Văn học nước ngoài

Ly Rượu Pha Vội

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : James Patterson & Michael Ledwidge

Download sách Ly Rượu Pha Vội ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH 

Giới thiệu
Cuốn tiểu thuyết “Ly rượu pha vội” của James Patterson có đầy đủ yếu tố hành động, hồi hộp, ly kỳ và lãng mạn.
Laurent Stillman là một cảnh sát thành đạt, có một cuộc sống hôn nhân tuyệt vời “là một cặp vợ chồng yêu nhau đến rồ dại và là những người bạn thân thiết nhất, là những người có thể chết cùng nhau như Romeo và Juliet”.
Khi tình cờ thấy chồng đi cùng một người phụ nữ khác, Laurent thất vọng và thèm khát trả thù. Chấp nhận ly rượu pha vội, đêm ngoại tình duy nhất đã đẩy cuộc đời chị vào rẽ ngoặt bất ngờ, đe dọa nhấn chìm sự nghiệp, hôn nhân và cả tính mạng.
Trong đêm hẹn hò với Scott, Laurent đã nhìn thấy Paul, chồng mình tìm đến nhà Scott và đánh nhau với anh ta. Sáng hôm sau, khi hay tin Scott đã bị giết, Laurent nghĩ là do chồng ghen tuông giết chết tình địch nên đã tìm mọi cách xóa dấu vết, ngăn cản cuộc điều tra của đồng đội.
Nhưng cô không ngờ, người mà mình quan hệ để trả đũa chồng lại là một cảnh sát biến chất, đã bắt tay cùng một băng đảng tội phạm. Trong quá trình điều tra băng đảng này, Laurent phát hiện ra chồng mình có một gia đình khác và là một tên cướp sừng sỏ. Cô phải làm thế nào để thoát ra khỏi mớ bòng bong mà mình đã góp phần tạo ra?

Một
Tôi biết làm Paul ngạc nhiên vì đến ăn trưa ngay tại nơi làm việc của anh trên phố Pearl là một ý nghĩ cực hay, dẫu tôi không tự nhủ như thế.
Tôi đã đi một chuyến đặc biệt đến Manhattan và diện “bộ đồ duyên dáng màu đen” ưa thích của tôi. Trông tôi mê hồn một cách kín đáo. Không những chọn địa điểm là nhà hàng chuyên đồ nướng Mark Joseph, tôi còn mặc một trong những bộ áo Paul thích, cũng là thứ Paul thường chọn mỗi khi tôi hỏi: “Hôm nay em nên mặc gì, hả Paul?”
Dù sao tôi đang háo hức, tôi đã hỏi Jean, trợ lý của anh để biết chắc là anh ở đó, dù tôi không báo cho cô biết về sự bất ngờ. Sau rốt, Jean là trợ lý của Paul chứ không phải của tôi.
Lúc lượn chiếc Mini Cooper của tôi vòng vào góc phố, tôi nhìn thấy anh đang rời công sở, đi cùng một phụ nữ tóc vàng hoe trạc tuổi đôi mươi.
Paul cúi xuống rất sát cô gái, vừa chuyện gẫu vừa cười theo cách của anh, ngay lập tức tôi cảm thấy khó chịu.
Cô ta có vẻ đẹp rạng rỡ, sáng ngời rất dễ gặp ở Chicago hoặc thành phố Iowa. Cao, mái tóc bạch kim mượt mà. Nước da màu kem trông từ xa đã thấy hoàn hảo. Không một nếp nhăn hoặc khiếm khuyết.
Tuy vậy, cô ta không hoàn toàn trọn vẹn. Cô dẫm phải tà váy trên phiến đá lát đường lúc cô và Paul sắp bước vào taxi, và khi tôi quan sát Paul lịch sự nắm lấy lớp casơmia hồng trên khuỷu tay gầy gò của cô, tôi cảm thấy như bị ai đó táng một đòn lạnh buốt vào giữa ngực.
Tôi đi theo họ. Vâng, tôi nghĩ đi theo còn quá lịch sự. Tôi lén theo họ.
Suốt dọc đường đến Midtown, tôi cắn đuôi chiếc taxi đó giống như chúng tôi nối với nhau bằng một móc kéo. Khi chiếc taxi đột ngột đỗ lại trước lối vào khách sạn St. Regis, phố 55 Đông, Paul cùng cô gái bước ra và mỉm cười, tôi cảm thấy bừng bừng như có một con thằn lằn chạy suốt từ não thẳng xuống bàn chân phải của tôi, rồi lơ lửng trên chân ga. Sau đó, Paul khoác cánh tay cô ta. Hình ảnh hai người xen vào giữa các bậc đằng trước của khách sạn nhiều tầng và mui chiếc xe Mini màu xanh cứ lóe sáng trong trí tôi.
Rồi hình ảnh ấy biến mất và họ đã đi rồi, tôi vẫn ngồi đó mà khóc cùng tiếng còi inh ỏi của những chiếc taxi xếp hàng sau xe tôi.
Hai
Tối hôm ấy, thay vì bắn Paul lúc anh đi qua cửa, tôi đã cho anh một cơ hội. Thậm chí đợi đến lúc ăn tối, tôi mới nói về chuyện diễn ra trong giờ ăn trưa tại khách sạn St. Regis ở Midtown.
Có thể sẽ có vài lời giải thích hợp lý. Tôi chưa biết sẽ là gì, nhưng tôi đã thấy trong lời nói một dấu hiệu nho nhỏ Những điều kỳ diệu sẽ xảy ra.
– Paul, – tôi bình thản nói. – Bữa trưa nay anh ăn gì? Câu đó làm anh chú ý. Dẫu tôi cúi đầu xuống làm như chăm chú ăn, tôi cảm thấy đầu Paul giật nảy lên, anh giương mắt nhìn tôi.
Rồi sau một lúc bối rối, anh nhìn lại đĩa của mình.
– Ăn bánh mì kẹp tại bàn, – anh lẩm bẩm. – Như thường lệ. Em biết tính anh rồi, Lauren.
Paul nói dối, nói toẹt vào mặt mình.
Con dao của tôi buông rơi, bắn khỏi đĩa như tiếng cồng. Sự hoang tưởng đen tối nhất tràn ngập người tôi. Những trò ngu xuẩn chẳng giống tôi tí nào.
Biết đâu công việc của anh cũng chẳng có thật, tôi nghĩ. Có khi anh đã bịa ra phần in sẵn trên đầu các bức thư, và từ ngày phản bội tôi, anh đến khu thương mại hàng ngày. Làm sao tôi biết được các đồng nghiệp của anh? Có khi họ là các diễn viên đóng thuê bất cứ khi nào tôi có ý định ghé qua.
– Sao em hỏi thế? – cuối cùng Paul nói, cũng bình thản như thế. Nó làm tôi đau đớn. Gần như lúc nhìn thấy anh đi cùng cô gái tóc vàng lộng lẫy ở Manhattan.
Gần như thôi.
Tôi không biết làm thế nào mỉm cười được với anh, với cơn bão cấp năm đang gầm réo trong tôi, nhưng dù sao tôi cũng cố kéo các cơ má căng lên phía trên.
– Chỉ nói chuyện thôi mà, – tôi nói. – Chỉ nói chuyện với chồng trong bữa ăn thôi.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button