Văn học nước ngoài

Tình Yêu Kéo Dài Ba Năm

Tinh yeu keo dai ba nam - Frederic Beigbeder1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Frederic Beigbeder

Download sách Tình Yêu Kéo Dài Ba Năm ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

 Thời gian trôi đi ta không còn yêu nhau nữa

Tình yêu là một trận chiến thua từ trước.

Thoạt tiên, gì cũng đẹp, cả bạn cũng đẹp. Bạn không khỏi yêu nhiều đến thế. Mỗi ngày lại mang tới lô xích xông nhẹ nhõm những điều kỳ diệu của nó. Không ai trên Trái đất từng biết đến chừng đó sung sướng. Hạnh phúc tồn tại, và nó rất đơn giản: đó là một khuôn mặt. Vũ trụ mỉm cười. Trong một năm, đời chỉ còn là tiếp nối của những buổi sáng đầy ánh nắng, ngay cả vào buổi chiều, khi tuyết rơi. Bạn viết những quyển sách về điều ấy. Bạn cưới, nhanh nhanh chóng chóng – tại sao lại phải suy nghĩ khi đang hạnh phúc? Nghĩ làm ta buồn; phải chú mục vào cuộc sống chứ.

Năm thứ hai, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Bạn trở nên dịu dàng hơn. Bạn tự hào vì sự thông đồng bén giọt hình thành nên trong cặp đôi của bạn. Bạn hiểu vợ bạn “sau nửa lời”; vui làm sao vì hai người trở thành một. Trên phố, người ta tưởng vợ bạn là em gái bạn: điều này khiến bạn thấy thinh thích nhưng cũng làm giảm hào quang của bạn. Càng ngày bạn càng bớt làm tình và bạn cứ tưởng như vậy chẳng có gì là nghiêm trọng. Bạn tin mỗi ngày lại càng củng cố thêm tình yêu của bạn trong khi tận thế đã sắp đến kia rồi. Bạn bảo vệ hôn nhân trước mặt những thằng bạn độc thân của bạn, chúng không còn nhận ra bạn được nữa. Bản thân bạn, bạn có chắc chắn là nhận ra chính mình, khi bạn vừa dẫn ra bài học tình yêu đã thuộc lòng vừa cố ngăn mình nhìn những cô nàng tươi trẻ làm đường phố sáng bừng lên?

Năm thứ ba, bạn không còn tự ngăn mình nhìn những cô nàng tươi trẻ làm đường phố sáng bừng lên nữa. Bạn không nói chuyện với vợ nữa. Bạn ngồi ở quán hàng giờ cùng vợ để nghe các bàn bên cạnh tán chuyện. Càng ngày bạn càng hay ra khỏi nhà hơn: làm vậy bạn có được một cái cớ để khỏi phải tình ái. Rồi sẽ rất sớm đến cái thời điểm khi bạn không còn chịu đựng được vợ thêm một giây nào nữa, bởi vì bạn đã đem lòng yêu một cô nàng khác. Chỉ có một điểm duy nhất mà bạn không nhầm lẫn: quả thực, cuộc sống lúc nào cũng chiến thắng. Năm thứ ba, có một tin tốt và một tin xấu. Tin tốt: vì chán nản, vợ bạn bỏ bạn. Tin xấu: bạn khởi đầu một cuốn sách mới.

II

Một cuộc ly hôn hội hè

Đang say bí tỉ mà muốn lái xe chuẩn xác, thì phải nhắm cho trúng vào giữa các tòa nhà. Marc Marronnier vặn tay ga tăng tốc độ chiếc scooter của hắn. Hắn nghiêng ngả giữa đám ô tô. Chúng nháy đèn pha, bấm còi loạn lên khi hắn sượt qua chúng, giống hệt như là trong đám cưới của những kẻ quê mùa. Sự mỉa mai của số phận: Marronnier đang ăn mừng vụ ly dị của mình. Tối nay, hắn đến chầu đãi số 5 bis và không được bỏ phí thời gian nữa: năm chỗ trong một buổi tối (Castel-Buddha-Bus-Cabaret-Queen), thế là căng lắm rồi, thế nên cứ tưởng tượng chầu thứ 5 bis đi, cái này thì đúng như tên gọi đó, hai nháy trong đêm.

Hắn thường xuyên đi chơi một mình. Những kẻ thời thượng là cái bọn cô độc lạc lối trong một đống thừa thãi những mối quen biết mơ hồ. Bọn họ trấn an nhau bằng những cái bắt tay. Mỗi cái hôn mới là một chiến lợi phẩm. Bọn họ tự tạo cho mình một ảo tưởng về tầm quan trọng bằng cách chào những người nổi tiếng, trong khi bản thân những người này cũng chẳng tự tay làm nên trò trống gì. Bọn họ thu xếp sao cho chỉ đến những nơi vô cùng ồn ã để không phải mở miệng ra nói. Tiệc tùng được mang lại cho con người để cho phép họ giấu giếm suy nghĩ của mình. Rất ít người quen biết nhiều như Marc, và cũng rất ít người cô độc đến như hắn.

Tối nay không phải là một bữa tiệc như mọi bữa tiệc khác. Đây là divorce party(1) của hắn! Hu ra! Hắn đã bắt đầu bằng cách ở mỗi nơi mua lấy một chai rượu. Cũng có vẻ như là hắn đã nốc vơi kha khá rồi.

Marc Marronnier, mi là Ông hoàng của Đêm, tất cả bọn họ đều thích mi, dù cho mi đến đâu thì các ông chủ hộp đêm cũng hôn môi mi, mi ăn gian bỏ không chịu xếp hàng chờ đến lượt, mi được cái bàn ngon lành nhất, mi biết hết tên họ mọi người, mi cười trước mỗi câu chuyện đùa của họ (nhất là những mẩu ít buồn cười nhất), người ta cho không mi thuốc phiện, mi có mặt trên ảnh khắp mọi nơi không cần nguyên cớ, thật không tin nổi mi thành công trong xã hội đến mức nào chỉ sau vài năm giữ mục chuyên về những thú ăn chơi của giới thượng lưu cho báo chí! Một tay giàu có ăn chơi huênh hoang! “Mondanitor”(2)! Nhưng thế thì, vậy sao vợ mi lại chuồn mất, giải thích xem nào?

– Chúng tôi bỏ nhau vì một bất đồng chung, Marc lầm bầm khi bước vào quán Bus. Rồi hắn nói thêm:

– Tôi đã cưới Anne bởi vì đó là một thiên thần – và chính đó cũng là lý do vụ ly dị của chúng tôi. Tôi cứ tưởng đang tìm kiếm tình yêu cho tới cái ngày hiểu ra tất cả những gì mình muốn là chạy trốn nó.

Thiên thần đã là quá khứ, hắn liền chuyển chủ đề:

– Mẹ kiếp, hắn hét lên, ở đây gái mú cũng ngon mắt đấy chứ nhỉ, lẽ ra trước khi đến mình phải đánh răng mới đúng. Hê! Cô kia ơi, cô đẹp như một tiên nữ giáng trần. Tôi cởi quần áo cô được không? Cho phép tôi nhé.

Hắn là như thế đấy, Marc Marronnier: hắn tự tạo ra cái vẻ của một kẻ đáng ghê tởm dưới chiếc áo khoác vải nhung nhẵn lì, bởi vì hắn xấu hổ nếu tỏ ra ngọt ngào. Hắn vừa ba mươi tuổi: cái tuổi dở dở ương ương khi người ta quá già để trẻ, và quá trẻ để già. Hắn làm mọi thứ để giống được như danh tiếng của mình, hòng không làm ai phải thất vọng. Cứ muốn làm đầy hồ sơ báo chí của mình mãi như vậy, dần dà hắn trở thành một bản biếm họa của chính mình. Hắn thấy mệt khi phải chứng tỏ mình dễ thương và sâu sắc, vậy nên hắn chơi trò độc ác hời hợt bằng cách chọn lấy lối hành xử bừa bãi, thậm chí là quá đáng ấy. Chính thế nên khi hắn gào lên trên sàn nhảy: “Yupi! Tôi ly dị rồi” mà không ai đến an ủi hắn thì đó là lỗi của hắn. Chỉ có những tia laze chiếu xuyên qua tim hắn như muôn vàn lưỡi kiếm.

Rất sớm rồi cũng đến lúc chỉ riêng đặt chân này lên trước chân kia cũng trở thành cả một việc khó khăn. Hắn lảo đảo trèo lên chiếc scooter. Đêm lạnh giá. Rất nhanh chóng, Marc cảm thấy nước mắt chảy tràn trên má. Chắc hẳn là tại gió. Hai hàng mi của hắn trơ trơ. Hắn không đội mũ bảo hiểm. La Dolce Vita(3)? Dolce Vita nào? Nó ở đâu? Quá nhiều kỷ niệm, quá nhiều thứ phải quên, xóa bỏ đi tất cả những điều ấy thật là một công việc nặng nhọc, sẽ lại phải trải qua từng đó khoảnh khắc đẹp đẽ để thay thế những khoảnh khắc trước đây.

Hắn đến chỗ mấy thằng bạn ở quán Baron, đại lộ Marceau. Sâm banh chẳng được tặng không, gái cũng thế. Chẳng hạn, nếu bạn muốn làm tình với hai cô thì giá là 6.000 franc, trong khi một cô thôi giá là 3.000. Bọn họ thậm chí còn không áp dụng chính sách mua nhiều giảm giá. Bọn họ đòi tiền mặt; Marc đi ra ngoài rút tiền bằng thẻ tín dụng; bọn họ kéo hắn tới khách sạn… sau một lúc, không sao sướng nổi, hắn vờ là mình đã đạt cực khoái để chui vào nhà tắm lén lút ném bao cao su rỗng không vào sọt rác.

Trên xe taxi về nhà, lúc trời lờ mờ sáng, hắn nghe thấy:

“Rượu có dư vị đắng

Ngày đã là hôm qua

Và dàn nhạc trong một bộ quần áo

Hơi cũ rồi

Chơi bản nhạc trống rỗng đời tôi

Tan nát.”

(Christophe, Anh chàng kỳ quặc xinh trai)

Hắn quyết định từ giờ trở đi sẽ luôn thủ dâm trước khi đi chơi để không bị dụ dỗ làm những trò ngớ ngẩn.

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button