Văn học nước ngoài

Sự Trả Thù Ngọt Ngào

su-tra-thu-ngot-ngao-mary-balogh1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Mary Balogh

Download sách Sự Trả Thù Ngọt Ngào ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                 Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng PDF                    Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Đăng quảng cáo tìm vợ lên các báo London thì kỳ cục quá, thế nên Anthony Earheart, Hầu tước Staunton, con trai cả và là người thừa kế của Công tước Withingsby, bèn đăng tin tìm một nữ gia sư.

Anh đăng bằng tên thật, lược bớt tước hiệu và các mối quan hệ của mình, trước sự thích thú rành rành của bạn bè và người quen, những người đón nhận sự kiện này với óc hài hước phi thường.

“Anh được mấy cháu, hả Staunton?” Harold Price hỏi anh khi ở câu lạc bộ White vào buổi sáng đăng tin. “Thuê một giáo viên ở trường chẳng thích hợp hơn sao? Người cai quản được nguyên một lớp học ấy?”

“Điều anh nên làm, Staunton ạ.” Cuthbert Pyne bồi thêm, “là thuê hẳn một hội đồng giáo viên. Đủ cho một trường ấy. Phải là những người không muốn phá hủy nền giáo dục của thế hệ tương lai bằng cách nhồi nhét chúng đến chật ních vào một lớp học.”

“Các bà mẹ có đến cho lũ trẻ ăn vào mỗi buổi chiều không, Tony?” Lord [1] Rowling hỏi trước khi hít một nhúm thuốc đặt trên mu bàn tay. “Anh có phòng khách đủ lớn cho tất cả họ ngồi đợi không? Và họ sẽ chịu ngồi hòa thuận với nhau chứ?”

[1] Lord: danh xưng dùng để chỉ quý tộc Anh (hầu tước, bá tước, tử tước và nam tước, không dùng cho công tước). Sir là danh xưng dùng cho hiệp sĩ (tước hiệu được Hoàng gia trao tặng, không thừa kế) và tòng nam

“Anh có chắc là muốn dạy dỗ tất cả không, Staunton?” Đại tá Forsythe hỏi. “Liệu anh có đủ dinh thự cho các quản gia tương lai không, anh bạn? Nước Anh còn chẳng biết có đủ không ấy chứ?”

“Anh quên tính xứ Wales rồi, Forsythe,” Ngài Pyne nói. “Cả Scotland nữa.”

“Nhưng thật không công bằng với con rơi của những người khác nếu mọi vị trí đều bị người nhà Staunton chiếm giữ,” ngài đại tá nói với giọng than vãn cường điệu.

“Tôi nghĩ Tony chẳng tìm nữ gia sư nào cả.” Sir Bernard Shields nói. “Anh ta đang tìm một nhân tình mới đó thôi. Tony này, nghe nói anh mới sa thải cô Anna ngon lành tuần vừa rồi, kèm theo một lô đá quý hả? Anh quyết định tìm người thay thế ở ngoài những căn phòng xanh [2] của London rồi sao? Anh định tìm người biết trò chuyện để làm thú tiêu khiến trong lúc anh, ờ, làm việc hả?”

[2] Phòng chờ dành cho nghệ sĩ đợi lượt lên sân khấu, ý chỉ các cô nàng diễn viên.

“Hoặc người nào đó biết dạy dỗ,” Lord Rowling nói. “Người ta vẫn bảo học không bao giờ thừa. Và còn học hỏi ai tốt hơn ngoài một nữ gia sư? Cộng thêm một phòng học với bàn cùng mặt bàn để người ta thực hành luôn các bài giảng nữa. Thật đáng nể.”

“Tôi chắc chắn rằng,” Lord Callaghan còn rất trẻ và rất đứng đắn lên tiếng, “Staunton đang tìm một nữ gia sư cho các cháu gái, còn chúng ta lại phỉ báng anh ấy bằng cách liên tưởng đến đủ thứ khác.”

Hầu tước Staunton không tham gia cuộc tranh luận mà chỉ thỉnh thoảng nhướng một bên mày hoặc mím môi. Không hơn gì một người quan sát ôn hòa. Theo như anh biết thì anh không có đứa con nào, cũng không có các dinh thự – vẫn chưa. Mới sau sáu tuần anh đã chán Anna và đang thong thả tìm một người thay thế. Những cô nhân tình anh tìm được càng lúc càng ít khả năng thỏa mãn những ham muốn đã rệu rã của anh. Anh biết mọi mánh khóe, mọi kỹ xảo của họ và phát ngấy chúng – Rowling đã nhầm về chuyện vẫn còn thứ để học hỏi thêm. Ngoài ra anh chẳng có dính dáng gì đến mấy đứa cháu – dù gái hay t

Không, anh không tìm một nữ gia sư hay nhân tình. Anh đang chọn cho mình một người vợ và anh đã nói rõ với Lord Rowling khi cả hai rảo bước trên đường về nhà sau đó.

“Chẳng phải người ta vẫn tiến hành việc đó ở câu lạc bộ Almack [3] hoặc buổi vũ hội hay phòng khách của ai đó sao?” Lord Rowling hỏi, cười tủm tỉm như thể toàn bộ câu chuyện là một trò tiêu khiển. “Và không nhất thiết phải đăng quảng cáo, Tony? Xét cho cùng cậu là Hầu tước Staunton, và sẽ có ngày trở thành Công tước Withingsby. Cậu giàu nứt đố đổ vách và có vẻ ngoài khiến bất cứ phụ nữ nào cũng phải ngoái đầu nhìn ngay cả khi cậu là tên cùng khổ. Thế mà cậu còn đăng quảng cáo tìm vợ dưới lốt nữ gia sư? Tôi không bỏ lỡ chuyện gì đấy chứ?” Anh xoay cây ba-toong và chạm tay vào vành mũ chào một quý cô đi ngang qua.

[3] Câu lạc bộ thượng lưu, dành cho cả nam và nữ, xuất hiện ở London từ 1765 đến 1871.

“Tôi không tìm được thứ tôi cần ở Almack,” Hầu tước nói, không chút hào hứng trên gương mặt. Anh chỉ tỏ thái độ sẽ tiếp tục khi người bạn nhướng mày nhìn anh. “Cô ta phải là người cao quý – tôi sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn đó xuống, cậu thấy đấy. Cô ta cũng phải bần hàn, giản dị, kín đáo, hết sức bình thường, có lẽ cả nghiêm nghị nữa. Cô ta phải có tất cả tính cách của một… một con chuột lặng lẽ.”

“Trời ơi,” Lord Rowling nói có phần yếu ớt. “Một con chuột lặng lẽ ư, Tony? Cậu muốn chế ngự người phụ nữ mình lấy làm vợ đến thế sao?”

“Công tước Withingsby mới triệu tôi về nhà.” Hầu tước nói. “Ông thông báo mình không khỏe. Ông nhắc tôi rằng tiểu thư Marie Lucas, con gái của Bá tước Tillden năm nay đã mười bảy tuổi – đủ tuổi để hai bên gia đình tiến hành một lễ đính hôn chính thức vào dịp sinh nhật cô ta. Theo ông thì tám năm tôi vắng mặt khỏi nhà để chơi bời phóng túng là quá đủ rồi.”


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button