Văn học nước ngoài

Một quá khứ kinh hoàng


Mot qua khu kinh hoang - Marry Higgins Clark1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK MỘT QUÁ KHỨ KINH HOÀNG

Tác giả : Mary Higgins Clark

Download sách Một quá khứ kinh hoàng ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Laurie Kenyon, hai muơi mốt tuổi, bị bắt về tội giết chết vị giáo sư của mình. Mọi tang chứng đều buộc tội cô một cách không thể chối cãi đuợc. Tuy nhiên Laurie không nhớ được gì hết, trong khi người chị Sarah không tin cô em mình có tội. Với sự giúp đỡ của một nhà tâm lý học, chị đã làm sống lại cái quá khứ kinh hồn của Laurie: vụ cô em bị bắt cóc khi lên bốn tuổi, những cực hình cô bé phải gánh chịu, những rối loạn thần kinh bộc phát ngoài ý muốn của cô ấy. Nhưng cũng trong lúc đó, một mối hiểm nguy lại đang rình rập: cặp vợ chồng thủ phạm vụ bắt cóc đã tìm lại dấu vết của Laurie, lo sợ những tiết lộ của cô

Trích đoạn tác phẩm

Tháng 6 năm 1974

Ridgewood, New Jersey

Bé Laurie Kenyon, ngồi xếp bằng dưới đất chơi búp bê ở một góc nhỏ của phòng khách được khoảng chừng mười phút. Con bé bốn tuổi đã chán cảnh chơi một mình như thế, nó thích được tắm trong hồ bơi hơn. Tiếng của bà mẹ và các vị khách vang ra từ trong phòng ăn, các vị khách này trước kia là bạn học chung một trường của mẹ nó tại New York.

Sarah chị của bé Laurie, thì đi dự tiệc sinh nhật ở nhà bạn. Mẹ sẽ cho Laurie đi hồ bơi cùng với Beth – một cô gái giữ trẻ – vào buổi tối. Nhưng khi mới vừa đến nhà, Beth lại bám riết lấy điện thoại.

Laurie hất các lọn tóc dài của em vì trời quá nóng. Cô bé đã lên phòng của mình thay bộ đồ tắm màu hồng mới, với ý định nhắc cho Beth nhớ…

Beth đang cuốn người trên chiếc ghế dài, ống điện thoại kẹp giữa tai và vai cô. Laurie kéo tay Beth “Em sẵn sàng rồi nè”. Beth tỏ vẻ giận dữ.

– Một chút xíu nữa em cưng, chị đang có chuyện quan trọng.

Laurie nghe chị ta thốt lên trong máy.

– Sao tôi ghét giữ em đến thế không biết nữa.

Laurie bỏ đi lại cửa sổ đưa mắt nhìn xuống đường, cô bé nhìn thấy một chiếc xe dài đang từ từ lướt ngang qua nhà, kế đến là một chiếc mui trần chở đầy hoa, và theo sau là một hàng xe với đèn pha được bật sáng. Mỗi khi cô bé thấy những chiếc xe như thế, Laurie tự nhủ là thế nào cũng có một cuộc diễu hành, nhưng mẹ cô thì nói là không, đây là một đoàn xe tang đang hướng tới nghĩa địa. Tuy nhiên người ta có cảm tưởng đây là một đoàn diễu hành và Laurie thích chạy dọc theo lối đi để quơ hai tay chào mừng đoàn xe đó. Đôi khi người ta vẫy tay chào lại bé.

Beth đã gác điện thoại. Laurie định nói với chị ta đưa bé ra ngoài nhìn đoàn xe kia nhưng chị ta lại chụp lấy điện thoại lần nữa. Beth dữ lắm, Laurie thì thầm. Cô bé rón rén đi ngang qua tiền sảnh, liếc nhìn vào trong phòng ăn. Mẹ và các bà bạn vẫn đang trò chuyện và cười đùa. Mẹ cô nói:

– Tôi không thể nào ngờ là tất cả chúng ta đều tốt nghiệp được ba mươi năm rồi.

Bà bạn ngồi cạnh bên đáp lại.

– Này Marie, ít ra chị cũng giấu được sự thật. Chị có một đứa con gái bốn tuổi, nhưng tôi thì có một đứa cháu bốn tuổi đấy.

– Dù gì thì chúng ta cũng còn phong độ chán, một bà khác cho biết ý kiến. Và tất cả mọi người đều phì cười.

Họ không thèm nhìn đến Laurie, họ cũng thế, dữ lắm. Chiếc hộp nhạc mà người bạn của mẹ vừa đem đến được để trên bàn. Laurie chụp lấy nó, bỏ chạy dọc theo lối ra vào, chạy ra hướng đường nhựa, vẫn còn nhiều chiếc xe đang chạy ngang nhà. Cô bé quơ tay chào họ.

Laurie đứng đấy nhìn theo đoàn xe cho đến khi nó đi khuất hết mới thôi. Cô bé thở dài, hy vọng là mấy người bạn của mẹ sẽ mau chóng ra về. Cô bé lên dây thiều chiếc hộp nhạc và nghe tiếng đàn lanh lảnh của dương cầm cùng nhiều giọng hát bài “Chúng ta sẽ không vô rừng nữa đâu.”

Laurie mãi mê nghe nhạc trong chiếc hộp phát ra, không nghe tiếng xe chạy chậm và ngừng lại. Một người đàn bà ngồi sau tay lái. Người đàn ông ngồi cạnh bà ta, bước ra khỏi xe và bế Laurie lên xe, cô bé không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, bé bị kẹp giữa hai người này trên băng trước. Laurie quá sửng sốt không nói được lời nào. Người đàn ông cười mỉm với bé, nhưng đây không phải là một nụ cười thân thiện. Tóc của người đàn bà phủ đến cổ cô bé và bà ta không có dùng môi son. Người đàn ông có râu và tay ông ta đầy lông quăn. Laurie bị kẹp sát đến nỗi bé cảm thấy chúng cọ vào da mình.

Chiếc xe phóng tới trước. Laurie ôm cứng lấy hộp nhạc. Tiếng hát trong hộp nhạc cất lên “Chúng ta sẽ không vô rừng nữa, hoa nguyệt quế đã bị cắt hết rồi”.

– Chúng ta đi đâu đây? cô bé sợ hãi hỏi, vì em không được phép đi đâu một mình. Cô bé nghĩ mẹ sẽ rất giận cho mà xem! Và muốn oà khóc.

Người đàn bà tỏ vẻ bực mình trong khi người đàn ông thì nói “Chúng ta sẽ không vô rừng nữa đâu bé con ơi, chúng ta sẽ không vô rừng nữa đâu.”


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button