Văn học nước ngoài

Người Yêu Tôi Là Tử Tước

Nguoi yeu toi la tu tuoc - Julia Quinn1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả :  Julia Quinn

Download sách Người Yêu Tôi Là Tử Tước ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng PDF                  Download

Định dạng MOBI               Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Anthony Bridgerton đã luôn luôn biết rằng anh sẽ chết trẻ.
Ồ, không phải khi còn là một đứa trẻ. Cậu Thiếu Niên Anhthony chưa bao giờ có lí do để cân nhắc về tuổi thọ của mình. Những năm tháng trẻ thơ của cậu là một sự hoàn hảo đối với một cậu bé, ngay từ ngày cậu được sinh ra.
Sự thật rằng Anthony là người thừa kế của một chức tử tước cổ xưa và giàu có, nhưng không giống như hầu hết các cặp đôi quý tộc, Lord và Lady Bridgerton yêu nhau say đắm, và họ xem sự chào đời của con trai họ không phải như sự ra đời của một người thừa kế, nhưng lại như của một đứa trẻ.
Và do đó đã chẳng có tiệc tùng, lễ hội, không tiệc chúc mừng ngoài niềm hạnh phúc của bậc làm cha làm mẹ, nhìn chăm chú đầy kinh ngạc vào đứa con trai mới sinh.
Nhà Bridgerton là những bậc phụ huynh non trẻ—Edmund chưa tròn hai mươi và Violet mới chỉ mười tám—nhưng họ khôn ngoan và mạnh mẽ, và họ yêu con trai với một sự mãnh liệt và lòng tận tâm rất hiếm thấy trong xã hội lúc đó. Trong phần lớn sự hãi hùng của mẹ cô, Violet yêu cầu được tự mình nuôi dưỡng con trai, và Edmund không bao giờ góp vào thái độ phổ biến lúc đó rằng người cha không nên nghe và thấy con cái họ. Anh dắt con trong những cuộc đi bộ đường dài băng qua các vùng đồi ở Kent, nói với con về triết học và thơ ca trước khi nó có thể hiểu được từ ngữ, và kể cho con nghe truyện đọc vào giờ đi ngủ hằng đêm.
Bởi vì ngài tử tước và tử tước phu nhân còn rất trẻ và yêu nhau say đắm, đó không phải là một ngạc nhiên cho mọi người khi, chỉ hai năm sau sinh nhật của Anthony, cậu bé được kết thân với một cậu em trai, được đặt tên là Benedict. Edmund ngay lập tức điều chỉnh công việc hằng ngày của anh để dẫn hai con trai trên những chuyến đi dạo, và anh dành một tuần đào xới trong chuồng ngựa, làm việc cùng với người thuộc da để phát minh ra một balô đặc biệt sẽ giữ Anthony trên lưng anh, trong khi anh bồng Benedict trong đôi cánh tay mình.
Họ đã đi qua các cánh đồng và các dòng sông nhỏ, và anh kể cho bọn trẻ những điều kỳ diệu, về những bông hoa hoàn mĩ và những bầu trời xanh trong, về những hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng ngời và những thiếu nữ gặp nạn. Violet thường cười khi họ trở về cùng với vẻ bù xù và cháy nắng, và Edmund sẽ nói “Thấy không? Đây là cô gái gặp nạn của chúng ta. Rõ ràng là chúng ta phải cứu cô ấy.” Và Anthony sẽ ném mình vào vòng tay mẹ, cười khúc khích khi cậu thề rằng cậu sẽ bảo vệ cô khỏi hơi thở lửa của con rồng mà họ thấy chỉ cách hai dặm trên con đường vào làng.
“Hai dặm trên đường vào làng sao?” Violet sẽ thở gấp, khéo léo giữ cho giọng cô tràn ngập nỗi sợ hãi. “Trời ơi, ta sẽ làm gì khi không có ba người đàn ông mạnh mẽ này bảo vệ ta đây?”
“Benedict là một đứa trẻ.” Anthony sẽ trả lời.
“Nhưng em sẽ lớn lên,” cô luôn luôn nói thế, xoa tóc cậu bé, “cũng như con vậy. Và cũng như con vẫn sẽ như vậy.”
Edmund luôn luôn đối xử với các con cùng một tình yêu thương công bằng và lòng tận tâm, nhưng vào lúc tối muộn, khi Anthony ôm ấp cái đồng hồ cầm tay vào ngực mình (được cha tặng cho cậu nhân kỷ niệm sinh nhật lần thứ tám của cậu, cha cậu đã nhận cái đồng hồ vào sinh nhật thứ tám từ cha mình), cậu thích nghĩ rằng mối quan hệ của cậu với cha có một chút gì đó đặc biệt. Không phải vì Edmund yêu cậu nhất; lúc đó thì con cái nhà Bridgerton đã lên tới số bốn (Colin và Daphne đã đến gần như là cùng nhau) và Anthony biết rất rõ rằng tất cả những đứa trẻ đều được yêu thương rất nhiều.
Không, Anthony thích nghĩ rằng tình cảm giữa cậu với cha là đặc biệt, đơn giản chỉ vì cậu biết cha lâu nhất. Sau cùng thì, không nhất thiết Benedict đã biết cha họ bao lâu đi chăng nữa, Anthony vẫn luôn có hai năm nhiều hơn. Và sáu năm hơn Colin. Và đối với Daphne thì, chà, bên cạnh sự thật nó là một bé gái (điều kinh khiếp!), con bé biết Cha ít hơn cậu đến tám năm và, cậu thích tự nhắc nhở mình, sẽ luôn luôn như thế.
Edmund Bridgerton là, hoàn toàn đơn giản, trung tâm thế giới của Anthony. Cha cao, đôi vai cha rộng, và cha có thể cưỡi một con ngựa như thể cha được sinh ra trên yên ngựa vậy. Cha luôn luôn biết đáp án của những câu hỏi số học (ngay cả khi người dạy học cũng không biết), cha thấy chả có lý do gì mà con trai mình không nên có một ngôi nhà trên cây (và rồi chính cha đã xây nó), và tiếng cười của cha là tiếng cười sưởi ấm ai đó từ trong ra ngoài.
Edmund đã dạy Anthony làm thế nào để cưỡi ngựa. Cha dạy Anthony làm thế nào để bắn súng. Cha dạy cậu bơi. Cha dắt cậu đến trường Eton, thay vì gửi cậu đến trong một cỗ xe với người hầu, khi hầu hết các bạn bè tương lai của Anthony đã đến theo cách đó, và khi anh thấy Anthony lướt nhìn một cách căng thẳng xung quanh ngôi trường sẽ sớm trở thành nhà cậu, anh đã có một buổi nói chuyện từ trái tim đến trái tim với con trai cả của mình, cam đoan với cậu rằng mọi thứ sẽ ổn thôi.
Và mọi thứ ổn cả. Anthony đã biết nó sẽ như thế. Cha cậu, sau tất cả, chưa bao giờ nói dối.
Anthony yêu mẹ mình. Chết tiệt, anh có thể cắn đứt cánh tay mình nếu nó có nghĩa là giữ cho mẹ được an toàn và khoẻ mạnh. Nhưng khi lớn lên, tất cả mọi thứ anh làm, tất cả mọi việc anh hoàn thành, mỗi mục đích, mỗi một niềm hy vọng và ước mơ—tất cả là vì cha anh.
Và rồi một ngày, tất cả mọi thứ đã thay đổi. Thật khôi hài, anh phản ứng sau đó, làm thế nào cuộc đời của một con người có thể biến đổi chỉ trong một khoảnh khắc, làm thế nào mà trong một phút, mọi thứ có thể ở trong sự chắc chắn, và rồi phút sau đó nó chỉ đơn giản là… không còn nữa.

 


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button