Văn học nước ngoài

Yêu Lầm Giận Vội

yeu-lam-gian-voi-rosie-rushton1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Rosie Rushton

Download sách Yêu Lầm Giận Vội ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Yêu lầm giận vội, phiên bản mới cực kỳ hiện đại của Kiêu hãnh và Định kiến, kể về các chị em nhà Bennet, về các cậu bạn trai của họ và những tâm tình nhận thức tuổi mới lớn. Rung động đầu đời. Yêu thương hờn giận. Tỉnh ngộ băn khoăn. Tất cả có trong cuốn sách tái tạo xuất sắc một trong những tác phẩm ưu tú nhất của mọi thời đại này.

Lizzie Bennet cùng các chị em theo cha mẹ chuyển về nơi ở mới. Căn biệt thự xinh xắn đem lại cho mấy cô gái tuổi teen nhiều tiện nghi hơn hẳn cuộc sống eo hẹp trước đây. Họ vi vu trên xe hơi đời mới, tán gẫu bằng di động long lanh và nghe nhạc từ những bộ loa dàn thời thượng. Còn hơn thế, nó là chìa khóa giúp nhà Bennet mở cánh cửa phòng khách hào nhoáng của các gia tộc thượng lưu, bày ra trước mặt mấy cô con gái mới lớn nhiều cơ hội vui chơi thâu đêm suốt sáng cùng với hậu duệ của các bá tước công hầu. Giữa một xã hội quý phái hiện đại vẫn giữ nguyên phong thái kiêu kỳ kiểu cách thời Nhiếp chính, Lizzie Bennet nổi bật bằng cá tính thẳng thắn và tự tin khiến trái tim lạnh băng ngạo mạn của James Darcy phải xao xuyến. Thay vào thư tình giấy thơm viết bằng bút lông ngỗng, họ trao đổi qua email, chat và tin nhắn điện thoại. Thổi luồng gió mới vào hình hài Kiêu hãnh và Định kiến, Rosie Rushton đã tô thêm nhiều màu sắc dí dỏm trẻ tươi lên mồi tình tuyệt vời Lizzie – Darcy thông qua Yêu lầm giận vội.

“Em bỏ cậu ta thật hả? Đơn giản thế thôi à? Ngay trong chuyến đi tham quan ở trường ư? Em có điên không?”

“Trái lại, giờ em thấy thoải mái hơn bao giờ hết chị à”. Lizzie vừa nói vừa kéo chiếc vali qua sân tennis của trường đi về phía bãi đỗ xe. “Đơn giản là bọn em chẳng còn điểm gì chung nữa”.

“Nhưng Toby dễ thương thế cơ mà”, Jane, chị cưa Lizzie phản đối. “Cậu ta rất lịch sự, khiêm tốn và…”

“Chán ngắt!”. Lizzie cắt ngang, nhét chiếc vali vào thùng xe hiệu Polo của mẹ, liếc nhìn cái biển chữ “P” gắn vào cái ba – đờ – sốc phía sau. Cô mới lấy bằng lái được hai tuần và đến giờ vẫn chưa tin là mình đã đỗ.

“Lizze, nhưng cậu ta yêu em đến phát điên lên cơ mà!”, Jane vừa nói vừa ngồi vào tay lái và khởi động xe.

“Vâng, cái đó thì rõ rồi. Anh ta si mê em đúng kiểu một gã rỗng tuếch, suốt ngày xum xoe sướt mướt”. Lizzie nhún vai, tháo dây buột tóc và lắc người để xõa mái tóc dày màu hạt dẻ của mình. “Vấn đề là em không giống chị, chị Jane ạ. Em không thuộc tuýp người yếu đuối, lãng mạn”.

“Em nói lại lần nữa xem nào”, chị cô nói.

“Người em cần không phải là một anh chàng chỉ biết đồng ý với những gì em làm, đi bất cứ đâu em muốn, và suốt ngày rên rỉ là không thể sống thiếu em…”.

Jane thở dài và lắc đầu.

“Ấy thế mà có nhiều người sẵn sàng vượt hàng ngàn dặm chỉ để tìm ra 1 ngừơi bạn trai như thế đấy”, cô nhấn mạnh, vén gọn mái tóc vàng vào phía sau tai và chỉnh gương chiếu hậu. “Còn em, có một anh chàng như thế thì em lại bỏ rơi anh ta”.

“Ôi, em xin lỗi chị”. Nhìn gò má tái nhợt của Jane bỗng ửng lên, Lizzie đóan là chị cô đang nhớ đến Simon, người bạn trai thực sự duy nhất của chị cô trong suốt 19 năm trời, ngừơi mà chị cô yêu hết lòng, người mà mới cách đây 6 tuần đã bị chị cô phát hiện ra rằng, không những đã cắm sừng chị cô mà còn liên tục cập nhật những chuyện vui vẻ của anh ta lên trang web cá nhân. “Em không có ý…”

“Không sao, chị cũng quên chuyện đó rồi”. Jane quả quyết, dù không mấy thuyết phục. “Này, em có muốn lái xe không?”

Lizzie lắc đầu.

“Em không tự tin lắm”, Lizze thú nhận. “Mà giờ cao điểm ngày thứ sáu có vẻ không phải là thời điểm để bắt đầu lái, chị à”.

“Không sao đâu”, chị cô trả lời. “Thế em định khi nào nói cho mẹ biết?”

“Nói cho mẹ biết cái gì cơ?”

“Nói cho mẹ biết là em và Toby đã chia tay, ngốc ạ”. Jane trả lời, tăng ga ra khỏi bãi đổ xe của trường, lao xuống con đồi hướng về đường vành đai Meryton chật ních xe cộ. “Em biết là mẹ quý cậu ấy thế nào mà”.

“Chẳng qua là mẹ qúy cái họ danh giá của cậu ấy, với một ông bố nghị sĩ thôi”, Lizzie nở một nụ cười gượng gạo. “Chị biết tính mẹ mà”.

“Em lại thế rồi”, Jane thở dài. “Từ ngày mình chuyển nhà tật đấy của mẹ càng trầm trọng hơn. Em không thể đoán được là có chuyện gì vừa xảy ra đâu”.

“Chị kể đi”, Lizzie nài nỉ.

“À, hai ngày sau khi chị từ trường về, đúng ngày em theo trường đi chơi, mẹ bắt đầu đi khắp làng, gõ cửa từng nhà tự giới thiệu mình. Em có thể tin được điều đó không? Thể mà chị cứ nghĩ mẹ không muốn giao tiếp với ai cơ đấy”.

“Không muốn giao tiếp ư?” Lizzie cười phá lên, mừng rỡ vì có cơ hội đổi chủ đề. “Mẹ mà chịu được một cuộc sống phẳng lặng ấy à? Chà, điều đó cũng hệt như chị nghĩ bố có thể trở thành một người suốt ngày tiệc tùng ấy!”

Bố cô thuộc tuýp người sẵn sàng đánh đổi mọi thứ chỉ để có nửa cơ hội sống một cuộc sống bình lặng.

“Ừ, nói về bố thì…ôi em thân yêu, chị đi sai đường mất rồi. Chị nghĩ mình vẫn còn ở chỗ nhà cũ”.

“Thật là kỳ lạ chị nhỉ?” Lizzie thở dài. “Đến bây giờ em vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa”

Những gì hai chị em nhớ là một ngôi nhà ba tầng, hơi đổ nát, tồn tại từ đầu thế kỷ, ở phía đông Meryton. Mẹ Lizzie lúc nào cũng cằn nhằn mã bưu điện của ngôi nhà bị sai. Mỗi lần gió bắc thổi là y như rằng ngôi nhà phải hứng trọn thứ không khí bốc lên từ hệ thống thóat nước ở vùng Eckford gần đó. Đó là ngôi nhà mà ông bà nội để lại. Nói nó có vẻ tồi tàn thì còn nhẹ. Bao năm trời, mẹ Lizzie, một người luôn có tham vọng vươn lên trong xã hội, cứ cuối tuần lại dán mắt vào mục quảng cáo nhà ở tất cả các khu làng mới trong vòng bán kính 20 dặm của thị trấn. Thậm chí bà còn cam đoan với đại ly buôn bán bất động sản rằng, bà là một khách hàng tiềm năng chính cống chứ không phải người chỉ xem để giết thời gian.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button