Văn học nước ngoài

Cô gái bất khuất

Co gai bat khuat - Somerset Maugham1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Somerset Maugham

Download sách Cô gái bất khuất ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                Download

Định dạng MOBI                Download

Định dạng PDF                   Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Thằng Hans trở vào nhà bếp. Ông già bị hắn đánh vẫn còn nằm trên nền nhà, mặt đầy máu me và đang rên siết. Bà già lưng tựa vào tường, đôi mắt kinh hãi, nhìn tròng trọc vào thằng Willi, bạn hắn. Thấy hắn trở vào, bà giật mình run cầm cập và khóc lớn, tức tưởi. Willi đang ngồi cạnh chiếc bàn, khau súng lục trong tay và ly rượu chát đã vơi quá nửa để bên cạnh. Thằng Hans đi thẳng đến trước chiếc bàn, rót một ly rượu đầy và nốc ực một cái hết sạch.

— Sao trông mày thiểu não thế? – Willi mỉm cười hỏi hắn.

Mặt thằng Hans dính đầy máu và người ta có thể thấy rõ những vết quào cấu của năm móng tay nhọn. Hắn đưa tay sờ nhẹ lên má, nói:

— Nó muốn quào nát mặt tao ra mày ơi! Con chó cái! Tao phải xức tăng-ti-dót vào mới được. Nhưng bây giờ thì nó nằm yên rồi. Mày làm tiếp theo đi!

— Không biết có nên không? Chiều tối rồi chúng ta sẽ về trễ mất.

— Đừng có ngốc! Mày có phải là một thằng đàn ông không? Về trễ thì đã sao? Chúng ta đi lạc đường mà!

Trời hãy còn sáng. Ánh trời chiều xuyên qua cửa sổ nhà bếp của nông trại.

Willi do dự một lúc. Hắn, người nhỏ thó, mặt ốm và nước da ngâm đen, một họa sĩ vẽ kiểu áo trước khi vào quân đội Đức. Hắn không muốn thằng Hans cho hắn là đàn bà. Hắn đứng dậy đi ra phía cửa mà thằng Hans đã đi vào. Bà già, đoán biết ý định của hắn, thét lên và chồm dậy.

— Không được! Không được đâu! – Bà la lớn.

Hans bước một bước tới trước mặt bà già, nắm hai vai và xô mạnh ra phía sau. Bà già lảo đảo và té xuống. Hắn nắm khẩu súng lục của thằng Willi, gầm gừ bằng tiếng Pháp với giọng Đức:

— Đứng yên cả hai người!

Hắn hất hàm ra phía cửa:

— Đi đi! Tao canh chừng bọn chúng cho mày.

Thằng Willi đi ra, nhưng một lát lại trở vào, nói:

— Con nhỏ bất tỉnh!

— Thì đã sao?

— Tao chịu thôi. Không tốt!

— Thật ngốc! Mày chính là vậy đó. Ein Weibeden. Đồ đàn bà!

Thằng Willi đỏ bừng mặt, nói:

— Chúng ta nên đi về cho rồi.

Thằng Hans nhún vai, vẻ khinh bỉ.

— Để tao làm nốt chai rượu chát này rồi cũng về.

Hắn nghe thư thái trong người, và nếu được thong dong ngơi nghỉ như thế này thì khoái lắm. Hắn đi công tác từ sáng sớm, và sau nhiều giờ ngồi trên chiếc xe máy dầu, chân tay hắn ê ẩm. Cũng may là hắn không còn phải đi xa nữa, chỉ đến Soissons thôi trong khoảng mười hay mười lăm cây số ngàn. Hắn tự hỏi không biết đêm nay hắn có được may mắn kiếm ra một cái giường ngủ không. Dĩ nhiên những sự việc vừa rồi sẽ không xảy ra nếu cái con thiếu nữ ấy không ngu ngốc đến thế!

Hắn và Willi, hai đứa đi lạc đường. Chúng đón một người nông phu đang làm ruộng để hỏi và lão ta đã chỉ bậy. Chúng đi vào một con đường song song ở bên cạnh, đến một nông trại, dừng lại để hỏi đường. Chúng hỏi một cách lễ phép, vì đã có lệnh là phải đối xử tử tế với dân chúng Pháp, khi họ tỏ ra đứng đắn, biết điều. Một cô gái ra mở cửa và nói cô không biết đường đến Soissons. Vì vậy, chúng đẩy cửa đi vào. Một bà già – thằng Hans đoán là mẹ cô gái – chỉ cho chúng. Ba người trong nhà, ông già chủ nông trại, bà vợ và cô con gái, vừa ăn cơm tối xong, một chai rượu chát còn để trên bàn. Chai rượu nhắc cho thằng Hans là hắn đang khát cháy cổ. Trời thì nóng bức, mà từ trưa đến giờ, hắn không có đến một giọt nước nào vào miệng. Hắn hỏi mua một chai rượu chát, Willi nói thêm là chúng nó sẽ trả tiền khá. Willi là một thằng con trai hiền lành. Dù sao chúng cũng là những kẻ thắng trận. Bộ đội Pháp ở đâu? Đã chạy dài hết cả rồi! Còn quân Anh thì bỏ lại hết mọi thứ ở sau lưng, lén lút trốn về đảo như những con thỏ đế. Những kẻ chiến thắng muốn lấy gì thì lấy, chứ sao? Thằng Willi đã làm việc hai năm cho một tiệm may ở Paris. Hắn nói tiếng Pháp thông thạo, vì vậy hắn được giao phó cho cái công tác đi dò đường, nhưng hắn không thấy thích. Thực là một điều chẳng hay ho gì cho một người Đức khi phải sống chung đụng với người Pháp, một dân tộc đang xuống dốc.

Bà vợ ông chủ nông trại đặt hai chai rượu chát lên bàn. Willi lấy trong túi ra hai mươi phật-lăng đưa cho bà ta, bà không nói lấy một tiếng cám ơn nào. Thằng Hans nói tiếng Pháp không giỏi như thằng Willi, nhưng hắn cũng làm cho người ta hiểu được, vì hai đứa thường nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp. Willi sửa cho hắn khi hắn nói sai. Willi giúp ích cho hắn như vậy, nên hắn kết bạn với Willi, và hắn cũng biết rằng Willi phục hắn. Willi phục hắn vì hắn cao lớn, lưng dài vai rộng, vì hắn có đầu tóc dợn sóng rất đẹp và hai mắt xanh. Hắn không bao giờ bỏ lỡ cơ hội để luyện tiếng Pháp, và hiện giờ hắn cũng đang tập nói đây, nhưng ba người Pháp trong nhà này không thích bắt chuyện với hắn. Hắn kể cho họ nghe hắn cũng là con nhà nông, và khi hết giặc, hắn sẽ trở về với đồng áng. Hắn được gia đình gửi đến học ở Munich, vì mẹ hắn muốn hắn đi vào ngành kinh doanh, nhưng hắn không thích, nên sau khi học xong bực trung học, hắn đi vào trường Cao đẳng Canh Nông.

— Các người đến đây để hỏi đường, và bây giờ đã biết rồi, thì hãy uống hết rượu mà đi đi chứ!

Hắn nhìn cô gái đã nói ra câu ấy, cô gái mà từ khi mới vào đến giờ, hắn chỉ nhìn sơ qua. Cô ta không đẹp nhưng có đôi mắt hạt huyền và sóng mũi thẳng, da mặt trắng xanh. Cô ta ăn mặc thô sơ, giản dị, nhưng có một vẻ gì hình như không phản ảnh đúng con người thật của cô. Một vẻ cao quý phảng phất ở nơi cô. Từ khi chiến tranh bùng nổ, hắn thường nghe bạn bè nói về thiếu nữ Pháp. Họ có một vẻ riêng biệt mà thiếu nữ Đức không có. Thằng Willi nói đó là cái “chíc”, nhưng khi hắn hỏi nó muốn nói gì khi dùng chữ ấy, thằng Willi chỉ biết trả lời: “Mày phải thấy mới hiểu được!” Dĩ nhiên hắn cũng có nghe nhiều người khác nói rằng gái Pháp ham tiền vụ lợi, và cứng như đá. Được rồi, bọn hắn sẽ được ở lại Paris trong một tuần lễ, và hắn sẽ tự khám phá ra điều ấy. Nghe nói Bộ chỉ huy đã sắp đặt nhà cửa cho bọn chúng đến ở rồi.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button