Review

Nội Tâm Bí Ẩn

Thể loại Kỹ năng – Cuộc sống
Tác giả Robert Fulghum
NXB NXB Tổng hợp TP.HCM
Công ty phát hành First News – Trí Việt
Số trang 248
Ngày xuất bản 09-2013
Giá bánXem giá bán

Robert Fulghum chỉ ra, trong mỗi một con người tồn tại 3 đời sống: đời sống xã hội, đời sống riêng tư và đời sống bí mật. Ở đó, đời sống xã hội của chúng ta xoay quanh các công việc và cuộc sống, nơi những nguyên tắc, pháp luật và các tục lệ khiến chúng ta cứ phải răm rắp tuân theo. Trong khi đó, đời sống riêng tư của chúng ta lại gắn với sự hiện diện của gia đình, bạn bè và hàng xóm, vốn là những người mà chúng ta phải quan tâm, tôn trọng, tuy những nguyên tắc, lề thói được đặt ra không chặt chẽ bằng đời sống xã hội.

Ngược lại với hai đời sống đó, trong đời sống bí mật của chúng ta, tức là những gì diễn ra trong tâm trí mỗi người, hầu như mọi thứ đều có thể xảy ra. “Khi chẳng còn ai khác ở xung quanh, chính mỗi người mới có thể trả lời cho những điều mình suy nghĩ và hành động. Phân chia thành “thực tế” hay “hư cấu” không còn thích đáng ở đây nữa”, Robert Fulghum diễn giải.

Robert Fulghum nói thêm: “Chúng ta đề cập đến chính mình bằng đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất số ít – “tôi” – nhưng bên trong đó có lẽ luôn tồn tại nhiều hơn một cá thể. Dường như lúc nào trong tâm trí tôi cũng có những cuộc đối thoại bất tận giữa tôi và một bản thể khác. Và kỳ quặc thay, bản thể đó lại thường thông minh hơn tôi”.

Trong cuốn sách Nội Tâm Bí Ẩn của mình, Robert Fulghum đã gửi tới bạn đọc những câu chuyện được xem là những chiếc chìa khóa để khám phá đời sống bí mật hay cũng chính là đời sống nội tâm bí ẩn của mỗi người. Ở đó có những câu chuyện sâu sắc, thâm thúy; cũng có những câu chuyện mang tính hài hước.

Có lẽ, vì bản thân là người từng kinh qua nhiều công việc, vai trò như ca sĩ, họa sĩ, nhân viên kinh doanh, chuyên viên pha chế rượu, giáo viên hội họa, mục sư… nên những đề tài được Robert Fulghum đề cập trong cuốn sách của mình hết sức phong phú và đa dạng. Có những đề tài mang tính cao siêu trong cảm hứng về tôn giáo, về toán học, âm nhạc cổ điển… nhưng được tác giả thể hiện bằng những câu chuyện gần gũi, giản dị.

Maybe hay Maybe not là những từ dùng để ám chỉ điều có thể hay không thể của một vấn đề nào đó. Tất cả những gì chúng ta nghĩ, chúng ta tin, hay chúng ta đã làm, đó chỉ là chuyện của chúng ta. Số phận của chúng ta đang nằm trong tay ta liệu ta có dám quả quyết rằng chúng ta sẽ làm được những điều mà từ bấy lâu nay chúng ta không hề tưởng tượng đến hay không.

Bạn không cần phải là một giáo sư thần học hay thuộc về một tổ chức tôn giáo nào, nhưng chính bạn phải là người giải quyết vấn đề trong cuộc sống của mình dù theo cách này hay cách khác.

Maybe là câu nói của chúng ta và cũng là câu trả lời thông mình nhất để giúp ta rộng mở cánh cửa tri thức, giúp ta nhận biết được ý nghĩa cuộc sống. Cuộc sống hàng ngày xảy ra rất nhiều điều nhưng chúng ta phải luôn tin rằng, chính chúng ta phải đối mặt và giải quyết các vấn đề ấy một cách triệt để, hơn thế nữa quyển sách này cho ta thấy được rằng trong mọi hoàn cảnh khó khăn luôn song hành với nó là hướng giải quyết.

Với đề tài chủ yếu xoay quanh thế giới nội tâm nhiều bí ẩn của con người, bạn đọc sẽ tìm thấy trong cuốn sách Nội Tâm Bí Ẩn những giây phút thư giãn thật sảng khoái khi cùng thưởng thức những chiêm nghiệm thú vị đầy bất ngờ của vị tác giả hài hước đến độ thâm thúy này.

Thông tin tác giả:

Robert Fulghum không chỉ là nhà văn mà còn là một triết gia, một diễn giả được mến mộ. Ngoài ra, ông còn đủ phiêu lưu để trở thành một chàng cao bồi, đủ lãng mạn để làm một ca sĩ nhạc đồng quê, đủ năng động để trở thành nhân viên kinh doanh, họa sĩ chuyên nghiệp, chuyên viên pha chế rượu, giáo viên hội họa, mục sư, và hơn tất cả là một người cha mẫu mực.

Fulghum là tác giả của nhiều ấn phẩm bán chạy nhất do New York Times bình chọn. Ông hiện đang sống ở Seattle, Washington.

[taq_review]

Trích dẫn


Một dịp phá cách

Người phụ nữ lớn tuổi trong câu chuyện trước đã gieo vào đầu tôi một ý tưởng mà mãi đến tháng Mười Một mới thật sự nảy nở. Bà ấy có nói một câu rằng: “Để Giáng sinh đến một cách bất ngờ cũng làm ta thấy sảng khoái lắm đấy”.

Cuối tháng Chín, những dấu hiệu cảnh báo sức mạnh tàn phá không thể cưỡng lại của một mùa lễ xuất hiện: Khắp nơi phảng phất sự hiện diện của ngày lễ Giáng sinh qua những tập ảnh quảng cáo quà tặng. Bức màn sương mù kinh hãi bắt đầu phủ khắp tinh thần tôi. Đến tháng Mười Một, tôi thật sự thấy sợ Giáng sinh. Tôi muốn chạy trốn, tôi thức đến nửa đêm, cả một cuộc họp hội đồng đang diễn ra trong đầu tôi. Đến sáng, tôi bèn viết một lá thư như sau.

Bạn bè và gia đình thân mến!

Tuần này tôi đã nhìn thấy trang bìa của tạp chí Esquire số ra tháng Mười Hai và mua một tờ về cho vợ. Lý do là vì dòng tít trên trang bìa rất hợp với tâm trạng của tôi:

“Ôi Chúa Ơi! (Giáng sinh tới rồi)”

Có lẽ nếu viết là “Lạy Chúa lòng lành, Giáng sinh lại tới nữa rồi!” thì mới đúng kiểu mỉa mai nhỉ. Cả hai câu đó chẳng câu nào thể hiện niềm vui ngày lễ cả.

Tuy vậy, Lynn và tôi dường như không thể tránh được cuộc thảo luận về những gì phải làm vào dịp lễ Giáng sinh. Đó là việc chán ngắt chỉ tổ gây ra những tiếng thở dài, rồi lại còn phải lập danh sách hàng đống người, rồi danh sách những thứ cần mua, rồi danh sách những việc phải làm càng sớm càng tốt, dẫu cho hoàn thành sớm những việc đó chẳng khác nào hái sao trên trời. Giáng sinh là một cuộc khủng hoảng.

Và ngay đúng lúc đó, cả hai chúng tôi cùng nhận ra năm nay mình sẽ không tổ chức Giáng sinh gì nữa, ít ra là không theo cách mọi năm. Chẳng phải là do năm nay chúng tôi trở nên bủn xỉn mà là do chúng tôi không muốn trở thành những con người bủn xỉn.

Chúng tôi hãy còn chưa quên được chuyến đi đến New Mexico dịp lễ năm ngoái. Chúng tôi đi qua thị trấn nhỏ Taos đầy du khách, vốn đã trở nên náo nhiệt hết cỡ vì sự tiêu thụ hào nhoáng của mọi người nơi đây, và sau đó tiếp tục lái xe lên khu người da đỏ của thị trấn.

Nơi đó chỉ có sự yên tĩnh và thanh bình ngự trị. Hàng năm, thời điểm từ ngày 15 tháng Mười Hai cho đến 15 tháng Giêng được xem là “Thời gian tĩnh tại” ở vùng này. Trong suốt một tháng đó, thị trấn này không mở cửa đón khách hay bất kỳ hoạt động thương mại nào khác. Chúng tôi có cảm giác thị trấn nhỏ bé này chẳng khác gì thị trấn Bethlehem thời xa xưa.

Do đó, với sự hiểu biết của những người anh em da đỏ, chúng tôi quyết định năm nay sẽ có một kỳ lễ trong sự tĩnh tại. Chúng tôi sẽ không đi mua sắm. Số tiền mà chúng tôi chi tiêu cho kỳ lễ có thể được dùng vào những chuyện khác có ý nghĩa khác. Hãy dành thời gian đi mua sắm thay chúng tôi và cố gắng giữ cho tâm hồn được tĩnh tại một chút. Chúa sẽ ban phúc cho tâm hồn bạn được vui vẻ trong thư thái.

Cuối tháng Mười Hai, hai vợ chồng tôi đi Utah một thời gian. Chỉ hai chúng tôi thôi. Đêm Giáng sinh, chúng tôi chặt lấy gỗ từ thân một cây thông đổ từ năm ngoái và nhóm một ngọn lửa lớn rồi ngồi bên nhau ăn bánh mì tự làm và thịt bò hầm đậu đỏ kèm ớt khô. Sau đó, chúng tôi đi bộ thật lâu trong thung lũng giữa trời tuyết.

Trên đầu là bầu trời đêm thật trong và quang đãng.

Rồi những vì sao xuất hiện.

Cả thế giới chìm trong sự tĩnh lặng nghiêm trang.

Và văng vẳng đâu đây tiếng thiên thần ca hát.

Phát huy tinh thần phá cách

Trải nghiệm Giáng sinh ấy được tôi duy trì và phát triển ra các dịp lễ khác trong năm.

Do kỳ lễ Giáng sinh diễn ra tốt đẹp, tôi giải thích với gia đình và bạn bè rằng tôi sẽ áp dụng thói quen đó cho những dịp kỷ niệm khác trong năm. Tôi cũng mong họ bỏ qua cho tôi nghĩa vụ quan tâm và tặng quà vào các dịp sinh nhật hay ngày kỷ niệm trong một thời gian. Ngược lại, tôi cũng không mong đợi họ sẽ nhớ đến các dịp lễ ấy của tôi.

Tôi muốn được giải phóng khỏi các ngày kỷ niệm. Tôi muốn biết cảm giác kỷ niệm những dịp lễ xuất phát từ trái tim là như thế nào, thay vì chỉ làm theo nghĩa vụ. Tôi hứa sẽ luôn nghĩ đến mọi người đầu tiên, những ai mà tôi yêu quý và nâng niu. Tôi hứa sẽ quan tâm đến tất cả và dành tặng những gì họ cần vào thời điểm bất ngờ nhất.

Thực tế, mọi chuyện đã diễn ra như thế nào? Nếu chiếu theo những gì tôi viết hồi tháng Hai thì tôi đã cố gắng áp dụng nguyên tắc ấy được mười ba tháng. Thật chẳng dễ chút nào. Điều đó có nghĩa là phải biết nhìn những dịp lễ sắp đến bằng con mắt vui vẻ. Quả thật bạn phải cố gắng thêm đôi chút, nhưng nỗ lực đó cuối cùng mang lại niềm hứng thú chứ không phải sự căm ghét nữa. Bạn bè và gia đình dường như thích thú khi biết tôi vẫn nghĩ đến họ, có điều đôi khi cũng khó phân biệt được đâu là sự nồng nhiệt đâu là sự chịu đựng lịch thiệp. Duy chỉ có cô cháu gái năm tuổi của tôi là thẳng thắn phàn nàn. Con bé muốn những bất ngờ đến thường xuyên hơn một chút.

Tôi cũng không biết bạn bè và gia đình thật sự nghĩ gì về kiểu tặng quà ấy của tôi. Họ không nói mà tôi cũng không hỏi. Nếu nhìn chuyện này từ góc độ con số thì quả thật họ đều vượt xa tôi. Nhưng đó không phải là vấn đề.

Trái tim ta sẽ chỉ còn là một trái mận khô quắt nếu lúc nào độ lớn của tình yêu cũng được suy ra từ những con số.

Làm sao bạn biết một ai đó có thật sự yêu bạn hay không nếu họ chỉ cho bạn những gì bạn mong đợi chứ không phải là những gì bạn cần?

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button