Văn học nước ngoài

Biệt Thự Của Người Đã Chết

biet-thu-cua-nguoi-da-chet-alfred-hitchcock1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Alfred Hitchcock

Download sách Biệt Thự Của Người Đã Chết ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB               Download

Định dạng MOBI               Download

Định dạng PDF                  Download

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Cái đầu lâu nhìn chằm chằm vào mặt Justus Jonas từ hai hốc trống trơn. Nụ cười trên những khúc xương trắng nhởn như đang chế giễu người ngắm nó. Justus thò tay về phía chiếc đầu lâu. Vừa được cậu nâng lên, quai hàm của nó ngay lập tức trễ xuống, biến nụ cười mỉm thành một cái cười ma quái ngoác toang. Justus thổi cho bụi bay ra khỏi cái đầu lâu và nhăn trán nhìn vào gương mặt chết chóc. “Tồn tại hay không tồn tại, đó là vấn đề”.
– Ôi trời, Justus, cứ thế này thì không bao giờ bọn mình xong việc! – Peter thở phì ra lời than phiền từ phía sau. Thám Tử Phó trong nhóm Bộ Ba??? Đang loay hoay kiểm tra chiếc máy chữđã cũ. Cả ba chàng thiếu niên đã quyết định bỏ thời gian để dọn dẹp thật cẩn thận Bộ Tham Mưu của họ. Cái gọi là Bộ Tham Mưu đó thật ra chỉ là một toa xe cắm trại cũ kỹđang đày đến muốn tắc thở vì những đồ linh tinh đáng bỏđi. Đại bản doanh thám tử này đứng trong khuôn viên của cửa hàng bán đồ cũ của ông chú Titus Jonas. Nữa muốn dọn dẹp cho nơi làm việc quang đãng hơn, bộ ba nữa còn muốn chuyển những món đồ linh tinh được tụ tập theo năm tháng sang cho chú Titus, mong kiếm vàiđô là lẻ. Giờ ba cậu chàng đang ngồi trong cái cảnh hổn mang tối tăm đầy bụi bặm, giữa biết bao nhiêu là hòm và hộp Carton để mà xăm xoi đống “của báu” của họ. Càng lục lọi nhiều bao nhiêu, họ càng tiến chậm bấy nhiêu. Cứ mỗi một món đồđược lôi ra, là cả ba chụm đầu ngắm nghía rồi cãi sùi bọt mép xem đây là đồ ve chai hay một món kỹ niệm vô giá. Thám Tử Trưởng không bỏ một cơ hội nào đểđưa ra những lời nhận xét trong một thứ văn rối rắm sặc mùi triết lý. Điều này khiến Peter phát điên. – Nếu cứ tìm thấy cái món đồ con con nào mà cậu cũng dành ra cả nửa tiếng để phân tích dẫn văn của Goethe thì đến năm sau bọn mình cũng chưa dọn dẹp xong. Justus không rời ánh mắt khỏi cái đầu lâu, cất cao giọng kịch trường giảng giải tiếp: – “Dù cao quí chịu đựng những mũi tên và hòn đạn của số phận bạo liệt hay vùng dậy chấm dứt nỗi khổđau bằng kháng cự”. Mà này, Peter, đây không phải là văn của Goethe, mà là của Shakespeare. Hay nói một cách chính xác thì đây là lời của hoàng tử Hamlet. Bob Andrews xoay đầu lại. Cho tới nay cậu vẫn bỏ qua trò cãi cọ của hai anh bạn vì mải chăm chú vào chuyện chùi sạch mấy chiếc khung tranh cũ kỹ. Sokrates.

Cái đầu lâu nhìn chằm chằm vào mặt Justus Jonas từ hai hốc trống trơn. Nụ

c ười trên những khúc xương trắng nhởn nhưđang chế giễu người ngắm nó. Justus thò tay về phía chiếc đầu lâu. Vừa được cậu nâng lên, quai hàm của nó ngay lập tức trễ xuống, biến nụ cười mỉm thành một cái cười ma quái ngoác toang. Justus thổi cho bụi bay ra khỏi cái đầu lâu và nhăn trán nhìn vào gương mặt chết chóc. “Tồn tại hay không tồn tại, đó là vấn đề”.
– Ôi trời, Justus, cứ thế này thì không bao giờ bọn mình xong việc! – Peter thở phì ra lời than phiền từ phía sau. Thám Tử Phó trong nhóm Bộ Ba??? Đang loay hoay kiểm tra chiếc máy chữđã cũ. Cả ba chàng thiếu niên đã quyết định bỏ thời gian để dọn dẹp thật cẩn thận Bộ Tham Mưu của họ. Cái gọi là Bộ Tham Mưu đó thật ra chỉ là một toa xe cắm trại cũ kỹđang đày đến muốn tắc thở vì những đồ linh tinh đáng bỏđi. Đại bản doanh thám tử này đứng trong khuôn viên của cửa hàng bán đồ cũ của ông chú Titus Jonas. Nữa muốn dọn dẹp cho nơi làm việc quang đãng hơn, bộ ba nữa còn muốn chuyển những món đồ linh tinh được tụ tập theo năm tháng sang cho chú Titus, mong kiếm vàiđô la lẻ. Giờ ba cậu chàng đang ngồi trong cái cảnh hổn mang tối tăm đầy bụi bặm, giữa biết bao nhiêu là hòm và hộp Carton để mà xăm xoi đống “của báu” của họ. Càng lục lọi nhiều bao nhiêu, họ càng tiến chậm bấy nhiêu. Cứ mỗi một món đồđược lôi ra, là cả ba chụm đầu ngắm nghía rồi cãi sùi bọt mép xem đây là đồ ve chai hay một món kỹ niệm vô giá. Thám Tử Trưởng không bỏ một cơ hội nào đểđưa ra những lời nhận xét trong một thứ văn rối rắm sặc mùi triết lý. Điều này khiến Peter phát điên. – Nếu cứ tìm thấy cái món đồ con con nào mà cậu cũng dành ra cả nửa tiếng để phân tích dẫn văn của Goethe thì đến năm sau bọn mình cũng chưa dọn dẹp xong. Justus không rời ánh mắt khỏi cái đầu lâu, cất cao giọng kịch trường giảng giải tiếp: – “Dù cao quí chịu đựng những mũi tên và hòn đạn của số phận bạo liệt hay vùng dậy chấm dứt nỗi khổđau bằng kháng cự”. Mà này, Peter, đây không phải là văn của Goethe, mà là của Shakespeare. Hay nói một cách chính xác thì đây là lời của hoàng tử Hamlet. Bob Andrews xoay đầu lại. Cho tới nay cậu vẫn bỏ qua trò cãi cọ của hai anh bạn vì mải chăm chú vào chuyện chùi sạch mấy chiếc khung tranh cũ kỹ. Sokrates.

– Cái gì thế? – Peter hỏi. – Geothe, Shakespeare, Hamlet hay là Sokrates?

– Mình không mu ốn nói đến câu trích dẫn, Peter, mà cái đầu kia! Đó là đầu Sokrates, cái đầu lâu biết nói mà ảo thuật gia Gulliver đã tặng cho bọn mình! Trời đất, mình quên khuấy đi mất. Justus, cái này không thể bán được đâu, cái này ta phải giữ lại trong Bộ Tham Mưu.
– Mình đồng ý vô điều kiện, Bob, Sokrates sau này sẽđược đưa vào viện bảo tàng Bộ Bob Andrews ???. – Thám Tử Trưởng bắt dầu cười khúc khích. – Các cậu còn nhớ cô Mathilda hồi đó suýt chút nữa thì lên cơn đau tìm khi nghe Sokrates chào “Buhhh!”?

Bob cười. – Sao lại không nhớ, buồn cười đến nôn bụng!

– Tr ời ạ! Vừa nhắc đến cô Mathilda, – Peter nói và lo lắng nhìn qua khuôn cửa sổ, – thì bà cô của cậu đã sải bước về phía này rồi đấy. Các bạn đồng nghiệp ơi, tôi có linh cảm không tốt chút nào.

Ch ỉ vài tích tắc sau, có tiếng gõ rất mạnh vang lên bên cửa.
– Mời vào! – Justus nói. Cô Mathilda Jonas bước váo Bộ Tham Mưu của ba thám tử và giận dữ nhìn

lần lượt Bob, Peter, Justus, rồi đến Sokrates.
– Buhhh – Justus kêu lên và buông cho hàm dưới của cái đầu lâu mở ngoác
ra.

Cô Mathilda th ốt lên một tiếng kêu ngắn rồi giật lui về một bước. – Justus Jonas! Cháu nghĩ thế nào mà lại đi dọa nạt bà cô tội nghiệp của cháu như thế hả! Lại đúng vào lúc các cậu có những chuyện quan trọng và gấp gáp hơn nhiều! Mấy ông cháu tôi làm sao thế hả, tại sao chưa bắt tay vào việc?


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button