Văn học nước ngoài

Một Phát Một Mạng

Mot phat mot mang - Lee Child1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả :  Lee Child

Download sách Một Phát Một Mạng ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Thứ Sáu. Năm giờ chiều. Có thể là thời điểm khó khăn nhất để di chuyển qua một thành phố mà không bị ai nhìn thấy. Mà cũng có thể là dễ nhất. Bởi vì vào năm giờ chiều ngày thứ Sáu chẳng ai quan tâm đến bất cứ điều gì. Ngoại trừ con đường trước mặt.

 

Gã đàn ông mang khẩu súng trường lái xe về hướng Bắc. Không nhanh, không chậm. Không gây chú ý. Không có gì nổi bật. Gã ngồi trong một chiếc xe minivan [1] màu sáng đã khá xộc xệch và cũ kỹ. Trong xe chỉ có mình gã. Gad mặc một chiếc áo mưa sáng màu và một chiếc mũ len méo mó cũng sáng màu, loại mà những ông già hay đội trong sân gôn khi tắt nắng hoặc trời đang mưa nhẹ. Ngang mũ có một băng hai tông màu đỏ. Chiếc mũ được kéo sụp xuống. Chiếc áo mưa cài kín lên trên. Gã mang kính râm cho dù chiếc xe có kính sậm màu và bầu trời bên ngoài khá u ám. Và nghĩ gã mang găng tay cho dù còn ba tháng nữa mới đến mùa đông và thời tiết chẳng lạnh chút nào.

 

Dòng xe dồn lại chỉ còn bò chầm chậm khi đường số Một bắt đầu lên dốc. Rồi tắc lại hoàn toàn ở chỗ hai làn đường bị thu làm một vì lớp nhựa đường bị xới lên để sửa sang. Khắp thành phố chỗ nào cũng thấy sửa đường.

 

Suốt năm nay việc lái xe quả là một cơn ác mộng. Hố lớn hố nhỏ trên đường, xe tải chở đá dăm, chở bê tông, xe xịt nhựa đường. Gã đàn ông mang súng bỏ tay khỏi tay lái. Kéo tay áo lên. Xem giờ.

 

Mười một phút.

 

Cứ kiên nhẫn.

 

Gã nhấc chân khỏi bàn đạp phanh cho chiếc xe nhích lên. Rồi gã lại ngưng nơi con đường thu hẹp lại, vỉa hè mở rộng ra – nơi bắt đầu khu mua sắm trung tâm. Hai bên trái phải đều có những gian hàng lớn, cái sau lại cao hơn cái trước vì độ dốc của ngọn đồi. Những vỉa hè rộng tha hồ cho khách mua sắm dạo quanh. Những cột cờ và cột đèn bằng gang sắp hàng dài như những tên lính gác ngăn giữa dòng người đi bộ và xe cộ. Không gian cho người rộng hơn cho xe cộ. Dòng xe di chuyển rất chậm. Gã lại xem đồng hồ.

 

Tám phút.

 

Cứ kiên nhẫn.

 

Một trăm thước sau khu phố đã bớt vẻ sầm uất. Cảnh ùn tắc cũng đỡ hơn. Đường số Một mở rộng ra và con phố lại trở nên hơi lụp xụp. Những quán bar và những cửa hiệu rẻ tiền. Rồi một bãi đậu xe bên trái. Rồi lại cảnh sửa chữa, nơi người ta đang mở rộng bãi đậu xe. Đi thêm chút nữa, con đường bị một bức tường thấp chặn lại. Phía sau nó là một quảng trường lộng gió dành cho khách bộ hành với một cái hồ cảnh và đài phun nước. Bên trái quảng trường, tòa nhà thư viện cũ của thành phố. Bên phải, một tòa nhà văn phòng mới xây. Phía sau quảng trường, một tòa cao ốc ốp kính màu đen. Đường số Một đột ngột ngoặt sang phải trước mặt bức tường bao quanh quảng trường rồi chạy tiếp về hướng Tây, qua những con ngõ hậu bề bộn và những bến tàu cất hàng rồi xuôi xuống bên dưới đường xa lộ treo của bang.

 

Nhưng gã đàn ông trên chiếc minivan giảm tốc độ trước khi đến khúc rẽ trước mặt quảng trường và rẽ để vào bãi đậu xe. Gã chạy thẳng lên đường dốc. Ở đó không có thanh chắn đường vì mỗi chỗ đậu có đồng hồ tính tiền riêng. Như vậy là không có nhân viên thu tiền, không nhân chứng, không vé đậu xe, không dấu vết bằng văn bản. Gã đàn ông trong xe biết tất cả những điều đó. Gã lái vòng xe theo đường dốc đến tầng thứ hai rồi chạy thẳng đến góc xa tít phía sau. Để máy xe nổ nhè nhẹ một lát, mở cửa chuồi người nhẹ nhàng ra khỏi xe rồi dời một cái trụ chắn đường màu cam khỏi chỗ đậu mà gã đã chọn. Đó là chỗ trong cùng của bãi đậu xe cũ, ngay kế bên phần mới đang được xây thêm.

 

Gã lái xe vào chỗ đậu đó và tắt máy. Ngồi yên một chốc. Bãi đậu xe im ắng, những chiếc xe nằm yên lặng đã choán kín mọi chỗ đậu. Chỗ đậu mà gã đã giành trước bằng cái trụ chắn đường là chỗ duy nhất còn lại. Bãi đậu xe luôn luôn đầy cứng. Gã biết điều đó. Đó là lý do vì sao người ta đang nới rộng nó ra. Người ta đang mở rộng nó ra gấp đôi diện tích hiện có. Bãi này chủ yếu dành cho khách mua sắm. Vì thế nó mới im ắng như thế này. Không có người nào đầu óc bình thường lại ra về lúc năm giờ cả, để khỏi bị kẹt vào giờ lưu thông cao điểm. Khỏi bị kẹt giữa những công trường sửa đường dang dở. Hoặc họ ra về từ lúc bốn giờ hoặc chờ cho đến sáu giờ.

 

Gã đàn ông trong xe nhìn đồng hồ.

 

Bốn phút.

 

Thoải mái đi.

 

Gã mở cửa buồng lái và lách ra. Lấy ra khỏi túi một đồng hai mươi lăm xu và bỏ vào khe cột thu tiền. Vặn mạnh cần gạt, nghe tiếng đồng xu rơi xuống, nhìn vạch số nhảy lên một giờ đồng hồ. Không có tiếng động nào khác. Không có gì khác trong không khí ngoại trừ mùi của những chiếc xe đang đậu. Mùi xăng, mùi cao su, mùi khói thải lạnh lẽo.

 

Gã đứng yên bên chiếc xe. Dưới chân gã mang một đôi ủng cao cổ cũ. Vải kaki da lộn, những lỗ xâu đơn, đế kếp trắng, do hãng Clarks of England chế tạo, được lính trong Lực lượng Đặc biệt rất khoái dùng. Một kiểu dáng kinh điển, có lẽ từ sáu mươi năm nay chưa thay đổi.

 

Gã liếc nhìn lại cột tính tiền. Năm mươi chín phút. Gã không cần đến năm mươi chín phút. Gã mở cánh cửa trượt sau xe, chồm vào trong, mở một tấm bạt để lộ ra cây súng. Nó là một cây Springfield M1A Super Match tự động nạp đạn, báng súng bằng gỗ óc chó Mỹ, nòng súng loại nặng chế riêng, ổ đạn chứa được mười viên, đạn cỡ .308. Nó là phiên bản thương mại của khẩu bắn tỉa tự động nạp đạn M14 quân đội Mỹ đã sử dụng trong suốt những năm xa xưa khi gã còn tại ngũ. Nó là một thứ vũ khí rất khá. Có lẽ không hẳn hoàn toàn chính xác ngay phát đầu tiên như một khẩu súng kiểu chốt thuộc cỡ hàng đầu, nhưng nó được lắm. Nó sẽ chơi rất được. Gã không định nhắm từ những khoảng cách quá xa. Nó được nạp đạn Lake City M852. Loại đạn phối hợp hắn ưa nhất. Vỏ đồng thau Match Lake City đặc biệt, thuốc súng Federal, những đầu đạn Sierra Matchking 168 grain [2] đầu lõm đuôi thuôn. Đạn nạp vào tốt hơn khẩu súng, có lẽ vậy. Hơi thiếu tương xứng một chút.

[divider style=”solid” top=”20″ bottom=”20

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Back to top button