Văn học nước ngoài

Chìa khóa vũ trụ của George

Chia khoa vu tru cua George - Lucy & Stephen Hawking1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK CHÌA KHÓA VŨ TRỤ CỦA GEORGE

Tác giả : Lucy & Stephen Hawking

Download sách Chìa khóa vũ trụ của George full ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng ebook              

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Lợn không thể tự dưng biến mất, George tự nhủ trong khi đứng nhìn vào lòng cái chuồng lợn rõ ràng trống huếch trống hoác. Nó thử nhắm mắt vào rồi lại mở mắt ra, để xem có phải đó chỉ là một loại ảo giác quái gở nào đó không. Nhưng khi nó nhìn lại thì chú lợn vẫn mất tăm, chẳng thấy cái thân hình đồ sộ hồng hào và đầy bùn của chú ở đâu hết. Thật ra, khi George xem xét lại tình hình lần thứ hai thì mọi chuyện chỉ có tệ hơn chứ chẳng tốt lên chút nào. Nó nhận thấy cánh cửa bên của chuồng lợn đang hé mở, có nghĩa là một người nào đó đã không đóng cửa cho tử tế. Và rất có thể cái người nào đó ấy chính là nó.

 

“George!” nó nghe thấy tiếng mẹ gọi vọng từ trong bếp ra. “Mẹ chuẩn bị nấu bữa tối rồi đây, tức là con chỉ còn khoảng một tiếng nữa thôi đấy. Con đã làm xong bài tập chưa?” “Rồi mẹ ạ,” nó đáp lại bằng cái giọng giả vờ vui vẻ. “Con lợn của con thế nào rồi?”

 

“Nó ổn ạ! Ổn ạ!” George trả lời, giọng lạc cả đi. Nó thử éc lên vài tiếng, chỉ để nghe cho có vẻ như mọi việc vẫn ổn ở cái khoảnh vườn nhỏ sau nhà này, nơi có vô số loại rau cỏ và một chú lợn khổng lồ – nhưng giờ đã biến mất một cách khó hiểu. Nó ủn ỉn thêm mấy tiếng nữa cho thêm phần hiệu nghiệm – việc tối quan trọng là mẹ nó đừng có đi ra vườn trước khi George kịp nghĩ ra được một kế hoạch. Làm cách nào để tìm lại chú lợn, cho chú ta vào chuồng, đóng cửa chuồng và quay về nhà kịp giờ ăn tối, thì nó không biết. Nhưng nó đang suy nghĩ rất lung, và điều cuối cùng nó muốn là một trong hai vị phụ huynh đừng xuất hiện trước khi nó tìm ra được mọi câu trả lời.

 

George biết rằng chú lợn không được bố mẹ nó ưa cho lắm. Bố mẹ nó chưa bao giờ muốn nuôi một con lợn ở vườn sau, và đặc biệt là bố nó thì rất hay nghiến răng kèn kẹt mỗi khi ông nhớ ra kẻ nào đang sống ở phía cuối các luống rau. Chú lợn đó là một món quà: một đêm Giáng Sinh lạnh lẽo cách đây vài năm, một cái hộp các tông đầy những tiếng kêu eng éc và tiếng lục xục đã được gửi đến trước cửa nhà. Khi George mở cái hộp ra, nó thấy một chú lợn con hồng hào đang hết sức phẫn nộ bên trong. George đã rất cẩn thận nhấc nó ra khỏi hộp và khoái chí ngắm người bạn mới của mình chạy loăng quăng quanh cây thông Noel trên bốn bàn chân bé tí xíu. Trên cái hộp có một mẩu thư đính kèm. Cả nhà yêu quý! thư viết. Chú nhóc này cần có một mái ấm – các con có thể cho nó một gia đình được không? Thân yêu, Bà Nội xxx.

 

Bố George chẳng thích thú gì với thành viên mới này của gia đình. Chỉ bởi vì ông là người ăn chay, không có nghĩa là ông yêu động vật. Thật ra thì ông thích cây cỏ hơn. Cây cỏ dễ đối phó hơn nhiều: chúng không đảo tung mọi thứ lên hay để lại những dấu chân đầy bùn trên sàn bếp hay xông vào nhà và ăn vụng hết những chiếc bánh quy còn lại trên bàn. Nhưng George thì lại sướng run vì có được chú lợn của riêng mình. Nhưng món quà bố mẹ tặng nó năm đó vẫn khá là kinh khủng, như mọi năm. Cái áo len sọc tía và da cam mẹ tự đang thì có ống tay dài lượt thượt đến tận sàn nhà; nó chưa bao giờ ao ước có một bộ kèn và nó phải khó khăn lắm mới có thể tỏ ra háo hức khi mở ra một hộp đồ hướng dẫn tự gây dựng trang trại nuôi giun.

 

Cái mà George thật sự ước ao – hơn hết thảy mọi thứ trên toàn Vũ Trụ này – là một chiếc máy vi tính. Nhưng nó biết bố mẹ chắc sẽ chẳng bao giờ mua cho nó. Họ không thích các phát minh hiện đại và cố sống mà không cần đến các thứ đồ gia dụng thông thường càng nhiều càng tốt. Với mong muốn có được một cuộc sống đơn giản, thanh sạch hơn, họ tự giặt quần áo bằng tay, không sở hữu xe ôtô và thắp sáng ngôi nhà bằng nến để khỏi phải dùng điện.

 

Tất cả những điều đó là để cho George được lớn lên trong một môi trường tự nhiên và tiến bộ, không có chất độc, chất phụ gia, chất phóng xạ và những thứ xấu xa tương tự. Vấn đề duy nhất ở đây là khi loại bỏ mọi thứ có thể làm hại George, bố mẹ nó cũng đã loại bỏ hàng đống các thứ có thể là thú vị đối với nó. Bố mẹ của George có thể thích nhảy múa quanh cây nêu tháng Năm[1], tham gia các cuộc diễu hành bảo vệ môi trường hay tự xay bột để làm bánh mì, nhưng George thì không. Nó muốn được đến công viên giải trí,ồi tàu lượn siêu tốc hay chơi trò chơi điện tử hay lái một chiếc máy bay đến nơi nào đó xa thật xa. Thay vì thế, trong lúc này, tất cả những gì nó có chỉ là một chú lợn.

 

Nhưng đó là một chú lợn rất tuyệt. George đặt tên cho chú ta là Freddy và thường sung sướng vắt người hàng giờ liền qua vách cái chuồng lợn mà bố nó đã xây ở vườn sau, ngắm Freddy sục sạo trong đống rơm hay khụt khịt dũi đất. Các mùa đổi thay và tháng năm trôi qua, chú lợn con của George dần lớn lên… và lớn lên… và lớn lên… cho tới khi chú ta lớn đến nỗi trong ánh sáng lờ mờ nom chú chẳng khác gì một con voi con. Freddy càng lớn lên thì chú ta càng cảm thấy bị cầm tù trong cái chuồng chật chội tù túng. Mỗi khi có dịp là chú lại trốn ra và hoành hành trên khoảnh vườn rau, giẫm nát những đọt cà rốt, nhai hết đám cải bắp non và gặm trụi các luống hoa của mẹ George. Mặc dù mẹ vẫn thường bảo George rằng cần phải thương yêu mọi sinh vật trên đời, George nghĩ rằng vào những ngày Freddy phá tan hoang khu vườn của bà thì bà chẳng mấy yêu thương chú lợn của nó. Cũng như bố của George, mẹ nó là người ăn chay, nhưng George dám chắc nó đã từng nghe thấy bà giận dữ lẩm bẩm “xúc xích” khi bà phải dọn dẹp lại sau một buổi chạy chơi phá hoại của Freddy.

 

Nhưng trong ngày này, rau cỏ không phải là thứ mà Freddy phá hoại. Thay vì điên cuồng chạy quanh, chú lợn đã gây ra một điều tồi tệ hơn nhiều. Trên cái hàng rào ngăn cách khu vườn của nhà George với vườn nhà hàng xóm, George đột nhiên nhận ra một cái lỗ khả nghi có kích cỡ đúng bằng chú lợn. Chắc chắn hôm qua cái lỗ chưa có đó, nhưng hôm qua thì Freddy vẫn đang bị nhốt êm trong chuồng. Còn bây giờ lại chẳng thấy chú lợn đâu cả. Điều đó chỉ có thể có nghĩa là – Freddy, trong lúc tìm kiếm một chuyến phiêu lưu, đã vượt ra khỏi ranh giới an toàn của khu vườn và đi đến một nơi mà chắc chắn là chú ta không được phép đến.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button