Văn học nước ngoài

Thôi Thúc

thoi-thuc-catherine-coulter1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Catherine Coulter

Download sách Thôi Thúc ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Câu chuyện bắt đầu khi Magaret bị hôn mê sau một tai nạn ô tô, kẻ tông phải bà đã bỏ trốn khỏi hiện trường. Trong khoảng thời gian bà nằm viện con gái bà là Rafaella, vô tình khám phá được bí mật về người cha phụ bạc đã bỏ rơi mẹ con cô hơn hai mươi năm về trước, Dominick Giovanni, một tên trùm mafia chuyên buôn bán vũ khí. Quyết tâm bắt ông ta trả giả về những đau đớn và nỗi ám ảnh mà mẹ cô phải gánh chịu, Rafaella đã đến hòn đảo Giovanna của cha cô để điều tra về những việc làm phi pháp của hắn. Tại đây cô vô tình gặp phải Marcus, cánh tay phải đắc lực của Dominick, lý trí buộc Rafaella phải rời xa hắn ta nhưng con tim cô ngay từ đầu đã không thể chống đỡ nổi sức hấp dẫn của Marcus…

“Trong THÔI THÚC, Catherine Coulter đã hòa trộn một cách tài tình cái cảm giác căng thẳng của sự lo sợ cái chết đang rình rập với nỗi ám ảnh của một mối tình lãng mạn, nó cuốn hút đọc giả vào một thế giới đầy yêu đương và thù hận, với nhiều cạm bẩy và đam mê.”
Trích “ …. Boston, Massachusetts Toà soạn báo Diễn đàn ở Boston. Tháng 2 năm 1990. -Này hắn đã nói với cảnh sát là hắn làm thế vì họ đã cư xử với hắn như….Hắn nói ra sao nhỉ ? -Họ đã cư xử với hắn như cứt -Đúng rồi , như cứt. Mà hắn cũng là đồ cứt thôi. Nào, Al tiếp tục đi nào Al gõ gõ một bên mũi, ông đáp -Rafe này ko còn cách nào hơn. Tôi đánh hơi thấy có nhiều truyện đấy. Tôi muốn cô đến phòng giam nói chuyện với gã đó. Cô có tài về việc này lắm mà, phải ko nào ? Hả nhà phóng viên điều tra 25 tuổi ở Wallingfort Delaware ? Cô chỉ làm cho tờ báo của thành phố lớn có 2 năm mà đã nổi tiếng như cồn rồi, phải ko nào ? Lẽ nào cao đạo mà từ chối? Rafaella tảng lờ ko để ý đến mưu trước của ông ta, nàng nói -Giới truyền hình đã khai thác nhiều khía cạnh của chuyện này hơn cả tờ chủ nhật nữa đấy. Quá tởm rồi chỉ có việc khai thác thôi, rồi bây giờ lại bày trò giật gân nữa -Đúng thế giờ giới truyền hình cứ la làng lên các hiện tượng “loạn thần kinh” và nếu có vơ vét hết các trường hợp này khắp nước thì đủ chương trình cho một thời gian 50 năm đấy -Còn lâu hơn nữa chứ. Họ còn vơ cả vụ Lizzie Borden nữa. Này Al này, đây là một chuyện bẩn thỉu. Thàng này ko tin được. Tôi đã xem hắn lên tivi và đã đọc những gì hắn khai. Cảm động đấy nhưng rồi cũng chỉ có thế. Người ta khai thác quá nhiều rồi và tôi ko muốn động đến tí nào …”

Nh ật ký của Margaret Boston, Massachusetts Tháng ba, năm 1965

Ông ta là m ột tay nói láo tài tình, thật tài tình. Nếu lúc ấy mà mẹ có đến ba mươi tuổi đi nữa chứ đừng nói mẹ mới hai mươi, thì mẹ cũng không tài nào nhận ra được ông ta là tay nói láo đáo đế như thế. Con biết là ông ta rất tốt. Dĩ nhiên là lúc đầu thôi. Về sau thì không. Về sau, ông ta đâu cần nói láo nữa.

D ượng Ralph và dì Josie đã dẫn mẹ đến cái nhà hàng Pháp duy nhất ở New Milford, hai người đã tạo nên một không khí bình thường và làm cho mẹ vui, họ đã đặt một cái bánh sinh nhật và dọn sâm banh. Mẹ đã cười, mẹ đã cảm ơn dì dượng, vì mẹ biết hai người đã ráng hết sức mình.

M ẹ không khóc, vì mẹ biết nếu mẹ khóc thì dì Josie cũng sẽ khóc, vì mẹ của mẹ là chị ruột duy nhất của dì. Rồi hai đêm sau, vào một buổi tối thứ năm nóng bức trong tiết tháng sáu, lần đầu tiên mẹ gặp ông ta ở buổi tiệc tại nhà của McGill.

Tên ông ta là Dominick Giovanni. Theo l ời bà Rhonda McGill, nữ chủ nhân buổi tiệc, thì ông ta là một thương nhân giàu có, và cho dù ông ta là dân Ý một trăm phần trăm đi nữa thì trông ông ta cũng rất trắng trẻo, lạ nhỉ? Bà ấy rỉ tai với mọi người rằng có lẽ ông ta là dân Bắc Ý. Cứ trông vào cách bà Rhonda nhìn ông ta, mẹ đoán chắc ông ta cũng có một cái gì ghê gớm lắm, và việc này đối với mẹ thì cũng chả có nghĩa lý gì.

Dominick r ất lễ phép, với nam giới thì ông ta có vẻ lạnh lùng xa cách, với nữ giới thì ông ta duyên dáng, thì ra với ai ông ta cũng dịu dàng niềm nở như chính ông ta là chủ nhân chứ không phải là Paul McGill vậy. Thế rồi ông ta trông thấy mẹ, và tất cả đều bắt đầu từ đây.

Dominick là con người dâm dục nhất chưa bao giờ mẹ từng thấy.

Tr ước đây, chưa bao giờ mẹ ghi chép hàng ngày hay là viết nhật ký, hay là viết cái gì đại loại như thế. Mẹ thích dùng từ “Nhật ký” hơn. Nghe có vẻ mình đã suy nghĩ chín chắn rồi mới viết.

D ĩ nhiên là thật ngốc khi làm việc này. Nó đã phơi bày cả ruột gan mình ra. Nhưng chẳng sao. Hôm nay là ngày mười bốn tháng Ba, còn đầy mười một tháng, và hai mẹ con mình đang sống trên đại lộ Charles cổ kính, êm ả, gần công trường Louisburg trong tòa nhà bằng gạch màu xám của ông bà ngoại con. Bây giờ là của mẹ. Là của hai mẹ con mình.

Ông bà ngo ại con đã mất, người ta cho mẹ biết hai ông bà đã chết bất đắc kỳ tử — mẹ cho như thế mà khỏe – nhưng ai biết được tử thần hành hạ người ta bao lâu đâu? Ông bà rất giàu, và tay phi công August đã sai bí tỉ, hắn lái chiếc Cessna đâm xuống một vườn nho ở miền Nam nước Pháp. Việc này xảy ra trong tháng Năm, thì qua tháng Sáu, Dominick xuất hiện.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button