Văn học nước ngoài

Người Tình Kỳ Lạ

nguoi-tinh-ky-la-boileau-narcejac1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK 

Tác giả : Boileau Narcejac

Download sách Người Tình Kỳ Lạ ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

– Anh theo dõi giùm bà xã tôi.

– Chị ấy lừa dối anh?

– Không.

– Vậy thì sao?

– Khó giải thích lắm. Bà ta kỳ lạ làm sao ấy, khiến tôi lo sợ.

– Thật ra anh lo sợ điều gì?

Gévigne ngần ngừ anh nhìn Flavières và thấy Flavières không tin tưởng mình.

Hai người quen nhau hơn mười lăm năm qua khi học chung trường Luật.

Vừa gặp lại, Gévigne đã mừng rỡ ôm choàng lấy anh và la lớn:… Ồ! Ông bạn già. Thật vui mừng khi gặp lại cậu! Flavières theo bản năng nghề nghiệp đã nhận ra trong cử chỉ vụng về, điều đó hơi quá lộ liễu, gượng gạo, dường như anh ta chưa quên được kỷ niệm cũ đã trải qua mười lăm năm rồi. Cả hai đã thay đổi về vóc dáng. Gévigne sói gần hết, cằm phệ ra. Chân mày trở nên màu nâu, và dưới cánh mũi đầy tàn nhang. Flavières thì trái ngược. Anh ta gầy hơn trước, lưng lại khòm, tay nhớp nháp mồ hôi. Gévigne hỏi lý do sao lại là luật sư trong khi trước đó thuộc ngành cảnh sát.

Gévigne rồi cũng lên tiếng:

– Tôi chẳng ngại gì nói hết cho anh rõ. Và lấy hộp xì gà ra mời. Anh ta đưa Flavières một nghề quẹt máy thật đẹp và có khắc tên một khách sạn năm sao bằng bàn tay đeo đầy nhẫn. Gãi gãi đầu, miệng nhả ra một làn khói xanh. Ðây là một cơ hội không nên bỏ qua. Anh ta thay đổi nhiều, nghe nói đang sắp xếp nắm quyền. Theo dự đoán thì sau lưng anh có đủ thứ: đoàn thể, công ty, hiệp hội và một tá hệ thống truyền thông. Tuy vậy, mắt anh ta vẫn láo liên, dễ sợ và sẵn sàng sụp xuống dưới… Làn mi… Dày đặc.

– Cơ hội. – Flavières hờ hững nói.

– Theo tôi cách nói này là chính xác. Vợ tôi hoàn toàn hạnh phúc. Hai đứa tôi lấy nhau gần bốn năm. Sung túc, cơ xưởng ở Havre của tôi hoạt động liên tục từ lúc tổng động viên đến giờ. Cũng may mà tôi không bị động viên. Tóm lại, hai vợ chồng tôi là những người được ưu đãi.

Flavières cắt ngang:

– Hai người chưa có con?

– Chưa.

– Xin tiếp tục.

– Tôi cho rằng Madeleine, vợ tôi, có đủ mọi điều kiện hạnh phúc, nhưng có điều gì đó không ổn. Tính khí cô ấy dạo này hơi là lạ, bất thường, nhiều lúc căng thẳng. Cách đây vài tháng tình trạng này lại trầm trọng hơn.

– Anh có đưa chị ấy đi bác sĩ?

– Tất nhiên. Toàn các thấy thuốc giỏi. Nhưng chẳng thấy bệnh gì? Anh rõ chứ?

– Bệnh trạng không, còn về tâm thần?

– Không, không có gì, kỳ thật.

Anh ta búng tàn thuốc rơi trên áo.

– Quả thật đây là một trường hợp lạ lùng. Lúc đầu tôi nghĩ nàng chắc có một tâm sự gì đó, hoặc sợ hãi do chiến tranh. Cô ấy im lặng thất thường. Người ta nói, cô ấy nghe có vẻ rất khó khăn. Ðôi khi nhìn mãi vào một đồ vật, thật kỳ quặc. Chắc anh cho rằng cô ấy đang nhìn cái gì đó, nhưng tôi lại không nghĩ nổi tại sao nàng lại không nghĩ nỗi tại sao nàng lại nhìn vào những vật vô hình? Khi trở lại bình thường, lại nói lảm nhảm. Cô ta phải gắng sức để nhận ra nhà cửa và cả tôi.

Anh ta dụi điếu xì gà và nhìn lên với vẻ thất vọng cố hữu.

– Nếu chị không bệnh thì chị giả bộ.

Anh ta giơ bàn tay nung núc thịt lên như để nhận định một ý kiến nào đó.

– Tôi cũng đã nghĩ đến điều đó. Tôi kín đáo trông chừng nàng. Có lần tôi theo dõi thấy nàng đi vào rừng và im lặng nhìn hồ nước, không cử động suốt hai giờ. Nàng ngắm nhìn làn nước.

– Ðiều này không có gì quan trọng.

– Tôi nghĩ khác. Nàng nhìn mặt hồ một cách chăm chú và nghiêm túc, dường như bên dưới có gì quan trọng. Buổi tối nàng lại cho biết là suốt ngày không đi đâu. Tôi không cho biết là đã theo dõi cô ấy.

Flavières lần hồi tìm thấy lại hình ảnh của người bạn học cũ, và sự kiện này kích động anh. Sau cùng anh nói:

– Chúng ta nên logic một chút. Có thể chị lừa dối anh, hoặc chị bệnh, hoặc bởi một lý do nào đó chị muốn dấu anh.

Gévigne lấy ngón tay gạt tàn thuốc, cười ảo não:

– Tôi cũng suy luận như anh. Có điều tôi tin chắc là Medeleine không lừa dối tôi và giáo sư Lavarenne đã xác nhận cô ấy bình thường. Không ai giả bộ kỳ quặc như vậy. Nhưng tại sao nàng lại giấu tôi, để làm gì? Không ai bỏ cả hai giờ trong rừng để không làm gì cả. Tôi chỉ cho anh biết chi tiết này trong rất nhiều chi tiết khác.

– Anh có cho chị ấy rõ?

– Dĩ nhiên có. Tôi hỏi nàng cảm thấy thế nào khi tự dưng lại mơ mộng không đâu.

– Chị trả lời sao?

– Nàng kêu tôi đừng lo lắng, cũng không có mơ mộng gì. Nhưng tình hình hiện tại làm tôi lo âu lắm.

– Chị chẳng có vẻ gì phiền muộn?

– Không hẳn. Có điều tôi cảm thấy cô ấy lo sợ. Tôi thuật chuyện này có thể làm anh buồn cười. Anh còn nhớ cuốn phim Ðức mình xem vào thời 23- 24 gì đó, cuốn phim Jacob Biehme.

– Có.

Anh nhớ nhân vật trong phim đã nói khi người ta bắt gặp anh trong thời kỳ khủng khoảng thần bí anh ta đã chối bỏ, xin lỗi và giấu kín những ảo tưởng. Ðó, Medeleine cũng có khuôn mặt giống như diễn viên của bộ phim này, một khuôn mặt ngơ ngác, mê muội, và đôi mắt lấm lét.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button