Văn học nước ngoài

Nàng Macgaret Xinh Đẹp

Nang Macgaret xinh dep - Henry Haggard1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả :  Henry Haggard

Download sách Nàng Macgaret Xinh Đẹp ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB:            Download

Định dạng MOBI:            Download

Định dạng PDF:               Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Chuyện xảy ra vào một ngày xuân năm thứ sáu của triều vua anh Henri VII(1). Lúc ấy ở Luân Đôn đang có hội lớn: Đức vua vừa khai mạc phiên họp của Nghị viện và báo cho mọi người biết rằng ngài định tấn công nước Pháp và sẽ thân chinh chỉ huy quân đội Anh. Dân chúng chào đón tin ấy bằng những tiếng hô sung sướng. Tuy nhiên, ở Nghị viện, khi có người nhắc rằng chiến tranh sẽ cần nhiều tiền, thì sự hào hứng có phần giảm đi nhiều. Nhưng khía cạnh tế nhị này lại không ảnh hưởng mấy đến đám đông gồm phần lớn những người không phải chi đồng nào cho chiến tranh, lúc ấy đang tụ tập quanh tòa nhà Nghị viện. Khi Đức vua cùng đám tùy tùng ăn mặc sặc sỡ xuất hiện, cả đám đông liền tung mũ lên trời và hò reo đến khản cổ.

Mặc dù còn trẻ, với khuôn mặt thanh tú và cau có, Đức vua trông có vẻ là một người đã quá mỏi mệt. Ngài khẽ nhếch mép cười, pha chút châm biếm. Nhưng bỗng nhớ ra rằng cái địa vị ngai vàng mà ngài đang giữ không phải không có điều đáng nghi ngờ, và rằn cần tỏ ra vui mừng trước những tiếng reo hò ấy, ngài liền nói đôi lời cám ơn, rồi cho ba thần dân được chạm vào bàn tay ngà ngọc của mình. Thậm chí ngài còn cho phép mấy đứa trẻ ốm yếu nào đó đến gần để sờ vào quần áo ngài – điều này chắc chắn sẽ xua được quỷ thần và chúng sẽ khỏi bệnh. Ngài dừng lại một chốc để nghe các lời cầu xin của đám dân nghèo, nhắc một người trong đám sĩ quan tùy tùng ghi nhớ các lời cầu xin ấy; rồi chìm ngập trong những tiếng chào mừng còn cuồng nhiệt hơn trước, ngài tiến về phía điện Oetminhxtơ để dự đại tiệc.

Trong đám tùy tùng đi theo Đức vua có đại sứ dơ Ailal, người đại diện cho vua và hoàng hậu Tây Ban Nha là Phecđinăng và Ixaben ở triều đình Anh quốc. Cùng đi với ông ta là một nhóm các quý tộc ăn mặc sang trọng. Cứ theo cái vị trí mà ông đại sứ giữ trong đám tùy tùng của vua mà xét, ta sẽ hiểu vai trò của nước ông được đề cao ở đây như thế nào. Vâng, tất nhiên, và không thể khác được, vì cách đây bốn năm hoàng tử Actơ, đứa con đầu của Đức vua, đã được chính thức làm lễ đính hôn với công chúa Ecaterin, con gái của Phecđinăng và Ixaben, dù lúc ấy Actơ mới một tuổi và kém vị hôn the của mình chín tháng. Thời ấy, người ta cho rằng phải cho các hoàng tử và công chúa đính hôn sớm để sớm đặt nền móng cho sự phát triển hai bên cùng có lợi đối với các bậc cha mẹ là các vua chúa.

Bên trái ông đại sứ là một người Tây Ban Nha cưỡi con ngựa đen tuyệt đẹp, dáng người cao, mặc bộ quần áo bằng nhung mịn màu đen sang trọng mà giản dị. Chiếc mũ nhung đen của ông ta chỉ được trang điểm bằng một viên ngọc. Đó là một người đàn ông đẹp trai trạc ba mươi lăm tuổi, có khuôn măt nghiêm khắc với những đường nét rõ rệt và đôi mắt đen sắc sảo. Nghe nói trong mỗi con người có một đôi đặc điểm nào đó giống loài chim hay loài vật – tất nhiên chỉ là giống sơ sơ hay mang tính ước lệ mà thôi. Nếu thế thì người này làm người ta nghĩ tới một con đại bàng, và không hiểu vô tình hay hữu ý mà trên quần áo của những tên hầu và trên yên ngựa của ông ta đều có hình đại bàng trang điểm. Cái nhìn chăm chú, chiếc mũi khoặm, dáng điệu kiêu hãnh và đầy uy quyền, những ngón tay thon dài, bước đi nhanh và uyển chuyển – tất cả những cái ấy đều có một vẻ gì đó rất đại bàng. Với vẻ mặt khinh bỉ và buồn chán, ông ta lắng nghe những câu trò chuyện giữa Đức vua nước Anh và những đại diện của đám đông mà ngài đã rộng lượng chú ý tới.

– Ông thấy cái cảnh này kì lạ lắm à, thưa hầu tước? – Ông đại sứ hỏi ông ta.

– ở đây, nước Anh, nếu không có gì phiền, xin ngài gọi tôi là xinho(1), – ông ta trả lời một cách đầy tự trọng, – xinho Đacghila. Cái ông hầu tước mà ngài vừa nhắc tới hiện đang ở Tây Ban Nha, và đại sứ toàn quyền của Tổ quốc chúng ta ở Granađa của người Mô. Còn xinho Đacghila, con chiên trung thành của giáo hội, – ông ta đưa tay làm dấu thánh, – thì hiện đang nay đây mai đó ở nước ngoài để thực thi các công việc của giáo hội và của Đức vua Tây Ban Nha.

– Và cả công việc của riêng mình nữa, tôi nghĩ thế, – ông đại sứ lạnh nhạt nói thêm. – Thật ra mà nói, thưa xinho Đacghila, có một điều tôi không hiểu, đó là việc vì sao ông – tôi biết ông đã từ bỏ con đường công danh chính trị – không chuyển hẳn sang mặc toàn đồ đen? ừ, mà sao tôi lại nói là đồ đen nhỉ? Với cái khả năng và sự quen biết rộng rãi mà ông có, với ông, cái màu đen ấy nay đã có thể trở thành màu huyết dụ, cả chiếc mũ cũng thế(1).


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button