Văn học nước ngoài

Bến Bờ Bình Yên

ben-bo-binh-yen-danielle-steel1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Danielle Steel

Download sách Bến Bờ Bình Yên ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                 Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng PDF                    Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

“… Matt trông thấy ánh mắt Ophélie nhìn xa xăm ra bãi biển và anh cũng nghĩ điều tương tự. Anh nhìn Ophélie và cô cũng nhìn lại anh. Hai ánh mắt đã bắt gặp nhau. Định mệnh đã mang họ đến với nhau. Nó còn hơn cả sự may mắn và hạnh phúc, hay thậm chí là tình yêu.

Nó là một cái gì đó mang đến sự sáng suốt và lòng can đảm cho họ đẩy lùi quá khứ để đến được gần nhau. Có thể họ không cần nỗ lực hay sự thương cảm nào cả bởi họ có thể trốn chạy mãi, mang theo vết thương của quá khứ. Nhưng họ không làm thế. Thay vào đó, họ đã dũng cảm đón nhận tất cả để vượt qua bóng tối và sự lạnh lẽo. Họ bất chấp những sóng gió của cuộc đời để đối mặt với nỗi kinh hoàng và từ chối việc trốn chạy. Đó chính là lòng dũng cảm, niềm tin, hi vọng và sự tin tưởng. Tất cả đã hòa quyện cùng nhau. Giờ đây họ không sợ hãi điều gì nữa, họ đang bắt đầu đan dệt từng sợi chỉ của cuộc đời mới. Đó là những gì họ chọn lựa và họ xứng đáng nhận được phần thưởng như vậy…”

Đó là một ngày hè ảm đạm, lạnh lẽo ở Bắc California. Những cơn gió thổi mạnh cuốn cát bay mù mịt trên không trung. Từ xa đến, một cô gái nhỏ mặc chiếc áo lạnh trắng ngắn tay và chiếc quần soóc màu đỏ bước đến gần bờ biển. Cô đứng đó, đương đầu với cơn gió lạnh. Chú chó đi theo cô bé đến gần miếng rong biển bị đánh dạt vào bờ và ngửi ngửi.

Cô gái nhỏ bé ấy có mái tóc xoăn đỏ, đôi mắt màu hổ phách dịu dàng, vài hạt bụi bám trên gương mặt. Cô bé khoảng chừng hơn 10 tuổi, rất duyên dáng. Chú chó có màu sôcôla. Cả hai đi từ nhà của mình đến bờ biển. Ngày hôm đó quá lạnh và không ai ra bãi biển cả. Tuy nhiên cô bé không sợ cái lạnh. Còn chú chó luôn sủa mỗi khi gió thổi làm cát tung bay trên không trung. Nó chạy ra sát mép nước. Khi thấy một con cua, nó lùi lại và sủa vài tiếng. Cô bé bật cười khi thấy cảnh đó. Trẻ con và chó thường là những người bạn tốt của nhau.

Bãi biển nắng và nóng, đặc biệt là vào tháng 7. Tuy nhiên đôi khi nó lại lạnh. Khi có sương mù vây quanh, nó trở nên lạnh và hiu quạnh như mùa đông. Bạn có thể thấy sương mù hòa cùng sóng biển hoặc vây quanh chiếc cầu Cổng Vàng. Lúc ấy đứng từ bờ biển, bạn có thể thấy chiếc cầu. Safe Harbour cách phía bắc San Francisco 35 dặm. Xa hơn nữa là khu dân cư. Ở đó, có những ngôi nhà được xây trên những cồn cát, dọc theo bờ biển. Không có phương tiện đi lại vì xung quanh bãi biển là nhà. Xa về phía bên kia là một bãi tắm công cộng. Hầu hết những ngôi nhà ở đó giống như những túp lều và họ có phương tiện đến bãi biển. Vào những ngày nắng nóng, bãi biển đông nghẹt người. Nhưng vào những ngày giá lạnh này, nó trống trải, hiếm thấy ai đến đó.

Đứa trẻ vẫn đi dọc theo bãi biển và thấy một người đàn ông đang ngồi đó với những dụng cụ vẽ. Anh nhúng cọ vào nước màu rồi vẽ, để rớt trên giá vẽ vài giọt sơn. Cô bé dừng lại phía xa và đứng nhìn. Chú chó nhảy lên đụn cát và đánh hơi cái gì đó. Cô gái bé nhỏ ngồi trên cát, cách người họa sĩ khá xa và vẫn nhìn anh vẽ. Cô cố giữ khoảng cách để anh không phát hiện, cô chỉ thích nhìn anh mà thôi.

Cô bé cảm nhận được có cái gì đó rắn rỏi và thân thuộc từ người họa sĩ khi gió thổi qua mái tóc đen của anh. Cô bé thích nhìn người khác và làm theo họ, như một người thợ mới chập chững bước vào nghề. Cô cứ ngồi ở đó, khá lâu. Trong khi đó, họa sĩ vẫn tiếp tục vẽ. Nhìn vào tranh, cô bé nhận ra anh đang vẽ một chiếc thuyền, dù nó không xuất hiện trước mặt họ. Lúc này cảnh vật thật yên tĩnh. Chú chó đã trở lại và ngồi xuống bên cạnh, cô bé đánh nhẹ ra hiệu cho nó phải ngồi im. Cô nhìn ra biển, rồi lại nhìn họa sĩ.

Sau đó cô bé đứng lên rồi tiến lại gần chút nữa, cuối cùng đứng sau lưng họa sĩ. Lúc này anh vẫn không nhận ra sự có mặt của cô bé. Tuy nhiên, cô bé đã thấy rõ những việc làm của họa sĩ và thích màu sắc mà anh thể hiện, thích cảnh hoàng hôn trong tranh. Con chó đã mệt, nó đến gần dường như đợi một mệnh lệnh. Sau đó cô bé tiến đến gần hơn nữa. Lần này họa sĩ đã nhận ra cô. Anh nhìn lên khi con chó chạy ngang qua làm cát bắn lên tung tóe. Sau đó anh nhìn ngang qua và thấy đứa trẻ. Anh không nói gì và vẫn tiếp tục vẽ. Nhưng sau đó anh vô cùng ngạc nhiên khi đứa trẻ vẫn đứng đó và nhìn mình vẽ. Anh quay đầu lại nhìn cô bé lần nữa và tiếp tục pha màu rồi vẽ thêm nửa tiếng.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button