Văn học nước ngoài

Cô Gái Thứ Ba

Co gai thu ba - Agatha Christie1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Agatha Christie

Download sách Cô Gái Thứ Ba ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB            Download

Định dạng MOBI            Download

Định dạng PDF               Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Agatha Christie không còn xa lạ gì với bạn đọc Việt Nam. Bà được xem là nhà văn nữ vĩ đại nhất trong lĩnh vực tiểu thuyết, truyện trinh thám – vinh dự dành cho nhà văn nam có lẽ thuộc về Conal Doyle.

Agatha sinh năm 1890 tại Devonshire nước Anh. Năm 24 tuổi bà kết hôn với đại úy phi công Archibad Christie và khởi nghiệp viết văn của mình vào năm 30 tuổi. Bà là con gái út trong một gia đình có cách giáo dục bảo thủ. Được cha mẹ thuê gia sư về nhà dạyhọc, Agatha chưa bao giờ đến trường. Vốn là người hay cả thẹn nhưng thông minh và đầy sáng tạo, Agatha tự tìm cách giải khuây cho “thế giới bó buộc” của mình bằng âm nhạc. Không lâu sau đó, bà chọn con đường viết văn. Bà là tác giả của 66 tiểu thuyết trinh thám, 6 tiểu thuyết lãng mạn, 163 truyện ngắn, 19 vở kịch và 4 truyện ký. Ở Việt Nam, các nhà xuất bản đã lần lượt cho ra mắt gần 100 tác phẩm mang tên bà, quả là một con số đáng nể.

Hercule Poirot đang ngồi trước bữa điểm tâm, dưới tầm tay ông là một tách sô-cô-la bốc khói. Ông luôn luôn tỏ ra là một người háu đói. Một lát bánh mì nướng đi kèm với sô-cô-la. Ông gật đầu tán thưởng. Ông đã thử qua ba cửa hàng mới kiếm ra được một nơi làm bánh mì ngon như vầy. Thêm vào đó, ông đã khám phá ra một tiệm làm bánh ngọt của một người Đan Mạch, ngon hơn cái tiệm tự xưng là của Pháp rất nhiều, ở cách chỗ ông không xa, và trên thực tế, nó chỉ là một trò mạo nhận không hơn không kém. Trên lãnh vực ăn uống, ông cảm thấy hài lòng. Bao tử ông thế là đã chịu nằm yên

Trên lãnh vực ăn uống, ông cảm thấy hài lòng. Bao tử ông thế là đã chịu nằm yên . . . Tâm trí của ông cũng vậy . . . có lẽ còn hơn thế nữa. Ông đã hoàn tất xong cuốn Tác phẩm chủ đạo, một cuốn phân tích các bậc thầy về môn tiểu thuyết trinh thám. Ông dám mạnh miệng phê phán một cách gay gắt Edgar Allan Poe. Ông đã than vãn sự thiếu trật tự và phương pháp của Wilkie Collins trong sự biểu lộ cảm xúc văn chương. Ông đã khen ngợi hai tác giả khác, người Mỹ hầu như không tiếng tăm gì. Nói tóm lại, ông đã đề cao những người xứng đáng, và từ chối kiên quyết việc đó đối với những người mà ông cho là không xứng đáng. Ông đã đích thân chỉ đạo việc ấn loát cuốn sách này, đọc kỹ những trang tốt đẹp và, không kể tới việc phạm nhiều lỗi in tới mức không tả nổi, đã tuyên bố mình thật hài lòng. Ông đã vui thích nhiều khi đeo đuổi sự cố gắng về văn chương, bỏ ra nhiều thời giờ cho việc đọc cần thiết, cho việc sưu tầm tư liệu, cho việc tỏ ra khinh miệt liệng đi một cuốn sách (tuy nhiên, ông vẫn không quên đứng dậy, lượm cuốn sách không xứng đáng đó và đặt nó cẩn thận vào sọt rác), cho việc gật đầu hài lòng trong những dịp tán thưởng hiếm có.

Và bây giờ? Ông được hưởng một giây phút thư dãn tuyệt diệu, cần thiết sau khi đã cố gắng về tinh thần. Nhưng, người ta không thể nghỉ ngơi mãi mà phải tiếp tục làm một điều gì đó. Đáng buồn là Poirot không hình dung được mình sẽ phải làm gì. Một cuộc nghiên cứu văn học mới nữa chăng? Ông không nghĩ tới việc đó nữa. Làm một cái gì đó thật tốt và sẽ không đụng tới nó nữa, đó là khẩu hiệu của ông. Nói đúng ra, ông đang rầu trong bụng. Tất cả những cố gắng về tinh thần mà ông bỏ ra đã kéo quá dài. Ông đã có những tật xấu và đặc biệt, một thứ ham muốn luôn được hành động.

Poirot uống thêm một ngụm sô-cô-la.

Cửa ra vào mở ra. George, người gia nhân, ăn bận đàng hoàng, đi vào. Anh mang vẻ mặt vô cùng lễ phép, có chiều ngưỡng mộ nữa.

Anh ta hắng giọng, giọng nói thủ thỉ:

– Một… anh ngập ngừng, một phụ nữ trẻ xin được gặp ông.

Poirot nhìn anh với vẻ bực mình.

– Tôi không tiếp ai vào giờ này, ông lưu ý với giọng hơi trách móc.

– Thưa ông, đúng vậy. George công nhận.

Ông chủ và gia nhân nhìn nhau. Giữa họ, có những lúc khó thông tin rõ ràng với nhau. Với một sự chuyển âm lượng của giọng, hay một cách nói xa nói gần thế nào đó, hay với một cách chọn từ đặc biệt nào đó, George tìm cách làm cho ông chủ hiểu rằng một điều gì đó có thể được làm sáng tỏ nếu có một câu hỏi đúng đắn. Poirot suy nghĩ câu hỏi đúng đắn trong lúc này là gì.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button