Văn học trong nước

Tình Ma

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Người Khăn Trắng

Download sách Tình Ma ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : VĂN HỌC TRONG NƯỚC

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng EPUB                      Download

Định dạng MOBI                      Download

Định dạng PDF                         Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Bà giáo Nhơn ngăn không cho cô con gái lớn gọi Thiện dậy:

– Hãy để cho nó ngủ nướng thêm chút nữa. Có mấy khi về nhà nghỉ hè mà bắt thức sớm như dân nhà quê tụi mình, tội nghiệp tụi nó.

Thoa, cô chị lớn chỉ mâm thức ăn đã dọn sẵn:

– Thức ăn nguội hết rồi kìa má. Thằng Thiện khoái ăn món trứng chiên với củ cải mặn, dặn con hễ sáng dậy là cho nó ăn liền. Má quên là tối qua tụi nó nhậu suốt, có ăn uống gì đâu.

– Ừ, thì để năm mười phút nữa.

Vừa chợt có tiếng của Thiện sau lưng:

– Nói xấu gì con đó!

Anh vươn vai sà lại chỗ mẹ, nhõng nhẽo:

– Phải cho con trai má ăn ngon à nghen, chị Hai!

Kim Thoa ganh tị:

– Má cưng con trai, cái gì cũng để cho thằng Thiện, dành cho thằng Thiện! Đúng là con trai rượu không bằng!

Thiện cười lớn:

– Người ta nói con gái rượu, chứ thuở đời làm gì có con trai rượu?

Thoa được dịp kể lể:

– Vậy mà bà già coi mày còn hơn là con trai rượu nữa! Bữa kia chính má nói với vợ chồng ông Cả Thì là má còn thằng con trai rượu, ai kêu gả con cách mấy cũng chưa nhận lời?

Thiện cười càng to hơn:

– Như vậy phen này thằng con trai má sẽ uống rượu mệt nghỉ, ai rắp ranh thì hãy nhào vô, rượu khui tràn bàn mới mong nói chuyện cưới xin nghe chưa!

Kim Thoa xỉ xỉ vào mặt em:

– Chưa gì đã lớn lối rồi, coi chừng ế dài ra đó nghe không cưng!

Cả nhà đúng là ai cũng cưng chiều, thương yêu Thiện, bởi anh là con trai độc nhất trong số năm người con của ông bà giáo Nhơn. Mà cũng phải thôi, bởi Thiện là người duy nhất của dòng họ, nếu không muốn nói là độc nhất của làng này có được bằng cấp tú tài, lại đang học tại Sài Gòn nữa. Khỏi phải nói cũng hiểu là Thiện được cả làng chú ý. Đã nhiều nhà ngắm nghía anh để nhằm gả con gái họ!

– Thằng Thiện chơi xấu bác ơi, hứa kêu tụi cháu dậy sớm ăn điểm tâm mà không kêu!

Hai người bạn của Thiện cùng về chơi kỳ hè này, họ là Bảo và Trung. Bảo còn nói:

– Bữa nay Thiện còn hứa dẫn tụi con đi chơi khắp vùng này nữa đó bác!

Bà giáo cười hiền hoà:

– Ở đây là vùng quê nghèo, sợ e tụi con mới đi một chút đã chán rồi!

Trung ra chiều thích thú:

– Ngoài ra, Thiện còn hứa là sẽ làm mai cho tụi con mấy cô nữa đó bác!

Kim Thoa nguýt yêu em trai mình:

– Thân nó còn chưa xong, làm tài lanh hứa hẹn với người khác!

Trung mau miệng:

– Nó đã có rồi, còn giấu đó chị Hai.

Thấy bạn tài lanh, Thiện lừ mắt:

– Ai mượn mày vậy, thằng khỉ gió!

Kim Thoa đâu chịu yên:

– Thật vậy hả Trung? Quá cỡ thằng này rồi má ơi, nó có bồ mà giấu!

Bà giáo cũng nhìn con, hỏi nghiêm túc:

– Phải không con?

Thiện xua tay lia lịa:

– Nó nói xàm mà má cũng tin! Cái thằng…

Thiện đuổi Trung chạy vòng vòng, cho đến khi Kim Thoa nhắc:

– Vào ăn đi kẻo thức ăn nguội hết kìa!

Món trứng chiên với củ cải mặn là đặc sản của nhà này, nó lạ miệng nên ba chàng trai ăn một hơi đã hết dĩa thức ăn lớn, mà còn đòi thêm:

– Còn không chị Hai, ngon quá!

Kim Thoa đã chuẩn bị sẵn một chảo nữa, nên đáp ứng được ngay cho ba cái tàu há mồm. Họ vừa ăn vừa hứng chí bàn chuyện bao đồng:

– Phải chi có mấy cô quen xứ này mình rủ cùng chơi cho vui há!

Trung bảo:

– Gái xứ này thì phải hỏi thằng Thiện.

Kim Thoa che miệng cười:

– Nó dám quen đứa nào tao cùi liền!

Bảo ngạc nhiên:

– Sao vậy chị Hai? Thằng Thiện nổi tiếng trong trường là đào hoa, cua gái bá phát bá trúng đó!

Bà giáo cười vui, thêm vào:

– Vậy mà về đây nó im re, không dám nói chuyện với đứa con gái nào hết!

– Tại vì nó có…

Bảo định nói, nhưng kịp ngừng lại với cái nhìn sắc như dao cạo của Thiện. Lần này chính bà giáo lên tiếng hỏi:

– Chuyện gì vậy con?

Thiện hơi ngập ngừng:

– Dạ… đâu có gì đâu má…

Chừng như để tránh lôi thôi, Thiện ngừng ngang bữa ăn, giục hai bạn:

– Mình đi cho sớm!

Cả ba chỉ mang theo mỗi người một chiếc nón rồi chạy bay ra ngoài. Kim Thoa phải gọi giật lại:

– Đem theo bình nước mà uống, ngoài đồng nước mặn, không uống được đâu!

Bảo nói với lại:

– Tụi con sẽ ghé nhà mấy cô gái uống nhờ!

– Không có nhà nào ngoài đó hết!

Thiện cũng biết vậy nên trở lại nhờ chị mình lấy cho bình nước mang theo. Kim Thoa dặn:

– Đi chơi nhớ trưa về ăn cơm.

Bà giáo cũng bảo:

– Ăn uống dọc đường nên coi chừng, bụng dạ con không tốt…

Thiện vừa chạy đi vừa nói với lại:

– Con má đã lớn rồi mà, có còn là thằng Thiện con nít nữa đâu.

Thoát ra khỏi nhà vừa hơn trăm bước thì Thiện đã nghe có người gọi tên mình:

– Thiện ơi, về hồi nào mà không báo cho anh em gì hết.

Quay lại, Thiện reo lên:

– Ô Tùng, Sanh, tụi bay lớn như người lớn rồi!

Hai người bạn quê của Thiện tuy bằng tuổi, nhưng do là nông dân nên tướng tá bặm trợn, to lớn. Họ nhìn mấy người bạn của Thiện có vẻ ngưỡng mộ. Thiện giới thiệu:

– Đây là Bảo và Trung, hai người bạn trên Sài Gòn của mình.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button