Văn học nước ngoài

Thung lũng

Thung lung - Agatha Christie1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK THUNG LŨNG

Tác giả : Agatha Christie

Download sách Thung lũng full ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB:            Download

Định dạng MOBI:            Download

Định dạng PDF:               Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Đúng sáu giờ mười lăm phút sáng hôm thứ sáu đó cặp mắt xanh biếc của Huân tước phu nhân Lucy Angkatell mở ra trước một ngày mới. Vừa tỉnh giấc xong, theo thói quen, bà đã bắt đầu suy nghĩ. Bộ óc linh hoạt của bà mường tượng ra bao nhiêu vấn đề nan giải mà bà quyết định phải nghĩ cách giải quyết từng vấn đề một. Để giúp thêm ý kiến, bà đã chọn cô em họ trẻ tuổi Midge Hardcastle, và bà mời cô đến đây sớm hơn một ngày. Midge đã từ London đến thái ấp Thung Lũng này tối hôm qua.
Bà Lucy Angkatell vùng dậy, khoác tấm áo choàng nhà lên đôi vai còn rất đẹp, bươc nhanh ra khỏi phòng ngủ, đi về phía phòng của Midge. Vừa đi bà vừa hình dung cuộc trao đổi sắp tới với cô em họ, thậm chí một số câu bà nói lên thành tiếng. Và khi bà mở cửa phòng cô gái trẻ, bà vẫn còn lẩm bẩm câu bà đang suy nghĩ:
– … Cho nên cô phải công nhận với tôi, Midge thân mến, là cuộc gặp gỡ cuối tuần năm nay sẽ hoàn toàn không đơn giản chút nào!
Đang ngủ say sưa, bị bà chị họ cao tuổi đánh thức, Midge chỉ đáp lại bằng một tiếng lầu bầu khó chịu. Bà Lucy dường như không chú ý đến tiếng lầu bầu đó, bước thẳng ra chỗ cửa sổ, kéo tấm rèm. Làn ánh sáng mờ mờ tỏa nhẹ vào gian phòng.
Chợt bà Lucy ngó ra ngoài, reo lên:
– Ôi, tiếng chim hót! Tuyệt vời!
– Chị bảo gì?
Bà Huân tước phu nhân già vẫn vừa nhìn ra ngoài vườn, vừa tiếp tục dòng suy nghĩ:
– Riêng chuyện thời tiết thế là ta không phải lo lắng gì nữa. Và đấy cũng đã là một thuận lợi lớn rồi! Nhưng tiếp cùng một lúc ngần ấy con người, mỗi người một cá tính riêng, quả là một khó khăn hết sức lớn. Tất nhiên có những quy tắc giao tiếp hạn chế họ, nhưng vẫn sẽ xảy ra những chuyện rắc rối này nọ…
Lúc này Midge đã tỉnh hẳn, cô hỏi:
– Rắc rối thế nào chẳng hạn?
– Thế cô quên chuyện chị Gerda trong lần gặp gỡ năm ngoái rồi hay sao? Sau đó nghĩ lại, tôi thấy ân hận quá, tôi có nói với anh Henry nhà tôi rằng lẽ ra tôi phải lường trước những chuyện như thế. Kể cũng khó, mời John đến thì không thể không mời vợ cậu ta. Mà thật ra Gerda xinh đẹp và đáng mến đấy chứ. Chỉ có điều chị ta đần và vụng quá. Phải chăng đó là quy luật bù trừ của Tạo hóa nhan sắc rất ít khi đi cùng với óc thông minh?
– Nhưng chị nói đến chuyện gì vậy, chị Lucy?
– Chuyện cuộc gặp gỡ cuối tuần sắp tới ấy! Mai họ đã lần lượt kéo đến thái ấp Thung Lũng này rồi. Suốt đêm qua tôi trằn trọc không ngủ được vì nghĩ đến họ. Cô Midge thân mến ạ, thật may mắn cho tôi là cô đã đến sớm một ngày để ta cùng bàn. Cô hiểu biết và có đầu óc thực tế…
– Nhưng chị có biết lúc này là mấy giờ không?
– Không! Tôi không bao giờ quan tâm đến giờ giấc.
– Mới sáu giờ mười lăm!
– Ôi, sớm thế à?
Bà Huân tước phu nhân già xem chừng không hề ân hận. Midge nghiêm nghị nhìn bà chị họ. Cô thầm nghĩ, bà Lucy là con người đến lạ. Ngần ấy tuổi rồi mà tính khí vẫn như trẻ con. Midge khong thể hiểu nổi làm sao mọi người có thể chịu được cai tính khí hồn nhiên quá mức ấy.
Nhưng vừa tự đặt câu hỏi trong óc xong, Midge đã thấy ngay câu trả lời trong nụ cười tươi tắn, hồn nhiên của bà Lucy. Cô đã chứng kiến bao nhiêu lần nụ cười đó đã giúp bà già quý tộc này thoát ra khỏi những tình huống tưởng chừng như hoàn toàn bế tắc. Nụ cười đó bà Lucy vẫn giữ được y nguyên sức thuyết phục cho dù bà đã vượt quá ranh giới của tuổi sáu mươi. Chính nụ cười tươi tắn và hồn nhiên đó đã chinh phục mọi người trong mọi quốc gia trên thế giới: bao nhiêu bộ trưởng, tướng lĩnh đều phải nghiêng mình trước nụ cười đó.
Kèm theo cặp mắt xanh biếc, nụ cười đó không chỉ tươi tắn, hồn nhiên mà còn chân thành đến mức không ai để bụng được điều gì đối với bà. Chỉ cần bà nở nụ cười đó và giơ hai cánh tay mảnh mai ra nói khẽ: “Ôi, tôi rất lấy làm tiếc!” là bất cứ người khó tính đến đâu cũng lập tức bỏ qua cho những câu bà đã nói khiến họ mếch lòng, và lập tức lại yêu mến bà ngay.
Bà Huân tước phu nhân dường như đoán được ý nghĩ của cô em họ. Bà kêu lên:
– Ôi, tôi rất lấy làm tiếc! Sao cô không nhắc tôi ngay là vẫn còn sớm quá?
– Em có định nói đấy chứ! Nhưng bây giờ thì đã muộn. Em tỉnh hẳn rồi!
– Tôi rất hổ thẹn… Nhưng cô vẫn giúp tôi chứ, Midge?
– Về chuyện cuộc gặp gỡ cuối tuần này ấy ạ?… Nhưng sao chị bảo em phải giúp chị? Chị thấy năm nay có khó khăn gì hay sao?
Bà Lucy ngồi ghé xuống mép giường và Midge không thể không nhận thấy dáng điệu của bà chị họ quý tộc có nét đặc biệt không ai có. Dáng điệu đó có chất gì hết sức nhẹ nhàng, thanh thoát, giống như dáng điệu một nàng tiên đáp nhẹ xuống mặt đất để nghỉ ngơi đôi chút.
Huân tước phu nhân Lucy Angkatell nói tiếp:
– Tôi cảm thấy cuộc gặp gỡ năm nay sẽ không suôn sẻ đâu. Tất cả những người đến đây, nếu nhìn riêng từng người thì đều là những con người hết sức đáng mến, nhưng khi đặt họ bên cạnh nhau thì lại sẽ nảy sinh rất lắm chuyện…
Midge đưa cánh tay rắn chắc, rám nắng lên gạt mớ tóc rủ xuống trán. Cánh tay cô khác hẳn cánh tay mảnh mai trắng trẻo của bà chị họ quý tộc già.
Cô hỏi:
– Năm nay sẽ có những ai ạ?
Bà Lucy đáp:
– Trước tiên là hai vợ chồng John và Gerda Christow. Nếu xét riêng thì đôi vợ chồng này rất đáng yêu. John Christow là một nhà chuyên môn tài ba, lịch duyệt và hết sức đáng mến. Riêng Gerda, vợ cậu ta, thì… biết nói thế nào nhỉ?… Đối với Gerda, tất cả chúng ta đều phải hết sức tế nhị mới được…
Do một phản xạ vô thức, Midge phản đôi:
– Chị Gerda làm gì đến nỗi thế!
– Có thế đấy, Midge! Tính khí Gerda có gì đó khiến chúng ta rất khó xử, thậm chí chị ta lúc nào cũng có vẻ mặt tự ti, đáng thương hại thế nào ấy. Những người kiểu như Huân tước phu nhân, chúng ta chỉ cần thiếu tế nhị một chút là chạm vào lòng tự ái của họ ngay… Cô không thấy à, hình như Gerda không bao giờ hiểu đúng những lời chúng ta nói với chị ấy.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button