Văn học nước ngoài

Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà Phần 2: Lời Nguyền Của Quỷ Độc

image description
image description

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Joseph Delaney

Download sách Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà Phần 2: Lời Nguyền Của Quỷ Độc ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Khi nghe thấy tiếng thét đầu tiên, tôi quay người đi và lấy hai tay nút chặt tai lại, mạnh tay ấn cho đến khi đầu mình đau buốt. Khi đấy tôi chẳng thể làm gì để đỡ bớt được. Nhưng thế mà tôi vẫn nghe thấy âm thanh ấy, âm thanh của một cha xứ đang bị tra tấn, và âm thanh vang vọng thật lâu cho đến cuối cùng rồi cũng lịm dần.

Rồi tôi đứng trong kho chứa cỏ tối om mà run lập cập, lắng nghe tiếng mưa sầm sập trên mái nhà kho, cố gắng thu hết lòng can đảm. Đêm nay là một đêm không tốt lành gì và sẽ còn tồi tệ hơn nữa đây.

Mười phút sau, khi anh thợ chằng và thợ phụ đến nơi, tôi vội vã chạy ra lối cửa đón hai người. Cả hai anh đều to lớn sừng sững làm tôi chẳng đứng cao được tới chớm vai của họ.

“Này cậu nhóc, ông Gregory đâu rồi?” anh thợ chằng lên tiếng hỏi, giọng thoáng chút thiếu kiên nhẫn. Anh nhấc chiếc đèn lồng đang cầm trong tay lên mà chĩa mắt nghi ngại nhìn quanh. Cặp mắt anh thật tinh khôn sắc sảo. Hai người này không ai trông có vẻ như là họ sẽ chấp nhận mấy trò bá vơ.

“Thầy ngã bệnh nặng lắm ạ,” tôi đáp, cố gắng kiểm soát cơn lo lắng đang biến giọng mình thành yếu ớt run rẩy. “Tuần rồi thầy nằm liệt giường vì bị sốt nên thầy phái em đến thay cho thầy. Em là Tom Ward. Là thợ học việc của thầy.”

Anh thợ chằng nhìn tôi loáng cái từ đầu đến chân, như người lo dịch vụ mai táng đang ước lượng tôi để dành cho việc kinh doanh sau này. Rồi anh nhướn một bên mày thật cao đến nỗi nó biến mất vào bên dưới vành mũ dạ, lúc này vẫn còn nhỏ nước mưa tong tỏng.

“Được thôi, cậu Ward,” anh thợ chằng đáp lại với giọng đến là mỉa mai, “chúng tôi đang chờ chỉ thị của cậu đây ạ.”

Tôi cho tay trái vào túi quần ống túm của mình để lấy ra bản phác thảo mà bác thợ nề đã vẽ. Anh thợ chằng đặt đèn lồng xuống nền đất nện và rồi, vừa lắc đầu chán nản vừa liếc sang thợ phụ của mình, anh nhận lấy bản phác thảo và bắt đầu nghiên cứu.

Những chỉ dẫn của bác thợ nề hướng dẫn kích thước chiếc hố cần được đào và số đo của phiến đá sẽ được hạ xuống hố đấy.

Một đỗi sau, anh thợ chằng lại lắc đầu và quỳ xuống cạnh chiếc đèn lồng, dí sát bản phác thảo vào đèn. Khi đứng lên, anh cau mày. “Cái hố phải sâu hai mét bảy chứ,” anh bảo. “Hố trong bản thảo này chỉ có một mét tám thôi.”

Anh thợ chằng này hiểu biết cặn kẽ công việc của mình đấy. Một hố chuẩn để chèn ông kẹ thì sâu một mét tám nhưng đối với kẹ xé xác, loại ông kẹ nguy hiểm hơn hết thảy, thì hai mét bảy mới đúng tiêu chuẩn. Chắc chắn là chúng tôi đang đối mặt với một kẹ xé xác – bấy nhiêu tiếng gào thét của cha xứ đủ là bằng chứng rồi – nhưng không còn đâu thời gian để đào cho được hai mét bảy nữa.

“Như thế cũng đủ rồi ạ,” tôi đáp. “Đến lúc trời sáng hố phải được đào xong, bằng không mọi chuyện sẽ quá muộn và cha xứ sẽ chết mất.”

Cho đến lúc đấy, cả hai người đàn ông đều là những kẻ cao lớn lực lưỡng mang ủng to đùng, khắp mình đâu đâu cũng toát ra vẻ tự tin. Vậy mà giờ đây, bỗng chốc họ trông bồn chồn lo lắng. Họ hiểu được tình hình là như thế nào từ mẩu tin tôi đã gửi triệu họ đến kho chứa cỏ. Tôi đã dùng tên của Thầy Trừ Tà để đảm bảo rằng họ sẽ đến ngay lập tức.

“Cậu có biết mình đang làm gì không thế cậu nhóc?” tay thợ chằng hỏi. “Cậu có làm nổi không đấy?”

Tôi trừng mắt nhìn thẳng vào mắt anh ta và cố gắng không chớp. “À, em đã khởi sự khá tốt rồi mà,” tôi đáp. “Em đã thuê lấy tay thợ chằng giỏi nhất Hạt cùng với thợ phụ của anh ấy đấy thôi.”

Nói ra điều này thật là chuyện đúng đắn và gương mặt anh thợ chằng đã nở ra nụ cười. “Khi nào phiến đá đến đây?” anh hỏi.

“Sớm thôi, trước khi trời sáng. Bác thợ nề sẽ tự mình mang đến. Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng thôi.”

Anh thợ chằng gật đầu. “Thế thì dẫn đường đi thôi cậu Ward. Chỉ cho chúng tôi chỗ cậu muốn đào đi nào.”

Lần này giọng anh ấy không còn chút gì mỉa mai nữa. Chỉ còn mang tính công chuyện nghiêm túc thôi. Anh muốn hoàn thành xong xuôi công việc. Tất cả chúng tôi đều muốn thế, mà thời gian thì có hạn nên tôi dựng mũ trùm đầu lên, tay trái cầm thanh trượng của Thầy Trừ Tà, dẫn đường bước ra dưới cơn mưa phùn nặng hạt lạnh cóng.

Cỗ xe hai bánh của họ đang ở bên ngoài, dụng cụ được che bằng bạt không thấm nước, con ngựa kiên nhẫn đứng chờ giữa hai càng xe đẫm hơi nước dưới cơn mưa.

Chúng tôi băng qua cánh đồng sình lầy rồi men theo dãy hàng rào cây mận gai đến nơi hàng cây thưa bớt, bên dưới các cành cây của cây sồi cổ thụ ngay ven sân nhà thờ. Cái hố phải ở gần vùng đất thánh, nhưng cũng không được quá gần. Những bia mộ gần nhất chỉ cách đấy có hai mươi bước.

“Các anh hãy đào hố gần nơi kia hết mức có thể,” tôi vừa bảo vừa chỉ tay về phía gốc cây.

Dưới con mắt canh chừng nghiêm ngặt của Thầy Trừ Tà, tôi đã từng đào rất nhiều hố để luyện tập. Trong trường hợp cấp bách, lẽ ra tôi có thể tự mình đào hố, nhưng những người đàn ông này đã là chuyên gia rồi nên họ đào sẽ nhanh hơn.

Khi các anh ấy quay vào lấy dụng cụ, tôi vén hàng rào và đi len lỏi qua những bia mộ tiến về phía nhà thờ cũ kỹ. Nhà thờ này đang trong tình trạng tồi tệ cần được sửa chữa: mái nhà mất đi mấy viên ngói và đã bao nhiêu năm rồi nhà thờ chẳng được sơn lấy một miếng. Tôi đẩy cánh cửa hông, cửa rên rỉ kẽo kẹt mở ra.

Vị cha xứ già nua vẫn còn ở nguyên vị trí cũ, đang nằm ngửa gần bên bàn thờ. Người phụ nữ vừa quỳ trên sàn nhà gần đầu ông ta vừa nức nở. Khác biệt duy nhất là giờ đây trong nhà thờ tràn ngập ánh sáng. Bà ta đã lục khắp trong phòng áo lễ để tìm ra kho trữ nến rồi thắp hết số nến ấy lên. Ít nhất cũng phải là một trăm ngọn nến, nhóm thành từng nhóm năm sáu cây nến một. Bà ta đặt những cụm nến ấy trên các băng ghế, trên sàn nhà và các bậu cửa sổ, nhưng chủ yếu là trên bàn thờ.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button