Văn học nước ngoài

Cô Gái Chọc Tổ Ong Bầu

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Stieg Larsson

Download sách Cô Gái Chọc Tổ Ong Bầu ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                 Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng PDF                   Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Người ta ước chừng có sáu trăm phụ nữ phục vụ trong Nội chiến Mỹ. Họ cải trang nam giới để tòng quân. Hollywood đã bỏ sót ở đây một chương lý thú về lịch sử văn hóa – hay vì xử lý về ý thức hệ với đoạn lịch sử này khó quá? Các sử gia vẫn hay đấu tranh để xử lý những phụ nữ không tôn trọng sự phân biệt giới tính, mà sự phân biệt này thì không ở đâu sắc nét bằng trong chiến đấu vũ trang. (Ngay bây giờ, việc một phụ nữ săn nai sừng tấm theo kiểu điển hình Thụy Điển cũng có thể gây tranh cãi rồi).

 

Nhưng từ cổ chí kim đã có rất nhiều câu chuyện về các nữ chiến binh, về các Amazon. Những người nổi tiếng nhất đã tìm đường đi vào sử sách như những nữ hoàng chiến đấu, những nhà cai trị cũng như những nhà lãnh đạo. Họ là: các Semiramis ở Niveheh, những người từng định hình nên Đế quốc Assyria; và Boudicca, người đã lãnh đạo một trong những cuộc nổi dậy đẫm máu nhất của người Anh chống lại các lực lượng La Mã chiếm đóng. Hãy kể hai việc đó thôi, họ đã bị buộc phải hành động như bất kỳ Churchill, Stalin hay Roosevelt nào. Boudicca đã được vinh danh bằng một pho tượng trên sông Thames, đặt ở cầu Westminster, đối diện ngay với tháp đồng hồ Big Ben. Hãy nhớ chào bà ấy nếu bạn có tình cờ qua đó nhé.

 

Mặt khác, lịch sử lại khá xẻn lời với những phụ nữ là lính tráng bình thường, những người mang vũ khí, ở trong các trung đoàn và cũng góp phần đánh chác ngang thưng như đàn ông. Hiếm có một cuộc chiến tranh nào được tiến hành mà lại thiếu vắng nữ binh trong các hàng quân.

 

Nữ y tá Nicander đánh thức bác sĩ Jonasson năm phút trước lúc chiếc máy bay lên thẳng hạ xuống theo hẹn. Đúng 1 giờ 30 sáng.

 

– Gì vậy? – Ông hỏi, ngơ ngác.

 

– Trực thăng của Sở Cấp cứu đang đến. Hai người bệnh. Một đàn ông bị thương và một phụ nữ trẻ. Người phụ nữ bị súng bắn.

 

– Được. – Jonasson mệt mỏi nói.

 

Ông cảm thấy váng vất tuy mới chỉ ngủ nửa giờ. Ông làm ca đêm trong bộ phận Sơ cứu & Cấp cứu tại bệnh viện Sahlgrenska ở Goteborg. Buổi tối ấy vất vả. Do ông đến làm việc vào lúc 6 giờ tối, bệnh viện đã nhận bốn nạn nhân của một vụ đâm xe ở ngoài Lindome. Một người đã tắt thở trên đường đến bệnh viện. Ông đã chữa chạy cho một nữ chiêu đãi viên bị bỏng chân trong một tai nạn ở một khách sạn trên đường Avenin và ông đã cứu sống một bé trai bốn tuổi nhập viện trong tình trạng khó thở vì nuốt phải một cái bánh xe hơi đồ chơi. Ông đã khâu vá cho một cô gái đạp xe vào một cái rãnh mà thợ làm đường đã đào lên ở gần đoạn cuối của con đường dành cho xe đạp; hàng rào cảnh báo đã đổ xuống hố. Cô bị khâu mười bốn mũi ở mặt và sẽ cần đến hai chiếc răng cửa mới. Jonasson cũng đã khâu trở lại ngón tay cái cho một thợ mộc hăng hái chẳng hiểu xoay xở thế nào mà đã tự chặt vào tay mình.

 

Đến 12 giờ 30, luồng các ca cấp cứu dồn dập đã vãn. Ông làm một vòng kiểm tra tình hình các bệnh nhân của mình rồi quay về phòng ngủ của nhân viên, cố nghỉ ngơi chốc lát. Ông trực cho đến 6 giờ sáng, không ngủ mấy dù không có bệnh nhân cần cấp cứu. Nhưng lần này vừa tắt đèn, ông lăn ra ngủ ngay.

 

Cô y tá Nicander đưa cho ông tách trà. Cô không được biết một chi tiết nào về các ca vừa đến.

 

Jonasson nhìn thấy ánh chớp trên biển. Ông biết máy bay trực thăng đang đến đúng hẹn. Thình lình một trận mưa nặng hạt quất lên cửa sổ. Cơn dông đang chuyển dịch đến Goteborg.

 

Ông nghe thấy tiếng trực thăng và nhìn nó hạ xuống bãi đổ trong cơn dông. Ông nín thở một thoáng giây khi viên phi công có vẻ khó kiểm soát chiếc máy bay. Rồi nó biến khỏi tầm mắt ông và ông nghe thấy động cơ chậm lại để hạ cánh. Ông uống vội một ngụm trà và đặt tách xuống.

 

* * *

 

Jonasson gặp họ ở khu tiếp nhận cấp cứu. Bác sĩ trực cùng ông, Katarina Holm, đón một bệnh nhân ngồi xe lăn vào – một ông già đầu băng bó, mặt có vẻ bị một vết thương nặng. Bệnh nhân thứ hai, cô gái bị bắn, thì dành cho Jonasson. Ông lướt mắt xem xét nhanh: nom cô ta trạc mười mấy, đầy đất cát và máu me, bị thương nghiêm trọng. Ông nhấc tấm chăn Sở Cấp cứu quấn quanh người cô ra, nhìn thấy các vết thương ở hông và đùi cô đã được băng bó bằng băng dính vải, ông coi việc này là một ý khá thông minh. Kiểu băng này ngăn vi trùng ở ngoài vào và giữ máu ở trong chảy ra. Một viên đạn đã vào phía ngoài của hông cô gái rồi đi thẳng qua bắp. Ông nhè nhẹ nâng vai cô gái lên tìm đầu vào của vết thương ở lưng. Vết thương không có đầu ra: viên đạn vẫn còn ở trong vai cô gái. Ông hy vọng nó không vào phổi cô và do không thấy miệng người phụ nữ có máu, ông kết luận chắc là nó không vào.

– X-quang. – ông bảo cô y tá chờ bên. Ông chỉ cần nói có thế.

 

Rồi ông cắt bỏ lớp băng mà đội cấp cứu đã quấn quanh sọ cô gái. Ông rợn người khi trông thấy đầu vào một vết thương khác. Cô gái bị bắn vào đầu và ở đây vết thương cũng không có đầu ra.

 

Bác sĩ Jonasson ngừng một giây, nhìn xuống cô gái. Ông thấy nản. Ông thường mô tả công việc của mình giống như việc của người giữ gôn bóng đá. Ngày ngày người ta đến chỗ ông làm việc với những nỗi những cảnh khác nhau nhưng đều chung một mục đích: được cứu giúp. Có thể đó là một bà già lên cơn đau tim mà gục xuống ở trong khu mua sắm Nordstan, hay một cậu bé mười bốn tuổi bị chiếc tua vít xuyên thủng phổi trái, hay một cô gái mười mấy tuổi nổi cơn cuồng vui lên nhảy nhót liền suốt mười tám tiếng đồng hồ rồi đổ quỵ, mặt tím bầm. Họ là nạn nhân của các tai nạn lao động hay lạm dụng thô bạo ở nhà. Họ là những đứa bé bị chó tấn công trên Vasaplatser hay những ông anh tháo vát, chỉ muốn cưa một ít ván gỗ bằng máy cưa Black & Decker mà rồi loay hoay thế nào lại xén thẳng ngay vào cổ tay mình.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button