Review

Hẹn Hò Với Châu Âu

Thể loạiSách du ký
Tác giảBùi Mai Hương
NXBVăn Học
Số trang212
Năm2013
Giá bánXem giá bán

Nội dung

Cuốn sách viết về hành trình trải nghiệm của tác giả qua nhiều vùng miền của lục địa Âu châu. Nhưng bạn đọc sẽ không tìm thấy những bốc đồng, ồn ào thưởng thấy ở những cuộc du ký. Dù ở những miền đất nồng nhiệt, sôi động nhất vẫn bao phủ một màu sắc trong sáng và cảm xúc mỏng manh. Bị cuốn hút cho đến trang cuối cùng của cuốn sách, lúc này bạn sẽ nhận ra: thì ra chỉ cần có tình, nơi đâu cũng là xứ sở thần tiên.

Như một khúc nhạc của miền đồng quê châu Âu yên tĩnh, những bỡ ngỡ như đứa trẻ học vỡ lòng khi được đắm chìm giữa những cung đường văn hóa châu Âu, “Hẹn hò với Châu Âu” của Bùi Mai Hương tái hiện một hành trình tình yêu khôn nguôi, những thổn trước trước cái hay cái đẹp và thôi thúc người đọc được khao khát đi để trải nghiệm.

“Hẹn hò với Châu Âu” là cuốn sách mà bất kỳ ai thích “xê dịch” không nên bỏ qua. Những trải nghiệm chân thành, trong sáng và đầy hân hoan của tác giả sống động đến mức khiến bạn có cảm giác như chính mình đang đi du lịch giữa châu Âu vậy. Đặc biệt, cuốn sách là khối kiến thức thú vị về cuộc sống, con người, phong tục, tập quán của những vùng miền tác giả đi qua giúp bạn mở mang tầm hiểu biết của mình.

[taq_review]

Review

Thị Giang

Mơ về dãy Alps phủ tuyết trắng xóa; mơ về những cánh đồng nho bất tận ánh lên dưới nắng vàng, cỏ xanh; mơ về những con sông lững lờ trôi và những cây cầu cổ huyền thoại…

Không còn mơ nữa mà là thực khi trên tay là những trang viết của Bùi Mai Hương, cô ấy đã có những trải nghiệm trên những cung đường thú vị…

Đọc “Hẹn hò với châu Âu” tôi như được cùng tác giả đi trên mỗi chặng đường ở trời Âu, ở những miền đất nồng nhiệt đầy màu sắc của cỏ cây hoa lá, tôi cũng được trải qua những cung bậc cảm xúc khi được chạm đến những huyền thoại văn hóa…

“Hẹn hò với châu Âu” làm tôi sống lại cảm xúc của vài lần đến Kyoto – nơi đã để cho tôi những ấn tượng tốt đẹp và những xúc cảm về cảnh sắc thiên nhiên mà mỗi lần nhắc đến lòng tôi thấy bồi hồi. Trong trang viết của tác giả, Kyoto càng trở nên đằm thắm, bình dị mà ấm áp.

“Hẹn hò với châu Âu” để lại trong tôi một Cairo đầy mạnh mẽ, một Hy Lạp biếc xanh những rặng oliu và tràn trề nắng và nhiều vùng đất tuyệt vời khác dù tôi chưa một lần được ghé thăm.

Cám ơn Bùi Mai Hương – bạn đã sắp xếp, ghi chép lại những chuyến du ký của bản thân để cho chúng tôi (những người đọc) được biết đến những cung đường đầy hoa và nắng, những vùng đất giàu bản sắc văn hóa…

Sweet Love

Chưa từng một lần đặt chân tới châu Âu nhưng “Hẹn hò với châu Âu” của chị Bùi Mai Hương đã khiến tôi không thể cưỡng lại được sức hút từ nó. Chị đã đưa tôi qua rất nhiều những cung bậc cảm xúc từ khắp phương trời châu Âu. Từ “Cairo- nỗi thương nhớ khôn nguôi” cho đến “Athens- Lời thì thầm của những cây ô liu” đến cả “Verona- Thành phố của những câu chuyện tình”, rồi “Ba lan- Mùa tuyết chưa tan” cho đến “Hà Lan- Lời hẹn tháng tư” rồi lang thang “Đôi dòng cho Paris ngày mưa”…Những cảm xúc chân thành, chân thực trên hành trình chị đã đi qua đã được chị ghi lại bằng mạch cảm xúc trong veo, thuần khiết. “Hẹn hò với châu Âu” thực sự là một món quà cho những trái tim thích lang thang, phiêu bạt đầy chất nghệ sĩ.

Thùy Linh

Vốn đã thích đọc các sách về thể loại du ký, nên mình đã không chần chừ mà mua ngay quyển “Hẹn hò với Châu Âu” khi thấy ở hiệu sách. Quả thực cuốn sách đã không làm mình thất vọng.

Không sâu sắc và mạnh mẽ như “Tôi là một con lừa”, không sôi nổi và trẻ trung như “Xách ba lô lên và đi”, cuộc hành trình của Bùi Mai Hương nhẹ nhàng và đầy sâu lắng. Chị chỉ đơn thuần kể về cuộc du ngoạn của mình với một sự nên thơ đầy thi vị trải dài cả cuốn truyện. Cuốn sách cũng làm mình có cảm giác hơi hụt hẫng một chút khi nó kết thúc. Bìa của cuốn sách cùng với dòng chữ “Tôi chạy lên đồi khi trái tim tôi cảm thấy cô đơn” cũng đầy mơ mộng và ngọt ngào như chính nó.

Tuy nhiên mình không thích lối hành văn của tác giả cho lắm, đôi lúc các câu văn quá dài dòng, hơi quá hoa mỹ và có phần hơi nhàm.

Nhưng nói chung với mình đây vẫn là một cuốn sách khá hay.

Trích đoạn

SANTORINI – ÁM ẢNH XANH

Hoàng hôn trên biển

Sẽ là không ngoa khi người ta nói: “Chỉ một lần cùng nhau ngắm hoàng hôn ở Santorini cũng khiến người ta yêu nhau cả đời”.

Trong hành trình đến Hy Lạp, tôi khá lưỡng lự khi đặt vé tàu biển đi Santorini, bởi giá cả không rẻ, chưa kể, vốn là kẻ thích lang thang khám phá những miền đất nhiều thử thách, ban đầu tôi không mặn mà lắm với địa điểm luôn được quảng cáo là “điểm hẹn cho các đôi tình nhân”, trong khi đi cùng với tôi là hai cô gái khác cũng đang độc thân.

Khi vừa đặt chân đến Santorini, tôi biết mình không có gì phải hối hận. Êm đềm và lãng mạn, Santorini không thử thách tôi điều gì cả. Mọi thứ ở hòn đảo xinh đẹp, rạng ngời nắng gió của Hy Lạp này đều nhẹ nhàng, thư thái, trật tự và rất mộng mơ. Đó là một thứ ám ảnh đẹp đẽ. Không, đúng hơn phải gọi là một ám ảnh xanh!

Santorini là một trong những hòn đảo đẹp nhất của hệ thống đảo Hy Lạp. Hình như ai đến Santorini cũng sẽ phải lòng hòn đảo này. Một người bạn của tôi đã thốt lên: “Santorini à! Có lẽ tình yêu của anh với những hòn đảo Cyclades(*) của Hy Lạp bắt đầu ở đây, từ một buổi sáng ngỡ ngàng thức dậy nhìn thấy miệng núi lửa huyền thọai giữa một màu xanh ngắt của trời và biển”. Tôi không có may mắn được sống hơn một tuần trên đảo như anh. Chỉ cần vài ngày ngắn ngủi cũng khiến tôi ngấm đến tận đáy tim tình yêu sâu đậm ấy. Một tình yêu màu xanh thăm thẳm!

_____________

(*) Một nhóm đảo của Hy Lạp trong biển Algea

Tôi vốn là người yêu màu đỏ đến kỳ lạ, vậy mà hình như sau khi rời Santorini, tôi bắt đầu mua cho mình những đồ vật màu xanh nước biển, từ chiếc áo phông xanh cho đến quyển sổ bìa xanh. Santorini xanh thật! Từ khi đặt chân lên tàu biển cao tốc Hellenic Seaway ở cảng biển Piraeus của Athens để đến với Santorini, trừ những lúc hoàng hôn, còn lại có lẽ mắt tôi không còn tiếp nhận màu nào khác ngoài màu xanh và trắng, xanh ngăn ngắt của biển Địa Trung Hải với những hòn đảo phau phau cát trắng, nhà cửa xây dựng trên các đảo cũng nhỏ xinh, trắng tinh, chóp tròn đặc trưng nổi bật dưới nắng. Những khung cửa sổ cũng nhuốm xanh và chú mèo lười nhón chân chậm rãi khoan thai nhìn ra biển, chú chim sẻ chí choách cũng lẫn vào nền bức tranh màu xanh mát ấy. Dấu vết của người Hy Lạp cổ đại đã được phát hiện trên đảo này từ trước Công nguyên, nhưng những trận núi lửa dữ dội đã khiến Santorini phải làm lại từ đầu. Cũng chính những đợt phun trào đó đã đem lại một màu xanh coban đặc trưng cho nước, trời và nhà ở Santorini.

Một chiếc khóa cô đơn giữa màu xanh của biển

Hình như ở Santorini không thiếu gì cả, từ hàng hiệu cao cấp cho đến những đặc sản tứ phương; từ những sản vật riêng như những trái cà chua bi ngọt lịm nắng, những con cá nướng nhồi đầy bụng lá thảo hương, những con mực tròn căng bọc bột rán… cho đến những con búp bê Santorini trông như những nàng tiên cá xúng xính xiêm áo từ biển khơi dạt lên bờ hát những khúc tình ca say đắm; từ những chiếc cối xay gió vô danh đến hiệu sách nổi tiếng mang tên Atlantics, nơi cô chủ ngồi lặng thinh đọc sách, còn khách có thể chọn những cuốn sách cũ, ngồi bệt bên hành lang rụng đầy hoa giấy đỏ mà đọc. Tôi chọn cho mình một tấm postcard đen trắng có lẽ đã rất cũ và ngồi viết những suy nghĩ, ước mong giữa những cơn gió biển xanh ùa vào từ khung cửa sổ nhỏ.

Có thể khám phá Santorini bằng cách thuê xe máy tay ga với giá mười lăm euro một ngày, nhưng phải có bằng lái xe môtô quốc tế, nếu không, đi bộ cũng thú vị không kém.Tôi bắt đầu cuộc hành trình bằng việc leo dốc đi lên trung tâm thành phố Fira, được coi là thủ phủ của đảo bằng con đường nhỏ mà thường chỉ có cư dân đảo và những chú lừa đưa nước tới từng nhà dân là vẫn còn sử dụng. Nước sinh hoạt trên đảo đã được lọc từ nước biển, chỉ có nước uống là được chuyển đến từ đất liền. Những chum đất đựng nước ngày xưa nay đã nở hoa nhưng các chú lừa thì vẫn không được nghỉ. Thay vì chở nước, giờ đây các chú thường chở khách du lịch từ khu cảng cũ vượt dốc núi lên Fira. Sáng sáng, ông chủ dong cả đàn theo con đường nhỏ từ Fira xuống cầu cảng cũ chờ khách. Trong lúc chờ đợi, họ, với cách ăn mặc đặc sệt nông dân Hy Lạp xưa, ngồi hút thuốc, tán gẫu và đánh bài. Bọn lừa thì cũng tranh thủ lúc đó mà tán tỉnh nhau.

Mái nhà xanh và màu nước xanh

Sau Fira là OIA, một thị trấn nhỏ cách đó hai mươi phút đi xe buýt. Nếu Fira đem lại cho tôi ấn tượng mạnh mẽ về một cuộc sống sầm uất nhưng mơ mộng trên đảo xanh, về những chú lừa gõ móng cồm cộp nặng nhọc trên những dốc đá núi, dưới cái nắng chói chang và khô rát với một vẻ nhẫn nại đến khổ sở, thì OIA lại mang đến cho tôi cảm giác thư thái nhẹ nhõm lạ kì. OIA luôn đông khách từ bốn giờ chiều đến chín giờ tối vì địa danh này được bình chọn là một trong những nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất thế giới. OIA trong tiếng Hy Lạp chỉ đọc là IA nhưng tôi đùa bạn bè rằng, có lẽ du khách đến đây đã thốt lên ô í a trước vẻ đẹp ấn tượng và lãng mạn của hoàng hôn.

Không biết bao cặp tình nhân đã đến OIA, ngả đầu vào vai nhau cùng ngắm cảnh vầng mặt trời nhẹ nhàng đáp xuống mặt biển phẳng lặng. Tạo hóa đã khéo hòa sắc xanh của biển với ánh hoàng hôn vàng ấm, tím, rồi đỏ lựng để biến Santorini thành một cõi tiên với sắc màu ấm áp, bồng bềnh. Đầu tiên là những cánh buồm căng tràn gió trong ráng chiều, tiếp đến là những chiếc cối xay gió cổ như nổi dần lên trong khi vầng mặt trời cứ dần dần trốn xuống biển. Tất cả diễn ra một cách chậm rãi, nhẹ nhàng trong tiếng nhạc êm dịu và mơ mộng phát ra từ các quán cà phê bên những vách đá. Hầu hết các quán đều mang tên Hoàng Hôn, đến nhạc cũng mang tên Hoàng Hôn OIA. Trời đất dường như ngừng chuyển động và khi tia nắng cuối cùng cùa ngày trườn xuống lòng đại dương, không ai bảo ai, tất cả du khách trên đảo đều buông tay vẫy chào, thì thầm khẽ nói: “Bye bye, see you tomorrow!”. Ở Santorini, với nhiều người câu chào xã giao này đồng nghĩa với lời hẹn ngắm bình minh ngày mai.

Tiếc là tôi không được ngắm bình minh ngày hôm sau vì cả ngày leo dốc và đi lại khiến tôi chỉ có thể mở mắt khi mặt trời đã lên lưng chừng biển, chưa kể đó cũng là hôm tôi chia tay Santorini để quay lại Athens. Có bao giờ tôi quay lại Athens và Santorini không? Đó thực sự là một câu hỏi khó, vì sau những năm tháng tuổi trẻ học hành và khám phá, tôi biết rằng cuộc sống phía trước sẽ rất nhiều trách nhiệm và trăn trở. Nhưng tôi vẫn mơ về một ngày nào đó, nếu không là tôi thì là những người bạn đi cùng tôi hôm nay, sẽ ngả đầu vào vai người yêu bên ngôi nhà sơn trắng, cửa sổ xanh, trao nhau nụ hôn nhẹ trong ánh hoàng hôn Santorini và thì thầm khẽ nói: “Sagape” (I love you).

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button