Văn học nước ngoài

Kinh cầu hồn cho ai

Kinh cau hon cho ai - James H. Chase1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : James H. Chase

Download sách Kinh cầu hồn cho ai ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                Download

Định dạng MOBI                Download

Định dạng PDF                   Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Ở thành phố Crainville là đã biết làm sao rồi. Một mùi hôi lạ lùng phảng phất qua cánh cửa chiếc Packard[1] hạ xuống. Đằng xa, mấy ống khói của nhà máy đúc tuôn ra những luồng khói xám đen ngày qua ngày bao phủ một màu vàng nhớp nhúa ở khắp nơi.

Thành phố này có một tính cách buông thả tồi bại không làm tôi thích tí nào. Anh chàng cớm đầu tiên tôi gặp râu tóc bờm xờm còn bộ đồng phục lại thiếu mất hai cái nút. Gã thứ hai đang điều khiển lưu thông mà bên mép ngậm khít rịt một điếu thuốc.

Lề đường đầy giấy, dầu mỡ và mọi thứ dơ bẩn, người đi chen chúc. Nơi góc phố nào cũng tụ tập hàng đống người. Người đọc báo, kẻ chồm qua vai coi cọp. Các bà thì len lỏi có dáng như bận rộn lắm. Cửa hàng hình như trống trơn, đến cả ông chủ quán nước cũng đứng ngoài cửa ngó ra. Crainville căng ra như một cái lò xo có một vẻ gì bứt rứt khích động không kìm hãm được.

Tôi dừng xe trước một tiệm tạp hóa gọi dây nói cho Lewes Wolf cho biết là tôi đã tới đây.

– Được rồi, anh tới ngay đi.

Ông có vẻ như là một mẫu người không chịu để ai dắt dẫn, giọng cứng rắn và nóng nảy.

– Anh lái xe thẳng tới rồi gặp ngã tư có đèn tín hiệu đầu tiên thì anh quẹo phải. Chỉ khoảng một dặm đường thôi.

Tôi nói tôi sẽ đến rồi ra khỏi tiệm.

Tôi không lưu ý đến một nhóm đứng đường vây quanh nhưng khi tôi vẹt đường đi thì có tiếng nói: “Nó đấy, lão thám tử ở New York đấy.”

Tôi liếc mắt nhìn ra sau nhưng vẫn bước tới. Nhóm người này có vẻ giận dữ, thuộc vào hạng ma cà bông, mặt mày xám ngoét, dáng người mệt mỏi. Một gã yết hầu lộ to, lên tiếng:

– Này, nếu mày có cần lời khuyên nhủ tốt đẹp thì hãy xéo khỏi nơi này đi.

Những kẻ khác lên tiếng hầm hè, tiến sát lại như muốn làm dữ. Tôi mở nhanh cánh cửa xe, ngồi vào tay lái.

Gã có yết hầu to chuồi cả cái mồm to tướng đầy râu ria qua cửa kính nói với giọng đầy đờm dãi trong cổ họng:

– Xéo đi! Đồ nhơ bẩn. Ở đây không ai cần cái thứ như mày đâu.

Tôi mở máy thật lẹ và nói “được rồi” mà muốn tống một cái vào mõm hắn, rồi nhấn mạnh ga. Qua kính chiếu hậu tôi còn thấy họ đứng nhìn tôi đăm đăm, không nói một lời.

Chân tay tôi ngứa ngáy vì chuyện vừa xảy ra, nhưng tôi đến cái xó này đâu phải để đánh nhau với bọn du côn.

Nhà của Wolf thật không khó tìm. Nó to lớn đến mức muốn làm nổ tung mắt anh ra. Ít ra cũng có đến cả nửa mẫu đất trồng cỏ dài từ ngoài lộ đến tường bao. Đường đến cổng thật rộng rãi, có trồng hoa hai bên. Tôi đậu xe trên lề rồi đi bộ đến cổng, nhấn chuông.

Người hầu phòng ra mở cửa trạc khoảng 50, mắt sắc, bước chân nhẹ êm. Hắn dẫn tôi vào ngay văn phòng của Wolf.

Ông ta đang ngồi bên cửa sổ chờ tôi. Người ông to béo, đầu tròn vo với mớ tóc trắng vừa mới cắt. Tôi trông ông giống như một con bạch tuộc có cái mũi nhỏ quặm như mỏ chim và đôi môi mỏng dính, hung dữ. Đôi mắt nhỏ đùng đục lặng lẽ nhìn tôi. Tôi nói:

– Tôi vừa gọi ông năm phút trước đây. Tôi làm việc cho chi nhánh ở New York của hãng Điều tra quốc tế.

– Cái đó thì chỉ là anh nói thôi. Wolf lầu bầu nhìn tôi với vẻ nghi ngờ. – Anh có giấy tờ gì không?

Tôi đưa cho ông thẻ giấy chứng minh do ông sếp của tôi cấp: – Đại tá Folsberg lập ra cái này để phòng khi gặp loại khách hàng đa nghi rắc rối đặc biệt như Wolf.

Ông cầm lấy giấy xoay đủ mọi phía, như là khoái được để tôi chờ đợi vậy. Sau một lát ông mới trả lại, càu nhàu:

– Được rồi, tốt. Anh biết anh tới đây để làm gì rồi phải không?

Tôi trả lời không. Ông gõ gõ trên cái dây đồng hồ bằng vàng rồi cuối cùng ra hiệu cho tôi ngồi xuống.

Ông nhìn ra cửa sổ một lúc không nói lời nào. Hẳn là ông tưởng làm tôi phải khó chịu. Mà trông thật xốn mắt vô cùng! Cuối cùng ông gầm lên ầm ỹ, tay chỉ về phía ngoài cửa sổ:

– Anh xem kìa!

Tôi nhìn theo hướng tay, phải nghiêng mình chồm ra một chút mới nhận ra các hàng ống khói nhà máy thật cao ở đằng xa.

– Của tôi đấy!

Không biết rõ là phải an ủi ông hay khen ngợi ông nên tôi đành giữ thái độ im lặng.

– Tôi điều khiển nhà máy suốt 20 năm ròng. Nó gắn liền với tôi về cả tâm hồn lẫn thể xác. Tôi mới rời nó tháng trước đây thôi. Hình như ông càng nói thì khuôn mặt béo mập của ông càng xẹp dần xuống. Đôi mắt nhỏ đục ánh lên một vẻ lạ kỳ.

– Những người như anh không thể hiểu điều đó đâu. Tôi đã làm việc ở đấy đến 12 tiếng đồng hồ mỗi ngày, liên tiếp trong 20 năm. Và bây giờ tôi vẫn nhớ nó…

Tôi lịch sự gật đầu.

Ông đấm mạnh xuống tay ghế dựa đang ngồi.

– Chỉ mới xa nhà máy 3 ngày mà tôi muốn điên liên. Tôi không chịu nổi… Anh biết tôi phải làm gì không?

Ông chồm về phía tôi, nét mặt méo mó vì khích động.

– Tôi sẽ làm cho tôi thành thị trưởng ở cái thành phố chó chết này để vực nó lên. Ông nói tiếp với giọng căm phẫn. Một tháng nữa sẽ có bầu cử. Như thế là anh còn có 3 tuần để tìm ra các cô gái bị mất tích.

– Các cô nào?

Ông vung tay với vẻ nóng nảy.

– Tôi không nhớ tên đâu. Để cô thư ký sẽ nói chi tiết cho anh rõ. Có 3 cô gái bị mất tích. Esslinger và Macey chuẩn bị lợi dụng điều này để kiếm phiếu. Cứ xem đó thì anh biết lũ chúng nó là loại gì rồi, nhưng quả việc này cũng quan trọng đấy. Công việc của anh là tóm lấy mấy con nhỏ này trước Esslinger và Macey. Tôi không keo kiệt với Folsberg nhưng cũng nên báo cho anh biết làm không xong thì cứ lên trời mà ở.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button