Văn học trong nước

Rong Biển

rong bien sach ebook1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Hoài Mỹ

Download sách Rong Biển ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục :  SÁCH VĂN HỌC TRONG NƯỚC

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng PDF                   Download

Định dạng MOBI                 Download

Định dạng EPUB                Download

Bạn không tải được sách ?  Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Ngọn gió từ hướng tây đem vào đất liền những tiếng động triền miên của biển cả. Tiếng sóng rì rào càng làm tăng thêm vẻ hoang tịch.

Ngồi dưới gốc cây, Trâm đưa mắt nhìn mông lung trong khoảng không. Chung quanh nàng những chiếc lá vàng không ngừng rơi. Trời về chiều, gió thổi nhẹ, mây bay bay và ánh nắng hiền hoà yếu ớt như đang chết lịm. Ngồi một lúc thật lâu, rồi như muốn xua đuổi những ý nghĩ mù đen, Trâm đứng lên, trút bỏ đôi giầy vải, cầm trên tay rồi cắm đầu chạy. Những bước chân nhỏ bé của nàng in hằn trên cát. Lên đến một đỉnh đồi, Trâm dừng lại, thở dồn dập ; lưng tựa vào một hàng rào thoai thoải. Ngôi trường trung học của tỉnh lỵ hiện ra trước mắt nàng ; tuy xa cả gần cây số nhưng Trâm vẫn nhận ra màu đỏ của mái ngói, màu vàng nhạt của vách tường và những bóng râm của hàng cây phi lao… Dĩ vãng sống dậy – nào những giờ cắm cúi trên những trang sách, những phút miệt mài cho ngòi bút chạy trên mặt giấy trinh nguyên – nào những giờ ra chơi học trò đùa giỡn giữa những tiếng cười, tiếng nói chất ngất hồn nhiên và tươi trẻ – nào những dịp tất niên trình diễn văn nghệ vui như mở hội – nào những buổi phát thưởng cuối năm học trang trọng trong nỗi hồi hộp thích thú và trong niềm vui lâng lâng của bao con tim – nào những khuôn mặt dấu ái của những nhỏ bạn thân thiết như ruột thịt – Ôi tất cả đã xa vời! Tuy nhiên dấu vết dĩ vãng tô đậm nét nhất trong tâm tưởng của Trâm vẫn luôn luôn là hình ảnh thần thánh của cô giáo Việt văn Trang Dung với những giờ bình thơ:

Trang sức bằng nụ cười phì nhiêu
Nhẩy bằng chân chim trên dòng suối cạn
Ấy là em trên đường đi buổi sáng
Trăng ở môi và gió ở trong hồn
Mái tóc mười lăm trên lá tung tăng
Em ném vào phố phường niềm vui rừng núi

……………………………………………………

Trâm tưởng chừng giọng ngâm êm ái của cô Trang Dung còn đang văng vẳng bên tai ; đôi mắt huyền mơ của cô không khác gì ánh nhìn của một người con gái đang thì mới lớn ngồi nhìn vu vơ vào một buổi chiều có gió lành lạnh và mưa thu lay phay ; tóc của cô xoã xuống che nửa khuôn mặt, vẽ nét thần thoại. Ở dưới, những bàn, những ghế cũng như đang lắng nghe – học trò thì khỏi nói, đã hoàn toàn bị thu hút vào một thế giới thần tiên. Ở lứa tuổi 15 – 17, đứa nào chả thích thơ và nhạc, những chất liệu ngà ngọc đưa hồn người vào mộng… Trâm biết những bài thơ mà cô Trang Dung ngâm trong lớp hầu hết đứa nào cũng có chép trên những tờ giấy xanh, giấy hồng được tô điểm và giữ gìn cẩn thận, sạch sẽ hơn nhiều lần những cuốn sách, cuốn vở bài học, bài làm, thế mà những học trò con gái mới lớn như Trâm vẫn chơi vơi trong tiếng ngâm huyền hoặc của cô Trang Dung…

Nhưng, đã gần một năm nay Trâm bị ném ra khỏi thế giới của những tà áo trắng, bị đuổi ra khỏi bóng mát của tuổi học trò thơ mộng để dấn thân vào cuộc đời gai lửa. Tuy nhiên không một động lực, một ngoại cảnh nào có thể làm nhạt nhòa được quãng thời gian đẹp nhất và thi vị nhất đời người đó. Cuộc sống càng sỏi đá, dĩ vãng lại càng sinh động trong Trâm. Những khi buồn nản, chán chường, những khi tủi cực, uất nghẹn, Trâm lại chạy đến đây, trên ngọn đồi này, nhìn về mái trường xưa, nơi đã sáng tạo cho nàng biết bao mộng đẹp, đã cho nàng những ngày tháng để đời, đã dệt cho nàng những ước nguyện diễm tuyệt – như để tìm lại bóng mát – như để xoa dịu những dấy động nghẹn ngào – như để sưởi ấm những cô đơn đông giá – đồng thời như để chạy trốn những cằn cỗi của thực tế… nhưng cũng để rồi – lần nào cũng vậy – nàng ôm mặt trong bàn tay cho ràn rụa nước mắt. Vì tất cả đã xa rời tầm tay, biến hình thành ảo tưởng, ray rứt những nuối tiếc ngút ngàn trong Trâm…

Trâm lau vội dòng nước mắt trên má khi bất chợt nhận ra trời sầm tối lại, mây đen kết tụ vần vũ. Một vài lằn chớp lóe trên màn trời màu xám. Tiếng sóng biển vọng về như gào thét. Trâm lao người xuống triền dốc. Trời sắp đổ mưa. Những trận mưa miền duyên hải thường bất chợt, dữ dội và kéo dài. Trâm thoáng hối hận là mình đã lang thang quá lâu ra tận đây. Bộ mặt gay đỏ vì rượu, tiếng hét dã thú của người cha nổi dậy, đuổi theo Trâm khiến nàng cuống quít bước chân, nhiều lần đã chực ngã. Mặt cát lún sâu, như muốn níu chân nàng lại ; những sườn đồi như cao vụt lên, nối nhau trùng điệp. Trâm vẫn chạy. Hơi thở như tắt nghẹn trong lồng ngực. Tâm trí Trâm thầm thĩ lời van xin khẩn khoản – xin trời hãy khoan mưa cho con về tới nhà trước đã, kẻo nếu thấy con bị ướt, biết được con ra tận đây chơi, thế nào cha con cũng đánh con tàn nhẫn, mẹ con cũng nhiếc móc con thậm tệ. Xin trời thương con… Lạy trời… lạy trời… đừng mưa vội… đừng mưa…

Gió thổi mạnh, ào ào như muốn vật ngã mọi vật. Mưa rơi ập xuống. Trâm vẫn lao mình hối hả. Nàng thật nhỏ bé giữa không gian tối đen. Nàng không còn thấy gì trước mắt, trên mặt đất. Mưa quất mạnh trên thân thể gầy guộc của nàng, rát buốt như những lằn roi tới tấp từ tay cha nàng giáng xuống đầu, xuống cổ hay bất cứ nơi nào trên người nàng. Hiện tại báo trước cho Trâm biết lát nữa đây khi vừa bước vào nhà với bộ quần áo ướt sũng, tóc tai rối bời, nàng cũng sẽ phải lãnh nhận những vết tím bầm bởi những trận đòn giữa cơn say của cha nàng. Giờ này, ông Thịnh, cha nàng chắc hẳn đang ngất ngưởng bên chai rượu ; mẹ nàng đang chịu dằn vặt trong những tiếng chửi bới tục tằn của người chồng và đớn đau trong cơn suyễn kinh niên. Biết vậy nhưng Trâm vẫn chuyễn vận đôi chân thật nhanh cho mau về tới nhà.

Mưa rơi mỗi lúc một mạnh – như những ngày có bão biển. Tiếng sét nổ rền vang trên trời. Những tia chớp liên tiếp thi nhau rạch những lằn sáng chói giữa không gian đen đặc. Gió rít lên, thỉnh thoảng xoáy tròn trên mặt đất hay trên những rặng phi lao tơi tả.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button