Văn học nước ngoài

Chuyện Despereaux

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Kate DiCamillo

Download sách Chuyện Despereaux ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                 Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng PDF                    Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Ngày xửa ngày xưa, có một chú chuột tên là Nỗi thất vọng. Chú bé nhỏ một cách buồn cười trong khi hai tai thì to đến kỳ dị. Thay vì mải mê kiếm tìm vụn bánh, tất cả những gì chú quan tâm là âm nhạc, ánh sáng và những câu chuyện cổ. Và chú còn đang yêu nữa, yêu một nàng công chúa…

Bắt đầu như thế câu chuyện cổ tích về Despereaux. Bắt đầu như thế câu chuyện lãng mạn đáng yêu về nàng công chúa và chàng hiệp sĩ; câu chuyện đầy chất phiêu lưu giữa ánh sáng lâu đài và bóng tối hầm ngục; câu chuyện khiến ta rung động từ sâu thẳm tâm hồn về một chú chuột đã dám trở nên khác biệt và nhờ đó, trở thành anh hùng…

Chuyện Despereaux đã giành Huân chương Newbery 2003 và được hãng Universal Pictures dựng thành phim hoạt hình năm 2008, với sự tham gia lồng tiếng của hai diễn viên nổi tiếng Dustin Hoffman và Emma Watson.

“Tha thứ, ánh sáng, tình yêu và món xúp. Những nguyên liệu cốt yếu này đã tạo nên một câu chuyện ngọt ngào làm xao động tâm hồn” – Booklist

“Một sự thể hiện tuyệt đỉnh” – The New York Times

CÂU CHUYỆN NÀY BẮT ĐẦU trong những bức tường của một tòa lâu đài, với sự ra đời của một chú chuột nhắt. Một chú chuột bé con. Đứa con cuối cùng của bố mẹ chuột và cũng là đứa duy nhất sống sót trong số anh chị em đồng lứa.

“Con của tôi đâu rồi?” bà mẹ chuột đã kiệt sức sau cơn vượt cạn gắng hỏi. “Cho tôi ngắm các con của tôi nào.”

Cha chuột nâng bé chuột duy nhất lên thật cao.

“Chỉ có mỗi đứa này thôi,” ông nói. “Những đứa khác đã chết rồi.”

“Mon Dieu[1], chỉ có mỗi mình nó thôi ư?”

“Chỉ một thôi. Bà sẽ đặt tên cho nó chứ?”

“Tất cả những thứ đó chẳng nghĩa lý gì nữa,” mẹ chuột nói. Bà thở dài. “Thật đáng buồn. Thật đáng thất vọng.” Bà là một con chuột gốc Pháp đã chu du tới đây từ rất lâu rồi, trong hành lý của một nhà ngoại giao Pháp khi sang viếng thăm. “Thất vọng” là một trong những từ yêu thích của bà. Bà dùng nó thường xuyên.

“Bà sẽ đặt tên cho nó chứ?” cha chuột nhắc lại.

“Tôi có đặt tên cho nó không à? Đặt tên ấy à? Tất nhiên rồi, tôi sẽ đặt tên cho nó, nhưng rồi nó cũng sẽ chết như những đứa khác mà thôi. Ôi, đáng buồn làm sao. Ôi, thật là bi kịch.”

Mẹ chuột giơ chiếc khăn tay ngang mũi rồi vẫy vẫy trước mặt. Bà xì mũi. “Tôi sẽ đặt tên cho nó. Phải. Tôi sẽ đặt tên con chuột này là Despereaux, vì tất cả những đau buồn, vì mọi điều thất vọng ở nơi này. Nào, cái gương của tôi đâu rồi?”

Chồng bà đưa cho bà một mẩu gương vỡ. Mẹ chuột, tên là Antoinette, nhìn vào ảnh phản chiếu của mình mà thảng thốt. “Toulèse,” bà gọi một đứa con trai, “mang túi trang điểm lại đây cho mẹ. Mắt mẹ kinh quá.”

Trong khi Antoinette tỉa tót trang điểm mắt thì cha chuột đặt Despereaux xuống một chiếc giường làm bằng những mẩu chăn vụn. Mặt trời tháng Tư, yếu ớt nhưng quả quyết, rọi qua cửa sổ lâu đài rồi từ đấy co mình lại để lọt qua được cái lỗ nhỏ trên tường và đặt một ngón tay vàng lên mình chú chuột con.

Những đứa chuột con lớn hơn xúm lại săm soi Despereaux.

“Tai nó to quá,” chị gái Merlot của chú nói. “Đấy là đôi tai to nhất tao từng thấy.”

“Nhìn kìa,” anh trai tên Furlough nói, “mắt nó mở kìa. Cha ơi, mắt nó mở. Chúng không mở mới phải chứ.”

Đúng vậy. Mắt Despereaux không mở mới phải. Nhưng chúng đã mở rồi. Chú đang chăm chăm nhìn ánh mặt trời phản chiếu từ chiếc gương của mẹ. Ánh sáng tỏa trên trần nhà rực rỡ hình ô van, và chú mỉm cười trước cảnh tượng ấy.

“Có gì đó không ổn với thằng bé này,” cha chuột nói. “Hãy để nó yên.”

Các anh chị của Despereaux lùi ra xa chú chuột mới sinh.

“Đây là đứa cuối cùng đấy,” Antoinette tuyên bố từ giường mình. “Tôi sẽ không sinh thêm nữa. Chúng toàn là những nỗi thất vọng thôi. Chúng ảnh hưởng đến nhan sắc của tôi. Chúng hủy hoại vẻ đẹp của tôi. Đây là đứa cuối cùng. Không thêm đứa nào nữa.”

“Đứa cuối cùng,” cha chuột nói. “Và rồi nó cũng sẽ chết sớm thôi. Nó không thể sống được. Hai mắt nó cứ thao láo ra thế kia cơ mà.”

Nhưng, hỡi độc giả, chú đã sống.

Và đây là câu chuyện của chú.

DESPEREAUX TILLING ĐÃ SỐNG.

Nhưng sự hiện diện của chú là ngọn nguồn của rất nhiều suy đoán trong cộng đồng chuột nhắt.

“Nó là con chuột bé nhất ta từng thấy,” cô Florence của chú nói. “Thật nực cười. Chưa từng có con chuột nào mà lại bé quá thế này. Thậm chí có là chuột nhà Tilling đi nữa.” Cô nhìn Despereaux, mắt nheo nheo, như thể cô chờ đợi chú sẽ biến mất hoàn toàn. “Chưa từng có con chuột nào,” cô lại nói. “Chưa từng.”

Despereaux, cái đuôi quấn quanh chân, nhìn lại cô chằm chằm.

“Hai cái tai nó cũng to nữa này,” bác Alfred quan sát. “Trông chúng giống tai lừa hơn, nếu mọi người muốn biết ý kiến của tôi.”

“Đấy là hai cái tai to kỳ dị,” cô Florence nói.

Despereaux vẫy vẫy tai.

Cô Florence của chú hoảng hốt.

“Họ bảo nó sinh ra là hai mắt mở thao láo đấy,” bác Alfred thì thào.

Despereaux nhìn bác chằm chằm.

“Không thể thế được,” cô Florence nói. “Chưa từng có con chuột nào, dù có bé tí xíu hay là có tai to kỳ dị đến mức nào đi nữa, lại sinh ra với hai mắt mở. Chuyện đấy không thể được.”

“Cha nó, Lester ấy, nói là nó không ổn,” bác Alfred nói.

Despereaux hắt xì.

Chú chẳng nói một lời nào để bảo vệ mình cả. Làm thế nào được chứ? Tất cả những điều cô và bác chú nói đều đúng. Đúng là chú bé nhỏ đến mức buồn cười. Hai tai chú thì đúng là to một cách kỳ dị. Chú được sinh ra đúng là với hai mắt mở to. Và chú lại ốm yếu. Chú ho và hắt xì thường xuyên đến nỗi chú luôn cầm một chiếc khăn tay. Chú hay nóng đầu. Chú ngất xỉu trước mỗi tiếng động mạnh. Đáng báo động hơn cả là chú chẳng tỏ vẻ thích thú gì đối với những thứ mà một con chuột lẽ ra phải thích thú.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button