Văn học nước ngoài

Vũ Khí Bóng Đêm Phần 4: Thiên Thần Sa Ngã

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Cassandra Clare

Download sách Vũ Khí Bóng Đêm Phần 4: Thiên Thần Sa Ngã ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Download ebook                      

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

1 CHỦ NHÂN

“Cho tôi một cốc cà phê.”

Cô phục vụ bàn nhướn đôi lông mày được kẻ vẽ cẩn thận lên. “Cậu không muốn gọi thêm đồ ăn sao?” cô ta hỏi. Giọng cô ta khá nặng, tỏ rõ sự thất vọng.

Simon Lewis trách cô ta; hẳn cô nàng mong nhận được món tiền boa hời hơn là số cô nhận được nhờ việc phục vụ một cốc cà phê. Nhưng chuyện ma cà rồng không ăn uống đâu phải lỗi của cậu. Tới nhà hàng, dăm ba lần cậu cũng gọi đồ ăn, cốt để mọi người thấy ta bình thường như bao người khác. Nhưng vào một buổi tối muộn của ngày thứ ba, khi quán Veselka gần như vắng tanh vắng ngắt thì có gọi đồ ăn cũng chẳng giúp cho cậu khỏi bị nhòm ngó là mấy. “Chỉ cà phê thôi.”

Với một cái nhún vai, cô phục vụ cầm thực đơn của cậu và đánh dấu. Simon ngồi tựa vào chiếc ghế tựa bằng nhựa cứng và ngó quanh quất. Veselka, cái quán ăn nằm ở góc Đường số Chín và Đại lộ số Hai, là một trong những địa điểm ưa thích của cậu tại khu Hạ Đông – một quán ăn tại khu vực cổ xưa của New York với những bức tường được dán giấy dán tường tông màu đen trắng. Bạn có thể cà kê ở đây cả ngày chỉ cần bạn gọi cà phê sau nửa tiếng một. Họ cũng phục vụ món bánh Ba Lan[1] và xúp củ cải đỏ[2] dành cho người ăn chay mà ngày xưa cậu rất thích, nhưng những ngày đó đã trôi vào quá khứ từ vài tháng trước.

Giờ mới là giữa tháng mười, vậy mà quán đã treo đồ trang trí Halloween – một tấm biển lắc lư có dòng chữ BỊ GHẸO–HAY–ĂN XÚP! kèm theo một ma cà rồng cắt bằng bìa các–tông mang tên Bá tước Blintzula. Thời xưa xửa xừa xưa, Simon và Clary thấy những món đồ trang trí hạng bét dành cho ngày của những hồn ma này thật lố bịch, nhưng giờ Bá tước với cặp răng nanh giả và áo choàng đen không khiến Simon thích thú như xưa nữa.

Simon đưa mắt nhìn ra ngoài ô cửa sổ. Đêm lộng gió, những chiếc lá bay lạo xạo trên Đại lộ số Hai trông như những nắm hoa giấy. Một cô gái đang sải bước đi trên đường, trên người khoác chiếc áo dài có thắt đai và mái tóc dài tung bay trong gió. Mọi người quay đầu ngắm nhìn cô. Ngày xưa Simon cũng như những người đó, cũng sẽ ngắm nhìn những cô gái như thế rồi vẩn vơ suy nghĩ xem họ đi đâu và gặp ai. Và cậu thừa biết, chắc chắn đối tượng họ gặp không phải những chàng trai như cậu.

Nhưng cô gái này thì khác. Cái chuông trước cửa quán ăn kêu lanh canh khi cánh cửa được mở ra, và Isabelle Lightwood bước vào.

Cô mỉm cười khi thấy Simon, rồi tiến tới, cởi áo khoác và treo lên khoác ghế trước khi ngồi xuống. Cô nàng mặc trong một trong những bộ đồ được Clary gọi là “đồ Isabelle điển hình”: một chiếc váy ngắn bó bằng vải nhung, đi tất lưới và bốt. Một con dao nhét trên chiếc bốt bên trái mà Simon biết chỉ mình cậu nhìn thấy; và, mọi người trong quán đều không hề rời mắt khi cô ngồi xuống, hất tóc ra sau.

Dù mặc gì thì Isabelle cũng khiến người khác phải chú ý, hệt như một buổi bắn pháo hoa vậy.

Isabelle Lightwood xinh đẹp. Khi Simon gặp cô, cậu đã tưởng cô không có thời gian cho một chàng trai như cậu. Cậu đoán gần đúng. Isabelle thích những dạng con trai mà bố mẹ không ưa, và trong thế giới của cô thì điều đó có nghĩa là cư dân Thế Giới Ngầm – tiên, người sói và ma cà rồng. Việc họ thường xuyên hẹn hò suốt một hai tháng nay khiến cậu ngạc nhiên, thậm chí khi mối quan hệ của họ chỉ dừng lại ở những buổi gặp mặt không thường xuyên như thế này. Và cậu không thể nào không tự hỏi rằng nếu cậu không biến thành ma cà rồng, nếu cuộc đời cậu không thay đổi hoàn toàn trong khoảnh khắc đó, họ có bao giờ hẹn hò không?

Cô vén tóc sau tai, nở nụ cười tỏa sáng. “Trông cậu ổn lắm.”

Simon ngắm nhìn mình qua kính cửa sổ quán ăn. Sự ảnh hưởng của Isabelle với vẻ bề ngoài của cậu rất rõ ràng kể từ ngày họ hẹn hò. Cô bắt cậu phải chuyển từ áo hoodie sang áo khoác da và đi những đôi giày đắt tiền thay cho giày vải. Và tình cờ làm sao, một đôi tốn những ba trăm đô la lận. Cậu vẫn mặc những chiếc áo sơ mi có slogan – cái áo này có in dòng chữ KHÔNG CÓ CỬA CHO THUYẾT HIỆN SINH – nhưng chiếc quần bò thì không hề có vết rách ở đầu gối và túi thủng cũng không luôn. Cậu cũng để tóc dài đến tầm rủ xuống mắt, che đi trán, nhưng điều đó cần thiết hơn việc Isabelle có thích hay không.

Clary đã trêu chọc về bề ngoài của cậu; nhưng dù gì, Clary luôn buồn cười trước mọi thứ trong câu chuyện tình yêu của cậu. Cô không tin cậu nghiêm túc trong việc hẹn hò cùng Isabelle. Tất nhiên, cô cũng không tin cậu cũng đang hẹn hò cùng Maia Roberts, một cô bạn tình cờ là người sói, một cách nghiêm túc hệt như thế. Và cô thật sự không tin nổi Simon chưa hề nói cho người này biết về người kia.

Simon không biết chắc chuyện xảy ra như thế nào. Maia thích tới nhà chơi Xbox cùng cậu – họ không có món đồ giải trí đó tại trạm cảnh sát bị bỏ không – nay được trưng dụng làm nơi trú ngụ cho đàn người sói – và tới lần thứ ba hay thứ tư cô gái sói ấy ghé qua chơi, cô nàng đã hôn tạm biệt cậu trước khi về. Cậu rất hài lòng, và vì thế gọi cho Clary để hỏi xem cậu có nên nói cho Isabelle biết không. “Hãy nghĩ xem tình cảm của cậu với Isabelle là thế nào,” cô đã nói. “Rồi hẵng kể.”

Hóa ra đó là một lời khuyên tồi. Cả tháng nay cậu vẫn không hiểu cậu và Isabelle đang ra sao, và vì thế mà cậu chẳng đả động tới chuyện kia. Và càng nhiều thời gian trôi qua thì nói ra chuyện đó càng khó hơn. Tới giờ cậu vẫn lo liệu ổn. Isabelle và Maia không hẳn là bạn và họ hiếm khi gặp nhau.

Thật đáng tiếc cho cậu, vì điều đó sắp thay đổi. Mẹ Clary và người bạn lâu năm của cô ấy, chú Luke, sắp sửa kết hôn trong vài tuần tới, và cả Isabelle lẫn Maia đều được mời tới dự. Và phải nói rằng đó một chuyện khiến Simon hãi hùng hơn cả bị một nhóm thợ săn ma cà rồng truy đuổi vòng vòng trên những con phố của New York.

“Vậy,” Isabelle lên tiếng, kéo cậu khỏi dòng suy nghĩ miên man. “Sao cậu chọn nơi này chứ không phải quán Taki’s? Họ phục vụ máu ở đó mà.”

Simon nhăn mặt vì cô nói quá lớn. Isabelle không được tế nhị lắm. May mà không ai có vẻ đang hóng chuyện, kể cả cô phục vụ đã quay lại, đặt đánh bịch cốc cà phê trước mặt Simon, mắt nhìn Izzy và bỏ đi không buồn hỏi xem cô chọn gì.

“Mình thích nơi này,” cậu nói. “Clary và mình thường tới đây mỗi khi bạn ấy có lớp tại Tisch. Họ có món xúp củ cải đỏ và bánh tráng[3] ngon lắm – chúng giống như những chiếc bánh bao nhân pho mát ngọt ngào vậy– thêm nữa nó mở cửa cả đêm.”

Nhưng Isabelle hoàn toàn chẳng để tâm tới câu chuyện cậu vừa kể. Cô đang nhìn qua vai cậu. “Cái gì kia?”

Simon nhìn theo. “Đó là Bá tước Blintzula[4].”

“Bá tước Blintzula?”

Simon nhún vai. “Đồ trang trí cho ngày Halloween ấy mà. Bá tước Blintzula dành cho tụi trẻ con. Như kiểu Bá tước Chocula, hay Bá tước trong chương trình Phố Sesame ấy mà.” Cậu cười trước vẻ bối rối của cô nàng. “Cậu biết đấy. Ông ta dạy lũ trẻ toán cộng.”

Isabelle đang lắc đầu. “Có một chương trình TV thuê ma cà rồng dạy toán cho trẻ con á?”

“Cậu thấy thì hiểu ngay thôi.” Simon lầm rầm.

“Có một vài nền tảng được nhắc tới trong truyện thần thoại để giải thích cho chuyện này,” Isabelle nói, chuyển sang giọng của giảng viên Thợ Săn Bóng Tối. “Một vài truyện thần thoại kể rằng ma cà rồng bị ám ảnh bởi những con tính, và nếu cậu vãi những hạt lúa trước mặt họ, họ sẽ dừng việc đang làm và ngồi đếm. Tất nhiên, điều đó chẳng đúng hơn việc ma cà rồng sợ tỏi là mấy. Và ma cà rồng chẳng hứng thú việc dạy trẻ con. Ma cà rồng rất đáng sợ.”

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button