Quà tặng cuộc sống

Chicken Soup 15: Quà Tặng Tâm Hồn Dành Cho Tình Yêu

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Nhiều tác giả

Download sách Chicken Soup 15: Quà Tặng Tâm Hồn Dành Cho Tình Yêu ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : QUÀ TẶNG CUỘC SỐNG

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Cùng bạn đọc

Sau khi thực hiện các tập Hạt Giống Tâm Hồn và những cuốn sách chia sẻ về cuộc sống, First News đã nhận được sự đón nhận và đồng cảm sâu sắc của đông đảo bạn đọc khắp nơi. Chúng tôi đã nhận ra rằng sự chia sẻ về tâm hồn là một điều quý giá và có ý nghĩa nhất trong cuộc sống hiện nay, giúp chúng ta vượt qua những nỗi buồn, những thất vọng để hướng đến một ngày mai tươi đẹp hơn với những ước mơ, hoài bão của mình và cảm nhận cuộc sống trọn vẹn hơn.

Trên tinh thần đó, First News tiếp tục giới thiệu đến các bạn những câu chuyện hay được chọn lọc từ bộ sách Chicken Soup for the Soul nổi tiếng của hai tác giả Jack Canfield và Mark Victor Hansen.

Đây là lần đầu tiên bộ sách Chicken Soup for the Soul được trình bày dưới dạng song ngữ để bạn đọc có thể cảm nhận được ý nghĩa câu chuyện bằng cả hai ngôn ngữ. Việc chuyển tải trọn vẹn và chính xác ý nghĩa sâu sắc của những câu chuyện theo nguyên bản tiếng Anh là một cố gắng lớn của chúng tôi. Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của bạn đọc để những tập sách tiếp theo của chúng tôi hoàn thiện hơn.

Mong rằng cuốn sách này sẽ là người bạn đồng hành với bạn trong cuộc sống.

– First News

Lời giới thiệu

Tình yêu có một sức mạnh lớn lao và là điều diệu kỳ nhất của cuộc sống. Không nơi nào tình yêu thể hiện hết vẻ đẹp và sự kỳ diệu của nó bằng trong mối quan hệ gắn bó giữa hai con người. Chúng tôi viết quyển Quà tặng tâm hồn dành cho tình yêu với hy vọng đưa được điều kỳ diệu và bí ẩn ấy vào trong ngôn từ, những ngôn từ sẽ lay động và gõ cửa trái tim của bất kỳ ai đã yêu hoặc mong đợi tình yêu. Đây là quyển sách dành tặng các cặp vợ chồng, những đôi tình nhân và bất kỳ ai đang mơ ước tìm thấy người bạn tâm giao đích thực của mình.

Một số chuyện tình kéo dài đến hết cuộc đời. Số khác lại được an bài trong khoảng thời gian ngắn ngủi và rồi đôi lứa yêu nhau phải chia lìa, hoặc do lựa chọn của bản thân hoặc do định mệnh. Nhưng có một điều luôn đúng: Cho dù kết cục như thế nào, thì một khi tình yêu đã xuất hiện trong cuộc đời chúng ta, nó sẽ không bao giờ ra đi mà không ảnh hưởng sâu đậm đến tâm hồn của chúng ta.

Mỗi câu chuyện trong quyển sách này đều được viết ra từ những người đã trải qua những tình cảm sâu sắc. Chúng tôi đã có những biến đổi mạnh mẽ trong tâm hồn khi đọc những câu chuyện này, và chúng tôi mong rằng bạn đọc cũng sẽ như thế. Có thể một số truyện sẽ giúp bạn lấy lại sự tin tưởng và gắn bó trong mối quan hệ hoặc hiểu rõ hơn người bạn của mình; và có thể những truyện khác sẽ giúp bạn trân trọng hơn nữa những cách thức mà tình yêu đã giúp mình trở thành một con người tốt đẹp hơn; còn những truyện khác thì nhắc nhở và khẳng định rằng mặc dù tình yêu thử thách và ban tặng hạnh phúc cho chúng ta theo những cách khác lạ, nhưng chúng ta không hề đơn độc trong những gì mà mình đã trải qua.

Điều gì nói lên mối quan hệ gắn bó của chúng ta? Chúng ta nên tìm kiếm những dấu hiệu nào để biết được cách thức tình yêu đang âm thầm thể hiện? Những câu chuyện bạn sắp đọc sẽ trả lời các câu hỏi này một cách sâu sắc: Có khi tình yêu được thể hiện qua tình bạn và sự cảm thông giữa hai người, có khi thể hiện qua lời nói, và có khi tình yêu không được nói ra nhưng được cảm nhận một cách sâu xa. Có khi tình yêu nằm trong những trắc trở mà đôi lứa phải cùng nhau chống chọi. Có khi tình yêu nằm ở niềm vui chan hòa được sẻ chia với con cái và mọi người trong gia đình. Và cũng có khi tình yêu nằm ở nơi mà chính mối quan hệ dẫn dắt chúng ta đến đấy, tận sâu trong tâm hồn mình – những nơi mà chúng ta không bao giờ sẵn lòng đi đến, nhưng vì tình yêu, chúng ta sẽ làm tất cả.

Những mối quan hệ gắn bó cũng là những người thầy đầy uy lực. Chúng chỉ cho ta biết đồng cảm, quan tâm lo lắng và tha thứ. Chúng chỉ cho ta biết khi nào phải nắm giữ chặt hơn nữa và khi nào thì hãy buông tay. Chúng trao cho chúng ta cơ hội để phát huy những đức tính tuyệt vời như lòng dũng cảm, tính kiên nhẫn, lòng thủy chung và sự tin tưởng. Các mối quan hệ sẽ cho chúng ta thấy tất cả những phương cách cần thiết để phát triển nhân cách của mình. Như thế, tình yêu sẽ không bao giờ xuất hiện trong đời ta mà lại không làm cho chúng ta tốt hơn lên.

Có những khoảnh khắc ta cảm nhận tình yêu rất đỗi giản dị, thể hiện qua một nụ cười đồng tình của người mà ta yêu thương. Nhưng cũng có những khoảnh khắc tình yêu dường như thăng hoa và dẫn dắt ta vào thế giới mới lạ của sự đam mê và hòa hợp mà ta chưa từng biết đến bao giờ. Giống với tình yêu, quyển sách này cũng thể hiện từng giai đoạn, trạng thái và từng sắc thái cảm xúc: sự khởi đầu ngọt ngào, sự gần gũi đậm sâu và đầy thử thách, những lúc đau khổ khi chúng ta phải nói lời chia tay và thời khắc sững sờ khi chúng ta tìm lại được một tình yêu tưởng chừng đã đánh mất.

Một vài câu chuyện sẽ khiến bạn bật cười. Số khác sẽ khiến bạn phải khóc. Nhưng trên hết, những câu chuyện trong quyển Quà tặng tâm hồn dành cho tình yêu ngợi ca khả năng tồn tại của tình yêu qua nhiều năm tháng, vượt qua khó khăn, vượt qua khoảng cách và vượt qua cả cái chết.

Không có phép mầu nào diệu kỳ bằng tình yêu. Chúng tôi trao cho các bạn quyển sách này như một món quà. Mong rằng nó sẽ đánh động con tim bạn, giúp tâm hồn thăng hoa, gợi cảm hứng cho tâm trí và trở thành một người bạn đồng hành dễ thương trong cuộc hành trình của trái tim bạn.

Cầu chúc tình yêu sẽ luôn mang hạnh phúc đến cho cuộc đời của bạn?

JACK CANFIELD & MARK VICTOR HANSE

ĐỌC THỬ

Khao khát tình em

Đó là một ngày mùa đông u ám rét mướt năm 1942. Nhưng ở trong trại tập trung của Đức Quốc xã thì ngày nào cũng như ngày nào. Tôi đứng run lẩy bẩy trong bộ quần áo mỏng rách bươm, vẫn không thể nào tin nổi cơn ác mộng ấy lại đang xảy ra. Tôi chỉ là một cậu bé. Lẽ ra tôi đang chơi đùa cùng các bạn, lẽ ra tôi đang đi học, lẽ ra tôi đang hướng đến tương lai, sẽ lớn khôn rồi lập gia đình và có một mái ấm của riêng mình. Nhưng những mơ ước ấy chỉ dành cho những người đang sống, còn tôi đã không còn là người đang sống nữa rồi. Trái lại, kể từ khi tôi bị đưa ra khỏi nhà và mang đến đây cùng với hàng chục ngàn người Do Thái khác, tôi gần như đã chết, chỉ đang sống sót từng ngày, từng giờ. Liệu ngày mai tôi có còn sống hay không? Tôi có bị đưa đến phòng hơi ngạt vào đêm nay không?

Tôi đi tới đi lui ngay kế bên hàng rào kẽm gai, cố giữ cho thân thể hốc hác của mình được ấm. Tôi đói. Tôi luôn luôn đói. Những thứ ăn được có vẻ như chỉ có trong mơ. Mỗi ngày, khi càng có nhiều người trong chúng tôi biến mất thì quá khứ hạnh phúc dường như cũng chỉ là một giấc mơ, và tôi ngày càng lún sâu vào nỗi tuyệt vọng.

Bất chợt, tôi thấy một cô bé đi ngang qua ở phía bên kia hàng rào kẽm gai. Cô ấy dừng lại và nhìn tôi với đôi mắt đượm buồn, đôi mắt như muốn nói rằng cô hiểu tôi, và rằng cô cũng chẳng thể lý giải nổi tại sao tôi lại ở đây. Tôi muốn quay đi chỗ khác, cảm thấy xấu hổ đến lạ kỳ khi cô gái xa lạ này nhìn tôi như thế, nhưng tôi lại không thể rời mắt khỏi cô.

Rồi cô ấy cho tay vào túi và lấy ra một trái táo đỏ. Một quả táo đỏ, căng mọng. Ôi, đã bao lâu rồi tôi không trông thấy một quả táo như thế?

Cô thận trọng nhìn bên trái rồi bên phải, sau đó với nụ cười hoan hỉ, cô nhanh chóng ném trái táo qua hàng rào kẽm gai. Tôi chạy tới nhặt trái táo lên, giữ chặt lấy nó trong những ngón tay tê cóng và run rẩy của mình. Trong thế giới chết chóc của tôi, quả táo này tượng trưng cho cuộc sống, cho tình yêu. Tôi liếc nhìn lên, vừa kịp trông thấy cô gái mất hút phía đằng xa.

Ngày hôm sau, tôi không thể kìm mình lại được – cũng vào giờ ấy, trong tôi có một sự thôi thúc phải đi đến chỗ hàng rào. Tôi điên hay sao mà lại mong cô ấy sẽ quay lại nhỉ? Phải rồi. Nhưng ở trong này thì tôi bám vào bất kỳ niềm hy vọng nào dù là mong manh nhất. Cô đã cho tôi hy vọng và tôi phải bám chặt lấy niềm hy vọng ấy.

Và rồi cô lại đến. Cô lại mang cho tôi một quả táo và cũng ném nó qua hàng rào với nụ cười xinh xắn ấy.

Lần này tôi bắt lấy quả táo và giơ lên cao để cô nhìn thấy. Đôi mắt cô long lanh. Phải chăng cô thương hại tôi? Có thể lắm. Nhưng tôi không quan tâm. Tôi chỉ sung sướng nhìn đăm đăm vào cô. Và đã từ lâu lắm rồi, lần đầu tiên trái tim tôi lại rộn lên với nhiều xúc cảm.

Chúng tôi gặp nhau như thế trong bảy tháng trời. Đôi khi chúng tôi nói với nhau vài lời. Đôi khi, cô đến chỉ để đưa táo cho tôi. Nhưng cô bé thiên thần này không chỉ làm cho tôi no bụng. Cô đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Và chẳng biết vì cớ gì, tôi biết rằng tôi cũng đang nuôi dưỡng tâm hồn cô.

Một ngày nọ, tôi nghe được một tin kinh hoàng: chúng tôi sẽ bị chuyển tới một trại khác. Điều này có thể là dấu chấm hết cho tôi. Và đây rõ ràng là dấu chấm hết cho tôi và bạn tôi.

Ngày hôm sau, khi gặp cô, trái tim tôi tan nát, và tôi chỉ kịp nói những điều cần phải nói. Tôi bảo cô: “Ngày mai đừng mang táo đến cho mình nữa. Mình sắp bị đưa đến một trại khác. Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau được nữa”. Tôi vội quay đi trước khi mất tự chủ và chạy xa khỏi hàng rào. Tôi không thể nào quay lại nhìn. Nếu tôi quay lại, chắc chắn cô sẽ nhìn thấy tôi với những giọt nước mắt lưng tròng.

Nhiều tháng trôi qua và cơn ác mộng vẫn cứ tiếp diễn. Nhưng ký ức về cô bạn gái đã giúp tôi vượt qua nỗi kinh hoàng, sự đau đớn cùng nỗi tuyệt vọng. Trong tâm trí, tôi cứ liên tục nhìn thấy khuôn mặt cô, ánh mắt hiền từ của cô, tôi nghe thấy những lời nói dịu dàng của cô, và tôi cảm nhận lại hương vị của những quả táo đó.

Và đến một ngày kia, cơn ác mộng đột nhiên chấm dứt. Chiến tranh kết thúc. Chúng tôi, những kẻ sống sót, được trả tự do. Tôi đã mất tất cả những gì quý giá, trong đó có gia đình mình. Nhưng tôi vẫn còn những kỷ niệm về cô gái, kỷ niệm mà tôi cất giữ trong tim và chính những ký ức đó đã mang lại cho tôi nghị lực sống khi tôi di cư sang Mỹ để bắt đầu một cuộc sống mới.

Thời gian trôi qua. Vào năm 1957, lúc đó tôi đang sống ở thành phố New York, một người bạn thuyết phục tôi đi gặp gỡ một cô gái là bạn của anh ta. Tôi miễn cưỡng nhận lời. Cô gái ấy thật dễ thương, cô tên là Roma. Và cũng như tôi, cô là dân nhập cư. Ít ra thì chúng tôi cũng có điểm chung.

“Trong thời kỳ nổ ra chiến tranh, anh đã ở đâu?” – Roma nhẹ nhàng hỏi tôi, bằng cách nói thật tế nhị mà những người nhập cư thường dùng để hỏi nhau về những năm tháng đó.

Tôi đáp: “Anh sống trong một trại tập trung ở Đức”.

Trong mắt Roma hiện lên một cái nhìn xa xăm, như thể cô đang nhớ về một điều gì vừa đau đớn vừa ngọt ngào.

“Gì thế em?” – Tôi hỏi.

“Em đang nghĩ về một việc xảy ra trong quá khứ, Herman à.” – Roma giải thích, giọng nhỏ hẳn đi – “Anh biết không, khi em còn nhỏ, em sống gần một trại tập trung. Có một cậu bé là tù nhân bị nhốt ở đấy; và trong một khoảng thời gian dài, em đã đến thăm cậu ấy hàng ngày. Em còn nhớ em đã mang táo đến cho cậu ấy. Em ném táo qua hàng rào, và cậu ấy rất vui.”

Roma thở dài và nói tiếp: “Thật khó diễn tả những cảm xúc chúng em đã dành cho nhau – dù sao đi nữa, lúc ấy chúng em cũng còn quá nhỏ, và chúng em chỉ nói với nhau vài ba tiếng khi có thể – nhưng em có thể khẳng định với anh là chúng em đã rất yêu thương nhau. Em nghĩ cậu ấy đã bị giết như nhiều người khác. Nhưng em không chịu nổi ý nghĩ ấy, và em cố nhớ về cậu ấy như trong những tháng ngày mà chúng em đã gặp nhau”.

Tim tôi đập mạnh tưởng sắp vỡ đến nơi. Tôi nhìn thẳng vào Roma và hỏi: “Và có phải một ngày kia cậu bé đã nói với em: ‘Ngày mai đừng mang táo đến cho mình nữa. Mình sắp bị đưa đến một trại khác’, đúng không nào?”.

“Ơ, đúng thế.” – Roma đáp, giọng run run – “Nhưng Herman, làm thế nào mà anh biết được?”

Tôi nắm lấy tay nàng và nói: “Bởi vì anh chính là cậu bé đó, Roma à”.

Chúng tôi im lặng một lúc lâu, chẳng thể nào rời mắt khỏi nhau. Và khi bức màn thời gian được vén lên, chúng tôi nhận ra nhau, nhận ra người mà chúng tôi đã hết mực yêu thương và luôn yêu thương, luôn luôn nhung nhớ.

Sau cùng, tôi nói: “Roma, anh đã phải lìa xa em một lần rồi, và anh không bao giờ muốn xa em nữa. Giờ thì anh tự do, và anh muốn ở bên cạnh em mãi mãi. Em có đồng ý lấy anh không?”.

Tôi lại nhìn thấy ánh mắt long lanh của Roma khi nàng nói: “Vâng, em đồng ý”. Rồi chúng tôi ôm lấy nhau, cái ôm mà chúng tôi khao khát chia sẻ trong nhiều tháng trời, nhưng lúc ấy hàng rào kẽm gai đã ngăn cách chúng tôi. Giờ đây, không còn gì có thể chia cách hai chúng tôi được nữa.

Đã gần bốn mươi năm trôi qua kể từ ngày tôi tìm lại được Roma. Định mệnh đã mang chúng tôi đến bên nhau một lần trong cuộc chiến tranh, để cho tôi một lời hứa hẹn về niềm hy vọng. Và rồi định mệnh đã tái hợp chúng tôi để lời hứa đó được vẹn tròn.

Ngày lễ Tình nhân năm 1996, tôi đưa Roma đến với Chương trình của Oprah Winfrey để ngợi ca nàng trên kênh truyền hình quốc gia. Trước hàng triệu khán giả, tôi muốn nói với nàng điều mà hàng ngày tôi cảm thấy trong trái tim mình:

“Em yêu, em đã mang thức ăn cho anh khi anh bị đói trong trại tập trung. Bây giờ anh vẫn đang khao khát, một thứ mà không bao giờ anh cho là đủ: anh khao khát tình em”.

– Tiến sĩ Barbara De Angelis ghi theo lời kể của Herman và Roma Rosenblat

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button