Chuyên ngành

Mãi Mãi Tình Yêu Là Một Điều Bí Mật

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Chân Pháp Đăng

Download sách Mãi Mãi Tình Yêu Là Một Điều Bí Mật ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : KIẾN THỨC TỔNG HỢP

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Download Ebook         

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.


Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật là một sáng tác của thầy Chân Pháp Đăng. Thầy sinh năm 1964, xuất gia tại Làng Mai (Pháp) vá tu tập theo pháp môn thiền định của thiền sư Thích Nhất Hạnh. Trải qua hơn 20 năm tu tập, thầy Chân Pháp Đăng hiện là một vị Giáo thọ của Đạo tràng Làng Mai. Thầy đã đi nhiều nơi trên thế giới, viết nhiều sách Phật học, chia sẻ kinh nghiệm tu tập với tăng thân và nhất là hướng đến các bạn đọc trẻ.

Tình yêu là một chuyến đi khám phá tâm hồn và trái tim của bạn và người thương. Tình yêu vừa là trái đắng vừa là trái ngọt. Tình yêu vừa là khúc hùng ca vừa là khúc bi ca. Tình yêu làm cho ta sầu luỵ mà cũng làm cho ta thêm sức sống. Trong tình yêu không phải chỉ có tình yêu nam nữ, mà có tình yêu đối với gia đình, bạn bè, giữa người với người. Đón nhận và cho đi tình yêu, cũng như chọn cho mình con đường để đi. Cho dù bạn chọn con đường nào đi nữa thì điều kiện căn bản để thành công là bạn hãy lập chí, kiên trì, hiên ngang đi tới, tới đích, bởi nẻo đi nào cũng có những chông gai, thử thách, hầm hố của nó.

ĐỌC THỬ

Kính dâng lên Mẹ!

Mẹ là suối nguồn yêu thương của con.

Tâm hồn em là một mảnh vườn son

Gọi nắng xuống cho ngàn hoa ca hát

Mắt long lanh chẳng gợn chút mây chiều

Lòng thanh thản đầy không gian bát ngát.

TÔI SẼ CÓ MẶT Ở ĐÓ

(I shall be there)

B

ạn trẻ thân mến!

Cám ơn bạn có mặt trên cõi đời này để đem yêu thương đến với những mảnh hồn đau khổ. Sống phải có lý tưởng và có nghĩa gì cho cuộc đời này nhé bạn! Chúng mình sẽ tiếp tục đi một cách thanh thản, an vui trên con đường sáng ngời này nhé.

“Nếu tôi có thể ngưng lại một trái tim tan vỡ,

Tôi sẽ không sống vô nghĩa;

Nếu tôi có thể làm vơi cuộc sống thương đau,

Hoặc êm dịu chỉ một niềm đau,

Hoặc giúp một con Sơn ca ngất xỉu

Trở về nơi tổ ấm,

Tôi sẽ không sống vô nghĩa”.[1]

Trên con đường dâng hiến yêu thương, nếu bạn gặp vài chướng ngại, thử thách, khổ đau, thì bạn nhớ đừng bỏ cuộc. Hãy nhớ rằng những khó khăn, khổ đau, thử thách là những cơ hội tốt để bạn trải nghiệm mà lớn lên mạnh khỏe và tự tin hơn. Đừng quên nguyên tắc “bất nhị” của Bụt, tức là không bùn không sen, không rác không hoa, không khổ đau không hạnh phúc, không ràng buộc không tự do…

Mục đính tối hậu của kiếp người là tự do. Ai đã làm cho bạn mất tự do? Chính bạn chứ ai nữa. Bạn hãy phục hồi lại tự do của chính mình nhé. Bước đầu tiên của tự do là bạn nên tìm lại chính bạn. Bạn hãy trở về với bạn trên mỗi hơi thở ý thức, mỗi bước chân tỉnh thức. Tâm bạn an trú nơi hiện tại, thì bạn có tự do ngay. Bạn đừng để cho sợi dây tình ái trói buộc tâm hồn bạn, đừng để hoàn cảnh chi phối, lôi cuốn đời bạn. Bạn hãy để cho dòng sông tâm ý, dòng sông cảm thọ tuôn chảy, hãy an trú nơi hơi thở ý thức khi ngắm nhìn cuộc đời lên xuống.

Bạn thử thực tập bước đi một mình cho vững vàng, cho mạnh mẽ. Nếu thấy tình hình khó quá, thì bạn nhớ tới tôi hoặc cho tôi biết. Tôi luôn có mặt bên bạn, với bạn để nâng đỡ, lắng nghe, an ủi, hướng dẫn.

Tôi luôn có mặt ở đó cho bạn, đừng lo lắng nữa! (I shall be there for you. Don”t you worry).

Một thoáng quê hương

Em ơi đừng buồn

Ngoài hiên đầy nắng

Tiếng cười tuổi thơ.


[1] If I can stop one heart from breaking,

I shall not live in vain;

If I can ease one life the aching,

Or cool one pain,

Or help one fainting robin

Unto his nest again,

I shall not live in vain.

(Emily Dickinson)

NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT

B

ạn trẻ thân mến!

Hôm ấy, tôi nói về quê hương, tuổi trẻ, tình yêu, hạnh phúc, cô đơn, lạc loài, khổ đau và tôi thấy mắt em long lanh ngấn lệ. Em không khóc, nhưng những giọt lệ đọng lại trên đôi mắt huyền xinh đẹp của em cũng đủ cho tôi biết rằng em đang lắng nghe. Em có cay mắt lắm không? Khóc được em sẽ cảm thấy khỏe nhẹ cả tâm hồn.

Tôi biết em cảm động không phải vì em đau khổ mà vì em hạnh phúc! Em yêu quê hương như chính tôi đang yêu thương. Quê hương là tuổi thơ! Và tuổi thơ đang bơ vơ, lạc lõng, cho nên quê hương mình cũng mịt mờ, tăm tối. Những ai có tâm huyết muốn lo cho tương lai quê hương thì xin đừng quên các em thơ. Tuổi trẻ, lý tưởng, tình yêu đang bị trấn ngự bởi cô đơn, thiếu học, đói nghèo, mạng lưới, tham dục, mất hướng, hưởng thụ để quên đi đời mình trong tình dục, tuyệt vọng, phá thai, khổ đau…

Xây dựng quê hương là hoài bão mà tuổi trẻ nào cũng đều thao thức. Xây dựng quê hương không cần nhiều tiền bạc, uy quyền, bởi vì quê hương nằm ở ngay trong tâm hồn của em. Em hãy xây dựng quê hương ngay nơi tự thân mình. Em hãy chăm sóc cho thân thể mạnh khỏe và tâm hồn trong sáng. Em hãy chăm sóc cho em và cho tuổi thơ bằng nụ cười, hơi thở, bước chân, thức ăn lành mạnh, sự quan tâm, tình thương. Trở về với phút giây hiện tại, em sẽ biết thế nào để chăm sóc cho mảnh hồn quê hương.

Những ai trải qua cả cuộc đời chỉ để bận tâm về bản thân thì sẽ không biết xót thương khi thấy cảnh khổ đau của đồng loại. Hôm qua vụ khủng bố ở Paris tạo nên biết bao đau khổ trong tâm hồn của người Pháp và làm xôn xao cả thế giới. Khủng bố, hận thù, kỳ thị đã lan tràn trên khắp thế giới và chính tâm hồn đen tối này là nguồn gốc của các cuộc chiến tranh. Chiến tranh có mặt trong tâm hồn của con người, và nó biểu hiện ra trong gia đình và nơi xã hội.

Nghe tin này, tôi ngủ không được! Nằm trên giường, nước mắt tôi cứ tuôn ra ướt cả chiếc gối. Năm 1992, khi nước Mỹ dội bom Iraq, tôi cũng ngủ không được, nước mắt tôi cứ tuôn ra mãi. Tôi khóc, tôi thương cho các nạn nhân bị trúng thương, đang la hét, đau đớn, chết chóc do những trái bom vô lương tâm trút lên tấm thân mong manh của người vô tội. Ôi! Thương thay cho nỗi khổ của con người vì vô minh, hận thù, tham lam mà giết nhau! Họ không biết rằng chúng ta đều là con cùng một mẹ. Hãy xóa tan mọi nhãn hiệu, mọi tín ngưỡng ngông cuồng, mọi chủ thuyết, mọi màu da để thấy rằng máu ai cũng đỏ, nước mắt ai cũng mặn, trái tim ai cũng muốn được yêu thương.

Con chó cũng biết yêu thương. Con mèo cũng biết xúc động trước đau khổ… Tại sao con người lại đi giết con người? Trái tim anh có sự xót thương không? Trái tim chị có tình người không? Trái tim em có lương tâm không?… Ta phải biết sống với trái tim xót thương và lòng trắc ẩn đối với con người và mọi loài, thì lúc ấy ta mới có thể khóc cho những ai đang đau khổ và dừng lại mọi hành động, lời nói, ý nghĩ của hận thù, bạo động.

Em hãy biết khóc, anh hãy biết khóc, chị hãy biết khóc cho trái tim biết rung cảm xót thương. Nước mắt là một biểu hiện của tình yêu thương, lòng trắc ẩn, là dấu hiệu của sự nhạy cảm đối với những nỗi đau của đồng loại. Nước mắt không hề làm em xấu đi, mà trái lại nước mắt làm đôi mắt em trong hơn để nhìn thấu hoàn cảnh của người khác và cảm thông cùng họ.

Có vẻ như trong thời đại hiện nay, con người luôn cố gắng chống lại những biểu hiện của sự mềm yếu. Con người luôn cố giữ khuôn mặt phớt tỉnh, lạnh lùng và luôn tự chủ dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Đó chính là một phần của những khái niệm và định nghĩa về một con người hiện đại của thời đại mới: không mủi lòng, không nao núng và không bị cảm xúc chi phối. Theo cách nhìn đó, nước mắt chỉ là biểu hiện của sự đa cảm và yếu đuối.

Theo tôi, nước mắt không phải luôn đồng nghĩa với sự yếu đuối. Một lần khóc có thể là một dấu hiệu của sự trưởng thành. Hơn thế nữa, nó còn là minh chứng cho một trái tim biết yêu thương, một tấm lòng chân thành rất đáng được trân trọng.

Em nhặt vào tim giọt nắng hồng

Cho tình nồng thắm với non sông

Dang tay em hái vầng mây trắng

Cất giấu trăng sao tận đáy lòng.

CÔ ĐƠN

B

ạn trẻ thân mến!

Cô đơn là cảm giác thường xảy ra khi tâm bạn không thể trở về được với thân bạn. Tâm bạn suy nghĩ mông lung, nhớ nhung, mơ mộng hoặc bạn lo lắng đủ thứ, hoặc bạn tính toán nhiều việc… Bạn đứng ngồi không yên. Bạn không phải là bạn.

Trạng thái này gọi là phóng thể, nghĩa là tâm hồn ra đi khỏi thân thể. Trạng thái này cũng xảy ra lúc bạn say mê chơi game online, tâm bạn bị cuốn hút vào trò chơi ấy. Bạn ngồi đó mà không biết rõ mình có tấm thân. Tâm dính vào game và thân ngồi đó chịu đựng sự mệt mỏi, căng thẳng. Bạn chơi game như thế luôn mấy giờ mà vẫn không có ý thức là bạn có thân thể, nghĩa là bạn cũng không có ý thức là bạn có sự sống.

Cô đơn là bạn không có khả năng tiếp nối được với cuộc sống trong ấy có bạn bè, người thân và thiên nhiên. Bạn không muốn liên hệ với bất cứ người nào dù là ba mẹ, anh chị em, người thân. Có lẽ, bạn đã một lần đau khổ vì con người. Vết thương ấy xúi bạn hãy xa lánh con người. Bạn nghi ngờ con người, bạn sợ hãi con người, thậm chí bạn thù ghét con người. Con người rất nguy hiểm, con người rất đáng lo ngại.

Bạn trở về với vỏ sò cô độc, vì thế bạn không có một người bạn thân. Bạn hoàn toàn bị cắt đứt mọi liên hệ. Bạn lủi thủi sống một mình trong căn phòng vắng. Để an ủi, bạn cố tình đọc sách, xem phim, nghe nhạc, nhưng tâm trạng cô độc vẫn thầm nói rằng bạn đang cô đơn. Cuộc đời này thật nhạt nhẽo, thật là chán.

Vì tâm bạn thường bất an, nên bạn cũng không cảm nhận được cái đẹp mầu nhiệm của thiên nhiên. Đi vào thiên nhiên, bạn là người vô cảm, chẳng có gì thích thú để bạn để ý tới, và như thế tâm hồn bạn khóa chặt trong nỗi cô đơn, tuyệt vọng. Nắng không vào được tâm hồn mà chỉ là chói chang, khó chịu. Cơn mưa không còn ý nghĩa gì mà chỉ gợi lên nỗi buồn muôn thuở.

Vậy, bạn muốn hết cô đơn không? Đơn giản lắm, bạn trở về với mình. Thở và chú ý tới hơi thở ở huyệt đan điền, thì hơi thở sẽ đưa tâm rong ruổi, bất an của bạn trở về. Bước một bước, bạn cảm nhận sự xúc chạm giữa lòng bàn chân và mặt đất thì bạn sẽ trở về với bạn. Cảm giác, cảm nhận giúp thắp sáng ý thức như một tia nắng thắp sáng tâm hồn đã bao năm tối tăm.

Bạn bắt đầu tiếp xúc với nắng. Hãy nghe nắng ấm trên cơ thể bạn thì bạn sẽ trở nên nhạy cảm và thoát khỏi trạng thái vô cảm. Bạn cũng làm như thế với cơn mưa, thức ăn, ly nước, người thân… Bạn hãy thử đi nhé. Hãy tìm lại sự sống, hãy tìm lại sự ấm áp của tâm hồn.

Đôi mắt trong tuổi xanh ngàn hoa thắm

Trời mây bạc nắng vàng khắp đồng hoang

Bước chân về bỗng thấy đời thật lạ

Bờ hiện tại bến tâm linh thấp thoáng.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button