Nguyễn Nhật ÁnhTruyện - bút ký

Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ

cho tôi xin một vé đi tuổi thơ ebook tải miễn phí sách hay pdf prc epub1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Nguyễn Nhật Ánh

Download sách Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : TRUYỆN – BÚT KÝ

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Download ebook                     

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Có lẽ đây là tác phẩm hay nhất của Nguyễn Nhật Ánh mà tôi từng đọc. Tôi vốn là một con người hay hoài niệm, có lẽ vì vậy tên cuốn sách này ngay lập tức đã thu hút tôi “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Với tôi, đây không phải là câu chuyện của riêng mình tác giả, mà có lẽ là có một phần tuổi thơ tôi ở đấy. Tôi cũng không thích đi học, tôi chỉ thích giờ ra chơi, mỗi buổi trưa tôi cũng trốn mẹ đi chơi và có cả một đám bạn để chơi rất nhiều trò chơi điên rồ khi còn bé. Thế giới trẻ thơ trong sách thật thân thuộc, tôi đọc và mường tượng về những ngày xưa của mình và tôi ước về một chuyến tàu mang tên tuổi thơ. Tôi nghĩ Nguyễn Nhật Ánh đã thật sự thành công với “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”, bởi đơn giản là tác phẩm này đã thật sự chạm vào trái tim tôi…

Đây là quyển sách đầu tiên tôi mua của Nguyễn Nhật Ánh. Đây là quyển sách rất hay, ý nghĩa mà tôi đã từng đọc. Tôi đã dành cả một buổi để đọc và khi tôi đọc xong lại muốn đọc lại. Đọc đến đâu lại hồi tưởng về những kỉ niệm một thời còn trẻ. Thỉnh thoảng đọc còn tủm tỉm cười khi mà ngày xưa mình cũng như vậy. Giờ thì cảm thấy muốn quay lại tuổi thơ cũng không được nữa. Tôi cứ nghỡ như tác giả viết quyển này cho chính tôi vậy, nó khiến tôi cảm thấy nuối tiếc. Giờ thì chẳng còn được như như trẻ con chỉ biết vui chơi. Thật tiếc !

Cuốn sách ý nghĩa và chân thực về tuổi thơ. Tuổi thơ của tác giả rất đẹp và tuổi thơ tôi cũng vậy. Cuốn sách khiến tất cả mọi người đọc nó ao ước có thể quay ngược thời gian và hơn tất cả là có thể dừng lại ở đó. ” Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Cuốn sách xứng đáng để bạn đọc, để bạn phải suy nghĩ về nó. Lối viết của Nguyễn Nhật Ánh có một dấu ấn đặc biệt. Khiến bạn có lẽ thi thoảng phải bật cười. Hãy mua cuốn sách này nếu bạn luôn giữ những giây phút của tuổi thơ bên mình.

Trích dẫn :

Một ngày, tôi chợt nhận thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt.

Năm đó tôi tám tuổi.
Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi.

Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám.

Đó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.

Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra.

Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá.

Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ.

Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi.

Tôi kể ra nhé: Sáng, tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi. Khi đặt chân xuống đất rồi, tôi phải đi đánh răng rửa mặt, tóm lại là làm vệ sinh buổi sáng trước khi bị ấn vào bàn ăn để uể oải nhai chóp chép một thứ gì đó thường là không hợp khẩu vị. Mẹ tôi luôn luôn quan tâm đến sức khỏe và cụ thể hoá mối quan tâm của mình bằng cách bắt tôi (và cả nhà) ăn những món ăn có nhiều chất dinh dưỡng trong khi tôi chỉ khoái xực những món mà bà cho rằng chẳng bổ béo gì, như mì gói chẳng hạn.

Quan tâm đến sức khoẻ là điều tốt, và càng lớn tuổi mối quan tâm đó càng tỏ ra đúng đắn. Chẳng ai dám nói quan tâm như vậy là điều không tốt. Tôi cũng thế thôi. Khi tôi trưởng thành, có nhà báo phỏng vấn tôi, rằng giữa sức khoẻ, tình yêu và tiền bạc, ông quan tâm điều gì nhất? Lúc đầu tôi nói nhiều về tình yêu, về sau tôi nói nhiều hơn về sức khoẻ. Tôi phớt lờ tiền bạc, mặc dù tôi nhận thấy đó là một bất công: tiền bạc chưa bao giờ được con con người ta thừa nhận là mối quan tâm hàng đầu dù tiền bạc ngày nào cũng chạy đi mua quà tặng cho tình yêu và thuốc men cho sức khoẻ.


 

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button