Văn học nước ngoài

Vờ Như 19

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Alyson Noel

Download sách Vờ Như 19 ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                 Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng PDF                    Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Tại sao lại phải “Vờ như 19”. 19 tuổi có điều gì đặc biệt chăng?

Hai cô gái: một tóc vàng, dài và mắt xanh, làn da rám nắng rạng rỡ cứ như Kate Bosworth; một tóc đen, mắt đen, trông có vẻ kỳ quặc kiểu Alyssa Milano. Trong đó, tóc đen – tên là Alex thì cực kỳ ngưỡng mộ những người nổi tiếng lớn tuổi kiểu như Richard Branson, Tobey Maguire, Edward Norton, Jake Gyllehaal,… Trong khi bạn bè đồng lứa phát điên lên vì NSYNC, Backstreet Boys thì cô lại không tài nào rung động được. Với cô, mấy người kiểu thể giống như “những thứ rác rưởi được đóng gói, pha chế sẵn cho – tuổi – mới – lớn”. Tóc vàng – tên M cho rằng tâm lý của Alex có vấn đề bởi dường như cô bị ám ảnh bởi ông bố của mình (Bố mẹ Alex đã ly hôn khi cô 12 tuổi).

Vào một ngày, thay vì ngồi ở nhà viết bài luận thì hai cô nàng này lại lượn lờ đến L.A – một khu phố nhưng giống như một nhúm các khu ngoại ô nối với nhau bằng các đại lộ và đường cao tốc chằng chịt. Hai cô đến đây với hi vọng là sẽ gặp được những người – nổi – tiếng – lớn – tuổi.

Vờ như 19, hai cô nàng thản nhiên bước vào một cửa hàng thời trang cao cấp. Và ở đây, Alex đã gặp Connor Firth – một người giàu có và đặc biệt là “lớn tuổi” (đúng tiêu chuẩn của Alex nhé). Sau màn chào hỏi làm quen, Connor đã mời hai cô gái đến dự buổi khai trương phòng triển lãm nghệ thuật.

Vờ như 19, hai cô nàng đến nơi đông kịt những con người lịch thiệp chừng 30, những gương mặt sành điệu đang nhấm nháp martini. M tỏ ra thành thạo, luôn “sát cánh” và siết tay Connor, rồi thỏ thẻ: “Connor, anh nghĩ là anh có thể lấy cho bọn em rượu hay cái gì đó được chứ?”

Vờ như 19, Alex đã mặc kệ những bài luận, mặc kệ những điểm C, điểm D trong năm cuối cùng của trung học,… Cô mải miết và hăm hở với những buổi đi chơi, hẹn hò, tiệc tùng kiểu Hollywood. Cho đến khi cô chợt nhận ra những bài học quý giá từ quy luật của cuộc sống.

Vờ là 19, nhưng những cảm xúc yêu thương, hờn dỗi, hạnh phúc, đau khổ… về tình bạn, tình yêu, tình mẫu tử là thật. Và điều đó đã khiến nhiều người không thể rời nổi cuốn sách này.

Okay, vậy đấy, danh sách của tôi có lẽ không giống của bạn. Có thể bạn sẽ bảo: “Toàn mấy lão lớn tuổi vầy mà làm gì chớ?” , “Richard nào?” hay “Vậy chứ Justin Timberlake ở đâu?” hay đơn giản chỉ là “Eo ơi!” Ờ căn bản là tồi còn “gin” cho nên cả cái danh sách này dù sao cũng chỉ mang tính giả thuyết. Bạn thân nhất của tôi, M, cho rằng dẫu sao cái mục Richard liết vào đó cũng thật là bệnh. Nhỏ bỏ rơi tôi. Cá nhận tôi thì nghĩ M hơi coi trọng lớp tâm lý học của nhỏ quá.

Bố mẹ lý hôn khi tôi mười hai tuổi. Khi bố bước ra khỏi cửa và lúng búng câu gì đó về việc tìm lại bản thân, tôi biết mọi việc đã chấm dứt. Xin thế là bố tôi giống hệt Burt Reynold trong phim Boogie Night (5). giá có thể nói là nhớ ông biết bao với bạn nhưng thật sự lúc ông ra đi, tôi chẳng hề mảy may thương cảm. Đó là chuyện năm năm trước, giờ mười bảy tuổi rưỡi, tôi có thể nói thật rằng khác biết duy nhất là chúng tôi có hơi khốn khó hơn trong khi trước đây chúng tôi có nhiều của nả. Chỉ vậy thôi. Đôi khi cuộc sống kể cũng hơi tồi, nhưng chẳng sao. Giờ thì chẳng phải thỉnh thoảng nghe thấy tiếng người hét lên giữa đêm nữa. Chẳng có gì tồi tệ hơn khi phải sống trong nhà có người la hét.

Tôi không nhớ mấy ngày còn nhỏ. Chắc chỉ là một thời thơ ấu kiểu California bình thường, không có gì nổi bật. Tức là có một số ngày rắc rối rồi có những ngày khác tôi lại lái xe trượt ở Matterhorn trong Disneyland. Tôi chỉ muốn đến trường, gặp bạn bè, cưới ngựa ăn món tráng miệng và thức qua giờ ngủ. Đó là mục tiêu của tôi hồi nhỏ. Vài năm sau, khi lớn hơn chút và tiết mục la hét bắt đầu thì tôi chỉ vùi đầu vào chăn thật sâu. Chị tôi luôn nói có lúc mọi chuyện tốt đẹp, thực sự hạnh phúc giống y như trên kênh Nickelodeon (1). Tôi thì không nhớ giai đoạn đó. Chị lớn hơn tôi tám tuổi nên tôi đoán khoảng thời gian hạnh phúc xảy ra trước khi tôi kịp trào đời. Tôi luôn cho rằng mình là sản phẩm của một đêm mây mưa giả tạo.

Có bố mẹ ly hôn kể cũng chẳng tệ; khi bạn lớn lên ở Quận Cam thì chuyện đó lại trở nên bình thường như bao người khác. Hầu như ai ai cũng có bố mẹ đã nửa đường đứt gánh còn những đứa không có bố mẹ ly hôn thì cũng mấp mé bờ vực chia ly. Cứ như thể những người sống ở đây bị kẹt lại tình trạng thanh xuân vĩnh viễn. Đa số mấy đứa bạn tôi, mẹ chúng đều tham gia lớp yogaconf bố chúng thì luôn ngắm chúng tôi kỹ quá mức cần thiết mỗi khi chúng tôi đi bới cùng nhau. Giống như một giai đoạn khủng hoảng trung niên kéo dài vô thời hạn, các bậc phụ huynh chắc khác nào những đứa trẻ mới lớn khác chăng là hội teen này có thẻ tín dụng và không phải tuân thủ giờ giấc giới nghiêm nào cả. California giống như một trường trung học, nơi không ai có thể tốt nghiệp. Không đùa chút nào đâu.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button