Bạn Tôi Tình Tôi
1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK
Tác giả : Marc Levy
Download sách Bạn Tôi Tình Tôi ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.
Danh mục : VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
2. DOWNLOAD
Download ebook
File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.
Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.
Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách
3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH
Sơ lược
Câu chuyện hài hước về hai anh chàng gà trống nuôi con sẽ lôi cuốn độc giả dõi theo diễn biến tiếp theo trong cuốn sách.
Gặp lại một Marc Levy thân quen với lối hành văn dí dỏm trong giọng điệu hết sức nhẹ nhàng, giàu xúc cảm. Câu chuyện về hai người đàn ông vốn là bạn nối khố từ 15 năm trước, giờ chung cảnh gà trống nuôi con. Mỗi người giữ trong lòng nỗi đau kín bưng sau vụ đổ vỡ tình cảm, chẳng ai nói ra.
Dẫu mỗi người một tính nết – Antoine trầm lặng và hay cáu kỉnh, Mathias nồng nhiệt và lắm lời – nhưng cả hai có chung một tình yêu vô bờ bến với những đứa con của mình, tự tay chăm sóc chúng bằng sự yêu thương và bao bọc, với ý thức và trách nhiệm sau lục đục trong hôn nhân.
Song hơi trái khoáy khi hai anh chàng ngoài băm lăm này quyết định dỡ bức tường ngăn cách giữa hai nhà, để họ không còn là hàng xóm nữa. Các quy định tới tấp được đặt ra dưới mái nhà chung: không có baby-sister; không có đàn bà trong nhà; hạn cuối cùng trở về nhà là 0h30… Dù hòa khí không hẳn lúc nào cũng tồn tại giữa 2 ông bố khó tính, trái nết song trong một khoảnh khắc nào đó, họ nhận ra không gian êm đềm qua nét mặt hân hoan khó tả. Và họ đã nghĩ, cuộc đời rồi mãi cứ trôi với ngôi nhà có hai người đàn ông và tiếng cười lảnh lót của hai đứa trẻ.
Không ít người sau khi gấp cuốn sách này sẽ đôi chút cằn nhằn, sao mà chỉ thấy toàn là người tốt sống với nhau như vậy? Từ một đôi bạn tình cao tuổi – bà Yvonne và ông John Glover – níu giữ nhau trong khúc quanh bấp bênh khắc nghiệt của thời gian. Từ cô chủ hàng hoa Sophia xinh đẹp và duyên dáng kiên nhẫn đợi chờ. Từ lá thư thấm đẫm yêu thương trước lúc người cha bị xử bắn gửi lại cho con gái. Từ cô phóng viên Đài Truyền hình Audrey cá tính không chấp nhận sự rơi tự do trong tình yêu. Từ hai đứa trẻ thật nhạy cảm, Emily và Louis…
Nhưng không hẳn thế. Cuộc sống đang diễn ra ấy đâu có thiếu nỗi đau và cả bao giọt nước mắt tuôn rơi. Một Antoine hoàn toàn thu mình và dường như đông cứng về mặt tình cảm. Một Mathias quay quắt buồn. Một Audrey với hơn 3 năm long đong theo đuổi cuộc tình với người đàn ông đã có vợ. Một Yvonne cô đơn mà không thể trải lòng mình với người bạn già…
Sự trong trẻo qua nỗi đau là một trong những thông điệp của Marc Levy và dường như, chúng là đề tài xuyên suốt trong các cuốn sách của ông. Niềm hân hoan trên khuôn mặt của Mathias, khoảnh khắc sung sướng của Antoine chưa chắc gọi tên là hạnh phúc, nếu nó chưa tìm ra một điểm đích và giải quyết những xung đột vốn được giấu nhẹm trong lòng. Khi mà cả hai vẫn đương đánh vật với những mâu thuẫn của chính mình, không đủ tự tin và bản lĩnh để vượt qua trở ngại.
Các trang sách viết về phụ nữ trong Bạn tôi tình tôi thật dịu dàng, như thể sứ mệnh của họ là hàn gắn nửa rời rạc từ thế giới của những người đàn ông ấy. Nó khiến người đọc không khỏi dõi theo với sự bối rối, liệu những bóng hồng này có thực sự xuất hiện trong cuộc sống hiện tại không, hay chỉ là một giấc mơ nhẹ nhõm và xa vời? Có lẽ, từ những câu hỏi day dứt ấy mà độc giả sẽ tìm hiểu kỹ hơn về thế giới trong trẻo mà vô cùng tinh tế của Marc Levy. Biết đâu, chính bạn sẽ tìm ra lời giải đáp, điều gì khiến những câu chuyện tình lãng mạn của nhà văn Pháp lại được độc giả khắp nơi đón nhận nồng nhiệt như vậy?
Mở đầu
Paris
– Cậu còn nhớ Caroline Leblond không?
– Lớp nhì A, luôn ngồi cuối lớp. Nụ hôn đầu tiên của cậu. Cũng đã vài năm rồi đấy nhỉ…
– Cô ấy quả xinh thật, Caroline Leblond.
– Sao cậu lại nghĩ tới cô ấy vào lúc này thế?
– Đằng kia kìa, gần trò đu quay, tớ thấy người phụ nữ ấy giống cô ta.
Antoine chăm chú nhìn người mẹ trẻ ngồi trên ghế đọc sách. Khi lật trang, cô đưa mắt liếc nhanh cậu con trai nhỏ của mình đang cười, tay bám chặt con ngựa gỗ.
– Cô ta fải ngoài ba lăm rồi, người phụ nữ đang ngồi gần trò đu quay kia.
– Thì chúng mình cũng vậy, ngoài ba lăm rồi còn gì, Mathias nói thêm.
– Cậu nghĩ đó là cô ấy à? Cậu có lý đấy, cô ta có vẻ hao hao giống Caroline Leblond.
– Sao mà hồi đó mình có thể say cô ấy đến thế nhỉ!
– Cậu cũng thường xuyên làm bài tập toán cho cô ấy để được cô ấy hôn còn gì?
– Cậu nói nghe ghê quá!
– Sao lại ghê? Cô ấy chẳng hôn tuốt tuột những thằng nào đươch từ 14/20 điểm trở lên là gì?
– Tớ vừa nói với cậu rằng tớ đã yêu cô ấy phát điên lên!
– Thế thì bây giờ…cậu có thể chuẩn bị sang trang mới được rồi.
Ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế dài bao quanh khu đu quay, Antoine và Mathias lúc này đưa mắ nhìn một người đàn ông bận com-lê màu xanh lơ vừa đặt chiếc túi hồng to sụ xuống chân một chiếc ghế và đưa con gái của anh ta đến tạn sàn đu quay.
– Đó là một tay sáu tháng đấy, Antoine nói.
Mathias dò xét chiếc túi to. Từ miệng túi có khoá hé mở, để lộ ra một gói bích qui, một chia nước cam và cánh tay của một chú gấu bông.
– Ba tháng rồi, không hơn! Cậu cá không?
Mathias chía tay ra. Antoine đập vào lòng bàn tay anh.
– Rồi!
Bé gái ngồi trên con ngựa bờm vàng hình như hơi bị mất thăng bằng, bố của nó nhảy phốc tới, nhưng người điều khiển trò chơi đã kịp đến đặt có bé ngồi lại trên yên ngựa.
– Cậu thua rồi… Mathias tiếp tục câu chuyện.
Anh tiến tới gần người đàn ông bận com-lê xanh và ngồi xuống cạnh anh ta.
– Ban đầu cũng khó khăn đấy chứ hả? Mathias hỏi, giọng hạ cố.
– Ồ, đúng thế! Người đàn ông trả lời trong tiếng thở dài.
– Cùng với thời gian, rồi anh sẽ thấy, nó sẽ còn trở nên phức tạp hơn nữa.
Mathias lén lút nhìn chiếc bình sữa không nắp thò ra khỏi túi.
– Anh đã ly thân lâu chưa?
– Ba tháng…
Mathias vỗ vỗ vào lưng anh ta rồi hào hứng đi về phái Antoine. Anh ra hiệu cho bạn đi theo mình.
– Cậu nợ tớ hai mươi euro rồi!
Hai người đàn ông khuất dần vào một lối đi dạo của công viên Luxembourg.
– Cậu trở lại Luân Đôn ngày mai phải không? Mathias hỏi.
– Tối nay.
– Thế thì không ăn cũng nhau tối nay à?
– Trừ phi cậu lên tàu đi với tớ.
– Mai tớ phải đi làm mà.
– Sang bên đó làm việc đi.
– Đừng có lại bắt đầu đấy nhé.Thế cậu muốn tớ làm gì ở Luân Đôn mới được chứ?
– Sống hạnh phúc!