Văn học nước ngoài

Truy Lùng Tên Sát Nhân

truy-lung-ten-sat-nhan-jerry-cotton1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Jerry Cotton

Download sách Truy Lùng Tên Sát Nhân ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Sương mù phủ trên mặt Đại Tây Dương, dày như một biển bông xám trắng và chỉ loãng ra thành những vệt hơi nước nhợt nhạt bên bờ. Tiếng còi tàu trầm đục vẳng về từ rất xa. Tiếng nhạc rên rỉ phát ra từ ngôi nhà xây trước khách sạn, điếm gặp gỡ hàng đêm của đám trai trẻ trong vùng, điểm hội tụ của những phút giây nhảy nhót và vui nhộn.

Wilbur Staten giơ tay quệt mồ hôi lạnh trên trán. Những ngón tay run run khi anh cầm lấy va-li. Chốc chốc ánh mắt anh ta lại liếc thật nhanh về hướng cửa sổ. Một ánh mắt đầy kinh hãi. Wilbur Staten cố gắng làm chủ nỗi sợ đang dâng đầy trong tâm khảm, nhưng chỉ uổng công.

Có thể chúng không tới. Có thể chúng chưa phát hiện ra sự biến mất của anh. Có thể…

Ở đâu đó có ai khẽ cất tiếng hát.

Wilbur Staten giật mình. Dạ dày anh thít chặt. Người đàn ông đờ đẫn đứng lại, chỉ trong một giây đồng hồ toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, anh ta lắng nghe bầu trời đêm bên ngoài.

Tiếng hát ngưng một thoáng, rồi lại cất lên. Wilbur Staten biết giai điệu đó:

“Song of Death” (Bài ca cái chết).

Wilbur Staten biết cái giai điệu đang khiến cho đám trẻ con phát điên phát khùng lên trong các sàn nhảy từ vài tuần nay, anh thuộc cả lời bài hát quái gở. Và anh ta biết cả người đàn ông đang lẩm nhẩm bài hát đó một mình, lẩm nhẩm bất cứ nơi nào gã xuất hiện một cách không ngơi nghỉ, không mệt mỏi như muốn dứt đứt tới sợi dây thần kinh cuối cùng của người nghe.

Gã đến rồi.

Gã đã nhận được lệnh, đã tìm dấu vết và sẽ thực hiện công việc của gã.

Wilbur Staten run bần bật. Trong một thoáng, anh ta đã muốn với lấy điện thoại và gọi số cấp cứu. Nhưng anh ta biết giờ thì quá muộn rồi. Anh ta phải tự lo lắng lấy một mình, phải tận dụng cơ hội cuối cùng, phải chiến đấu.

Cố nén cơn run rẩy đang rung lắc cả người anh ta như một đợt sốt cao, Wilbur vội vàng mở va li ra, nâng nắp lên cao và gạt một vài áo sơ mi sang bên. Những ngón tay của anh ta bao quanh cán khẩu Beretta. Một món vũ khí tốt, đáng tin cậy và được chăm sóc hoàn hảo. Ra vẻ kiểm tra, anh kéo cần gạt. Anh ta chưa bao giờ sử dụng khẩu súng này. Anh ta sợ tới lúc phải nổ súng. Nhưng lần này anh ta không còn con đường nào khác, nếu anh ta muốn sống sót.

Hai làn môi mím chặt, Wilbur Staten nhỏm dậy, tắt ngọn đèn nhỏ trên bàn, lướt tới bên cửa sổ.

Vạn vật bên ngoài yên tĩnh. Chỉ có ngọn gió từ Đại Tây Dương rì rào khe khẽ trong bụi cây.

Với một cử chỉ uyển chuyển, nhanh nhẹn, Wilbur Staten nhào người lên trên bậu cửa số. Gương mặt người đàn ông có vẻ căng thằng, góc cạnh và tàn nhẫn, khi anh ta nhảy ra ngoài nền đất, lẹ làng không một tiếng động, rồi ngay lập tức dán lưng vào sát tường. Tư thế của anh ta bây giờ có nét tỉnh táo, căng thẳng, chăm chú như một người thợ săn.

Ánh mắt của Jenna Becks rời chiếc đồng hồ treo tường lòe loẹt sang phía máy điện thoại. Những khuôn cửa kính phản chiếu rõ hình ảnh của cô: mái tóc để thẳng màu vàng, hai con mắt thẫm màu, một thân hình thon mảnh săn chắc trong quần jeans, áo T-Shirt và áo khoác bằng da màu đen. Jenna thoáng rùng mình. Trận mưa giông đã khiến không khí lạnh hơn. Ngoài ra cô cũng bị thấm nước mưa, cô sẽ cảm lạnh nếu không uống thuốc kịp thời. Đột nhiên, cơn giận dữ trong cô bùng dậy. Giận dữ Bernie, giận dữ người bạn lạ mặt của anh ta, giận dữ cái khách sạn tồi tệ này và giận dữ cả cái sáng kiến điên khùng mà bây giờ cô thấy chẳng còn thật sự hay ho như trước nữa.

Cô đã cân nhắc lâu rồi mà vẫn chưa quyết định xem có nên gọi điện cho người đàn ông béo phị bên dưới quầy tiếp tân, hỏi thăm tình hình của vị khách ở Bungalow số 9. Cô biết tên anh ta, nhưng không biết mặt. Rất có thể anh ta không tới. Rất có thể gã trai mà cô quan sát là một người khác, là một khách qua đường hoàn toàn bình thường, hiền lành. Và Bernie sẽ không phải là lần đầu tiên bỏ trốn trước chính sáng kiến của mình.

Mặc dù vậy, Jenna vẫn quyết định không gọi điện cho quầy tiếp tân. Cô không tin gã đàn ông béo phị đó. Hắn ta thuộc dạng người ở bất cứ xó xỉnh nào cũng sẽ rất thính nhạy đánh hơi ra ngay cơ hội kiếm những đồng dollar thật nhanh, và sẵn sáng bán cả bà nội của mình cho đối phương nếu nhận đủ tiền. Mà số tiền gã trai ở Bungalow số 9 đang mang bên mình có thể hấp dẫn bất kỳ ai mặc dù nếu suy cho cùng, chúng cũng chẳng có giá trị hơn những mẩu giấy được dùng để in chúng.

Jenna lại nhìn xuống đồng hồ. Khốn nạn, còn phải chờ bao lâu nữa?

Ánh mắt cô hướng về phía chiếc túi đựng máy ảnh đang đặt trên bàn, bên cạnh số báo đang mở rộng của tờ “Buổi sáng Manhattan”. Bài trên trang nhất của tờ báo địa phương để cập đến số lượng tiền giả hiện đang như một con ma ám ảnh toàn bộ khu vực New York. Một giọng văn giận dữ thâm hiểm, chất đầy những lời trách móc hướng về phía cảnh sát, phần còn lại chỉ là những tiên đoán mù mờ, vô căn cứ. Nếu Jenna gặp may tối hôm nay, thì sáng ngày mai cũng trên chỗ đó sẽ là một câu chuyện đầy thú vị với những dữ liệu chắc chắn. Thỉnh thoảng quá khứ của Bernie cũng có giá trị riêng của nó. Nhưng mà chỉ thỉnh thoảng thôi. Cô em gái anh ta sẵn sàng từ bỏ câu chuyện giật gân này, nếu thay vào đó cô có thể đưa Bernie ra khỏi New York, nơi cái hiểm họa bị quá khứ săn đuổi và tóm gáy luôn luôn hiện hữu.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button