Văn học nước ngoài

Gã Trộn Nhạc Không Đầu

Ga tron nhac khong dau - Alfred Hitchcock1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Alfred Hitchcock

Download sách Gã Trộn Nhạc Không Đầu ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB            Download

Định dạng MOBI            Download

Định dạng PDF               Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Tất cả các dây thần kinh căng thẳng đến mức có thể đứt tung ra bất cứ lúc nào. Tim đập thình thịch, Justus và Bob nín thở. Peter, ngược lại, ép mình giữ tập trung tối đa, bởi đây là tích tắc quyết định: hoặc thắng hoặc thua. Thật bình tĩnh, bàn tay phải của cậu dừng lại cách mặt bàn chừng mười centimet, rồi cậu dần dần đưa ngón tay của mình vào đỉnh đầu nhọn hoắc của một que gỗ Mikado, thận trọng ấn vào nó, đầu kia của que gỗ chầm chậm nhô lên cao. Có que nào trong năm que còn lại đang nằm dưới que gỗ nầy nhút nhích chút nào không? Nhẹ nhõm, cậu nhận thấy năm que kia vẫn nằm yên.

Bum bun bum!

Peter giật nảy người lên. Theo phản xạ, bàn tay cậu giật sang bên và chạm vào những que gỗ Mikado còn lại, khiến chúng lăn rời ra, nằm năm góc khác nhau.

– Mình thắng nhé! – Justus hồ hởi reo lên. Cậu nhặt cả năm que còn lại và hể hả giơ chúng lên cao. – Mình thắng, Peter! Thắng rồi, thắng rồi!

Bùm bùm bùm!

– Không biết thằng nào ngu mà đập cửa mạnh thế? – Peter bực bội nhảy bật lên, xoay mạnh nắm cửa và giật mạnh vào trong.

– Huuu…ù!

Peter kinh hãi lui về một bước. trước mặt cậu là một dáng người mặc toàn đồ đen, ngay cả chiếc mũ rộng vành cũng màu đen, nó được kéo sụp xuống mặt.

– Tôi là Norman Hammley, chuyên gia trộn nhạc không đầu, mời các bạn đến gặp gỡ trong Planet – Evil!

Tim Peter như nhảy thót đến tận cổ. – Ai… ông là ai? Và ông muốn gì! – cậu lắp bắp.

Dáng người u tối kia nhấc mũ xuống và cười thẳng vào gương mặt tê dại của Peter. – Thôi nào đừng có sợ quá mà ra quần đấy! Mình đây mà!

– Jeffrey! – Peter gắng sức nhành ra một nụ cười. – Ôi cha, cậu làm mình phát khiếp! Cậu có biết là cái trò ra mắt bạo lực vừa rồi, cậu đã phá nát một chiến thắng rực rỡ của mình không hả? – Peter chỉ tay về phía Justus, cậu nầy đang vừa cười vừa loay hoay buộc những que gỗ Mikado lại bằng những sợi dây thun – Mình hơn Justus mười hai điểm. Nếu cậu không đập cửa như một thằng điên thì…

– Có lẽ nên mời khách vào nhà trước đã, rồi hẵn tính đến chuyện vặn cổ người ta? – Bod chen vào và hướng về phía Jeffrey với một cái khoát tay mời mọc, ra hiệu cho cậu bạn ngồi xuống chiếc ghế bành sơn mòn. Jeffrey nhận lời mời bằng vẻ hàm ơn, trong khi Peter vẫn bực bội xị mặt xuống, đứng tựa lưng vào bồn rửa bát.

– À mà nói đến chuyện vặn đầu, – Justus xoay sang phía Jeffrey – Cái câu chào của cậu ban nãy là gì nhỉ? “Tôi là Norman Hammley, chuyên gia trộn nhạc không đầu”. Nó có một ý nghĩa sâu sắc nào không, hay nói cách khác, người ta cần phải hiểu như thế nào về sự xuất hiện đầy kịch tính của cậu, thứ đã giúp cho mình thắng Peter một cú Mikado?

Jeffrey làm ra vẻ bí hiểm. – Câu nói của cậu cho mình biết là cái sự kiện đang được toàn miền Rocky Beach bàn tán tới,, muộn nhất là kể từ đêm hôm qua, vẫn chưa lọt đến đây.

Bob chăm chú dòng tay lên. – Thế thì kể ra đi!

– Chắc các cậu biết Planet – Evil, đúng không? – Jeffrey hỏi bộ ba thám tử.

– Nếu cậu muốn nói đến cái sàn nhảy vừa được mở từ năm ngoái tại Rocky Beach thì mình biết. Mặc dù phải thú nhận rằng mình chưa một lần tới đó. – Jeffrey đáp lại trong điệu bộ quan trọng. – Cái trò nhảy nhót không nằm trong số những lãnh vực được quan tâm tới.

– Với mình cũng vậy đấy, – Bob thêm vào. – Ngoài ra, mình còn nghe kể rằng giá vé vào cửa ở đó đắt đến mức láo xược.

Peter khinh thị trề môi, khẽ gõ ngón tay trỏ lên trán mình. – Đúng là điên, 20 dollar, nếu mình không lầm.

– Đúng là một đống tiền, – Jeffrey phải thú nhận. – Mặc dù vậy, đêm hôm qua mình đã tới nơi đó. Có thể coi là một chuyến viếng thăm có nghĩa vụ. Vì có vài anh bạn mình kể về tay trộn nhạc điên khùng Norman Hammley, kẻ có khả năng bỏ bùa những vị khách đến Planet – Evil.

– Rồi sao? – Justus lộ vẻ nghi ngờ. – Cậu có đồng tình với nhận xét của đám bạn bè đó hay không, sau khi đã tự thân đến xem xét sàn nhảy đó?

– Còn hơn thế nữa! – Hai con mắt Jeffrey sáng lên. – Đám người đó nhảy như điên như khùng, như đánh mất hết lý trí! Ngay khi Norman Hammley đặt đĩa nhạc đầu tiên lên máy, không còn ai ngăn được các vị khách nữa! Tất cả nhào ra sàn nhảy ngập khói và trao thân cho âm nhạc điều khiển.

– Nghe không đến nổi tệ, – Peter đáp, giọng nghe như còn chưa tin hẳn. – Thế thì có chuyện gì lạ đâu?

– Đám khách ở đó nhảy như bị lên đồng! Mandy, một cô bạn cùng lớp của mình, là người đầu tiên ra sàn nhảy. Nhạc càng nhanh càng mạnh bao nhiêu, cô ấy càng thường xuyên đảo tròng mắt lên trời và hú lên từng hồi lảnh lót. Có vẻ như cô ấy không còn là bản thân cô ấy nữa, cả người đầm đìa mồ hôi, chốc chốc lại đưa hai tay lên trời, như muốn tóm lấy những ngôi sao vô hình.

– Nghe có vẻ đáng ngạc nhiên đó, nhưng thật ra vẫn còn nằm trong khái niệm bình thường. Từ “bỏ bùa mê” khiến mình tưởng tượng đến một thứ giật gân hơn, kỳ cục hơn nữa kìa. Ví dụ như…

– Cậu đâu có để cho mình nói hết, – Jeffrey sỗ sáng cắt ngang lời Justus. – Đấy mới chỉ là phần mở đầu thôi! Có cần kể tiếp không đây hả?


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button