học khó nhất mà chú khỉ con phải học. Nhiều lần, tôi thấy chú khỉ con dừng lại, rên rỉ chừng không muốn học tiếp. Thế nhưng, chỉ một lúc sau, nó đã tìm một cái cây khác để tập cho đến khi nhảy vọt lên được thân cây.

Trong chuyến đi tìm mồi hôm đó, chú khỉ con thấm mệt và bắt đầu tụt lại phía sau. Càng cách xa khỉ mẹ, chú càng rên rỉ, than khóc to hơn. Khỉ mẹ dừng lại đợi chú đi lên chứ nhất quyết không quay lại đón chú. Thế rồi, khi đến một thân cây quá to, chú khỉ con không thể ôm xuể nên đã kêu khóc hết sức thảm thiết. Tiếng kêu gào của chú đã gây náo loạn cả đàn và khiến con khỉ đực đầu đàn – chàng Ah-nuld dũng mãnh – chú ý đến. Nó nhe răng ra hăm dọa và rít lên giận dữ rồi lao đến chỗ khỉ mẹ đang cõng khỉ con với ánh mắt hằn học. Trong khi đó, khỉ mẹ vì muốn bảo vệ con nên cũng gầm gừ chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu. Tất cả chúng tôi đều nín thở chờ đợi, lo lắng không biết chàng Ahnuld này định làm gì.

Khi Ah-nuld đến cạnh chỗ khỉ mẹ và khỉ con, gương mặt đang cau có của nó bỗng nhiên giãn ra và vẻ hung hăng biến mất. Nó nhìn thẳng vào gương mặt của khỉ con như thể đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy con mình. Thế rồi chàng Ah-nuld đưa tay sờ gương mặt đang khiếp đảm của khỉ con và nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn. Chú khỉ con nín khóc ngay lập tức. Ah-nuld bế con vào lòng, để đầu con tựa vào ngực mình và dùng răng khẽ chải bộ lông cho con.

Cả đoàn chúng tôi thở phào nhẹ nhõm và thật sự xúc động trước những gì vừa chứng kiến. Lúc đó, tôi để ý thấy Jim – chàng Ah-nuld của đoàn chúng tôi – đang lặng lẽ khóc. Tôi im lặng nhìn Jim vì không biết nên nói với ông điều gì.

Cả đoàn chúng tôi vui vẻ quay trở lại trại nghỉ. Sau bữa tối, tôi, Jim và một vài người khác ngồi dưới mái hiên lắng nghe tiếng mưa đêm. Giai điệu của mưa lúc êm đềm, lúc réo rắt tựa như một bản hòa tấu tuyệt diệu của tự nhiên.

Bầu không khí yên bình bỗng bị phá vỡ khi Andy bước ra khỏi mái hiên, Jim chộp mạnh lấy cánh tay con trai. Andy cự lại bố. Tôi thót tim lo sợ cuộc xung đột giữa hai cha con sẽ diễn ra. Những ánh mắt khác cũng đổ dồn về phía Jim và Andy.

Thế nhưng, trái với mọi dự đoán, Jim kéo Andy vào lòng và nói:

– Bố rất vui vì hai bố con ta cùng nhau tham gia chuyến đi này. Lúc nào bố cũng mong con được trải nghiệm điều thú vị và bổ ích của cuộc sống, Andy ạ! Có lẽ là bố đã không thương yêu con theo cách mà con mong đợi nhưng con hãy tin rằng bố luôn yêu con.

Andy ngạc nhiên đến mức cứ đứng yên trong vòng tay bố. Một thoáng bối rối, cậu ôm chặt lấy bố và nói:

– Bố! Con cũng rất yêu bố.

– Josh Cohen

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button