Kinh doanh - đầu tư

Tư Duy Khác Biệt Của Người Giàu

1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK 

Tác giả : Hiromi Wada

Download sách Tư Duy Khác Biệt Của Người Giàu ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : KINH TẾ

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

Định dạng ebook                  

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Lời giới thiệu


Tại đảo Kouri nằm ở phía Bắc Okinawa Nhật Bản, người ta lưu truyền một truyền thuyết gọi là “Adam và Eva phiên bản Nhật”. Truyền thuyết ấy như sau:

Ngày xửa ngày xưa, trên mặt đất xuất hiện một bé trai và một bé gái do thần linh trên trời đưa xuống.

Hàng ngày, ở hòn đảo luôn có những chiếc bánh dày rơi từ trên trời xuống nên hai đứa trẻ cứ lấy đó làm thức ăn, sống cuộc sống hạnh phúc, vô lo trong tình trạng không mảnh vải che thân.

Thế nhưng vào một ngày, “Những cái bánh dày này sẽ tiếp tục rơi xuống mãi thế này sao?”

“Nếu đến lúc nào đó nó không rơi xuống nữa thì chúng ta phải làm sao đây.”

Nỗi bất an dần hình thành, nên hai đứa trẻ quyết định tích trữ phần ăn thừa mỗi ngày.

Rồi đột nhiên bánh dày không còn rơi xuống nữa. Chúng vô cùng ngạc nhiên và không ngừng cầu xin thần linh.

Thế nhưng kể từ ngày đó, bánh dày không còn rơi xuống trần gian nữa.

Hai đứa trẻ đành ra bờ biển, đánh bắt tôm cá sò, bắt đầu lao động để sống.

Vài năm trước, lúc đến hòn đảo này, tôi lần đầu nghe được câu chuyện khi đang ngắm biển.

Lúc đó tôi cảm thấy rùng mình, người lạnh toát, mồ hôi chảy dọc sống lưng.

Bởi tôi nghĩ, “chẳng phải thứ gọi là tiền bạc cũng giống hệt bánh dày truyền thuyết đó sao”.

Vào cái thời chưa xuất hiện khái niệm “tiền”, tổ tiên của chúng ta từ xưa đã hiểu rằng “Nếu biết tin tưởng và giao phó thì sẽ sung túc, còn bất an và lo lắng chỉ khiến chúng ta nghèo khổ”. Sự thật đó chứa đựng trong truyền thuyết và tôi nghĩ “Gì thế này, chẳng phải mọi câu trả lời đều nằm ở đây sao?”

Từ năm 24 tuổi, tôi đã không còn gặp rắc rối về chuyện tiền bạc, thêm vào đó, gần đây tôi có thể thấu hiểu rất rõ rằng “Tiền thực chất là gì?”. Chính vì vậy, tôi lĩnh hội được rất nhanh ý nghĩa của truyền thuyết ở đảo Kouri.

Tôi không biết ai là người đã kể truyền thuyết trên và nó được kể từ khi nào, nhưng tôi có niềm tin vững chắc rằng đó là câu chuyện có thật.

Tiền sẽ tập trung ở nơi không có lo âu.

Truyền thuyết trên chứa hai thông điệp quan trọng muốn nhắn nhủ đến chúng ta.

Thứ nhất là “Sự giàu có, sung túc sẽ đến ở nơi không có lo âu”.

Ví dụ, với những người vốn đã giàu sang, có sẵn tiền trong tay, họ sẽ không phải lo lắng rằng “Nếu mình thành người không đồng xu dính túi thì sẽ như thế nào?” Có lẽ vì tư tưởng vô tư ấy mà đồng tiền cứ chảy vào túi họ. Mặt khác, với những người không có nhiều tiền, ngày nào họ cũng lo lắng “Nhỡ hết tiền thì sao đây?” hay “Chi phí thanh toán tháng này phải làm sao đây”, thì tiền mãi không vào tay họ. Họ bị rơi vào vòng luẩn quẩn không thấy lối thoát.

Tóm lại, nếu muốn trở nên giàu có thì bạn “không được lo lắng chuyện tiền bạc”.

“Hả! Chuyện đó khó làm lắm. Bây giờ tôi đang gặp khó khăn mà”.

Có thể sẽ có người phản ứng như vậy. Nhưng đó chính là “sự thật về tiền”. Và điều ấy cũng mang nghĩa, nếu muốn có tiền thì chúng ta cần buông bỏ sự bất an trong lòng.

Tại sao con người muốn làm việc kiếm tiền?

Truyền thuyết kết thúc bằng việc “hai đứa trẻ đành ra bờ biển, đánh bắt tôm cá, bắt đầu lao động để sống”. Nghĩa là con người sẽ mãi mãi không thể sống một cuộc đời vô lo, chỉ ăn bánh dày rơi từ trên trời xuống. Họ bắt đầu lo lắng nên mới phải suy nghĩ “Phải làm sao đây” rồi từ đó mà hành động (làm việc), kết quả họ vừa tạo ra của cải, vừa học được tri thức và dần trưởng thành. Nói ngắn gọn, con người chính vì lo lắng mới làm việc và có thể trưởng thành. Đó cũng là hai thông điệp quan trọng ẩn chứa trong truyền thuyết đó.

“Nói như vậy, cuối cùng chẳng phải con người không thể vứt bỏ được lo âu và phải lao động sao?” Tôi nghĩ sẽ có người nghĩ như thế. Nhưng bạn hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện phía sau nhé.

Từ thời đại trong truyền thuyết cho đến nay, xã hội loài người đã trải qua nhiều biến động của thời gian nên sự thật đó cũng đã thay đổi.

Bây giờ nếu hỏi những người giàu đang làm việc như thế nào thì thật ra, họ rất tin tưởng vào việc bánh dày rơi từ trên trời xuống mà không mảy may nghi ngờ và đang thách thức bản thân tìm tòi những điều mới mẻ, từng bước một như chuyện “bắt cá để ăn”.

Có một số người thường nói rằng “Tôi muốn có nhiều tiền đến mức không cần phải làm việc mà vẫn sống được” nhưng những người giàu thật sự, họ chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện đó cả. Họ không hề lo lắng chuyện tiền bạc, và đồng thời cũng rất hào hứng đi kiếm tiền. Nghĩa là những người giàu rất thích tiền, dù không có nỗi lo về tiền bạc nhưng họ vẫn hào hứng, đầy phấn khích trong việc kiếm thêm thật nhiều tiền và đang ngày càng giàu có hơn.

Vậy phải làm gì để trở thành người giàu có?

Tôi là một người kiếm tiền trong giới “kinh doanh” siêu thực. Và hiện tại tôi đã có trong tay một cuộc sống không phải lo nghĩ chuyện tiền bạc, không chỉ nhờ những kinh nghiệm tích lũy được từ thế giới kinh doanh thực tế, mà còn nhờ một nguyên nhân quan trọng, đó chính là biết được “sự thật về tiền”.

Ngay đầu sách, tự nhiên tôi bắt đầu bằng một truyền thuyết mang đậm màu sắc tưởng tượng là chuyện “Bánh dày rơi từ trên trời xuống”. Nhưng để truyền tải “Sự thật về tiền” và “Bí quyết để trở thành người giàu có” thì truyền thuyết này là một chìa khóa cực kỳ quan trọng.

Thật ra tiền là một thứ rất kỳ diệu. Nếu bạn muốn “tiền” tức là “bánh dày” rơi xuống trong cuộc đời bạn, thì xin hãy tin những điều viết trong cuốn sách này dù chỉ một lần và thử thực hành ngay trong đời mình!

ĐỌC THỬ

Chương 1TẠI SAO CÓ NGƯỜI CÓ THỂ TRỞ NÊN GIÀU, CÓ NGƯỜI LẠI KHÔNG?

1. Tại sao người nghèo cứ mãi nghèo?

Trong cuộc sống thường tồn tại một thứ giống như “dòng sông tiền bạc”, ở đó lúc nào cũng có một lượng tiền nhất định lưu thông. Ví dụ một gia tộc nọ mà “từ 300 năm trước đã giàu có”, đến bây giờ họ vẫn giàu, nói nôm na là như vậy.

Tất nhiên thỉnh thoảng cũng có những trường hợp ngoại lệ như gia tộc giàu có đến một đời con cháu nhất định thì bắt đầu xuống dốc, công ty phá sản hoặc bị lừa gạt, hay ngược lại, một gia tộc nghèo khổ, ở một thế hệ nào đó, sẽ có những người tài năng nỗ lực cố gắng trở nên giàu có. Nhưng dù tìm đi tìm lại thì chắc chắn sẽ có những gia tộc giàu từ thế hệ này qua thế khác khác suốt hàng trăm năm.

Những thành viên trong các gia tộc như thế vốn có cái nhìn tích cực đối với đồng tiền, không mang định kiến tiêu cực, lúc nào cũng kiên định tin tưởng mình “có” tiền và nghĩ “Cả đời mình sẽ không gặp chuyện rắc rối về tài chính”. Chính vì vậy, họ không có bất kỳ lo lắng gì về tiền bạc cả!

Thật sự thì tiền giống như đang đổ hết vào túi họ vậy. Bởi tiền sẽ tập trung ở nơi của những người vô lo (có suy nghĩ tích cực về tiền), nơi tràn đầy niềm vui, tiếng cười.

Về cơ bản, những đứa trẻ sinh ra ở gia đình giàu có thì sẽ giàu, còn sinh ra trong một gia đình nghèo khổ thì sẽ nghèo (tất nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ). Nguyên nhân có vẻ như nằm ở điều tôi nhấn mạnh ở trên.

Hẳn sẽ có nhiều người nghĩ “Tại sao tiền cứ rơi vào túi người kia mà lại không phải tôi?”, nhưng đó chính là “Sự thật về tiền”. Nghĩa là ngay từ đầu đã có sự khác nhau giữa họ rồi. Hơn nữa, những người có suy nghĩ như vậy là do tổ tiên của họ sống ở nơi không có dòng chảy của đồng tiền, nên thật đáng tiếc khi chỉ còn cách thừa nhận sự thật này.

Nhưng,

Đọc đến đây, liệu bạn sẽ nhanh chóng hiểu và nói rằng “Vậy à, tôi hiểu rồi. Đúng là không còn cách nào khác” không?

Hay bạn sẽ nghĩ “Không, tôi muốn thay đổi dòng chảy này!”?

Mục đích của quyển sách này là “Khiến bạn trở nên thích tiền và thành người giàu có”. Để làm điều ấy thì trước tiên phải tiếp nhận sự thật về tiền, rồi từ đó suy ra cách làm sao để có thể đến gần “dòng sông của tiền bạc”.

Khi còn trẻ, tôi không sống gần “dòng sông” ấy. Vì vậy, tôi không ngừng suy nghĩ rằng “mình muốn có thật nhiều tiền”.

Tất nhiên tôi cũng đã đọc rất nhiều sách.

Từ sách thể loại hiện thực như đầu tư cho đến thể loại kỹ năng sống, đặc biệt là sách kỹ năng, chúng làm tôi bỗng nhiên được khai sáng, nhận ra cái sai của bản thân và phấn khởi nghĩ rằng “nếu làm giống thế này thì chắc chắn mình sẽ thành giàu có”.

Thế nhưng trên thế giới có hàng ngàn quyển sách như vậy nhưng không phải ai đọc chúng cũng đều thực hiện được ước mơ và trở nên giàu có, lý do vì sao vậy? Quan trọng là những nhà xuất bản nên loại sách như thế nếu bị phá sản thì rất kỳ lạ phải không nào.

Như vậy nghĩa là vẫn có nhiều người dù hiểu rõ phương pháp nhưng vẫn không thể thực hành được đúng không!?

2. Vì sao có người đọc nhiều sách mà vẫn không giàu có?

Về vấn đề đầu tư, tôi nghĩ có khá nhiều lý do rõ ràng dẫn đến việc dù đọc sách cũng không trở nên giàu có, như không đủ mạo hiểm, không có nguồn vốn hay bạn cảm thấy chuyện đầu tư khá rắc rối. Nên ở chương này, tôi muốn nói đến những điều thường được viết trong các cuốn sách kỹ năng.

Những cuốn sách như vậy thường hay viết những câu đại loại như: “Tương lai của bạn đã được định sẵn là sẽ hạnh phúc rồi! Hãy tin vào tương lai như thế và buông bỏ sự cố chấp rằng “Nhất định phải có thứ này”. Làm được như vậy, bạn có thể đạt được ước nguyện của mình.”

Với tư duy đó, nhiều người đã trở nên hạnh phúc. Nhưng như tôi đã nói ở trên, vấn đề ở đây là tại sao vẫn còn rất nhiều người dù hiểu tư duy đó nhưng vẫn không thể trở nên giàu có.

Câu trả lời cực kỳ đơn giản.

Vì “tiền” là một thứ rất thực tế.

Có những chuyện, nếu đã liên quan đến “tiền” thì bạn khó có thể dễ dàng từ bỏ.

Ví dụ khi bạn muốn lập nghiệp, liệu bạn có tin tương lai phía trước 100% sẽ đầy hào quang và ngay lập tức có thể bỏ việc không? Khi bạn còn gia đình, đang cần chi phí sinh hoạt, việc đột nhiên không còn thu nhập sẽ là nỗi sợ hãi thường trực khiến bạn chẳng thể buông bỏ công việc được… Những cảm giác như thế có sôi sục trong bạn không?

Hay khi bạn có hai đứa con và chồng bạn ngoại tình bên ngoài, nếu bạn nghĩ “mình sẽ ly hôn!”, thì liệu bạn có thể tin vào một tương lai 100% tươi sáng và đủ can đảm ly hôn ngay lập tức, ôm hai con đi và làm lại từ đầu không?

Dù chúng ta luôn tự nhủ “chỉ cần không cố chấp, buông bỏ tất cả mọi thứ ngay bây giờ thì bạn sẽ có trong tay thứ mình muốn (bao gồm cả tiền)”, nhưng tôi nghĩ chắc hẳn người bình thường sẽ chẳng dám làm như thế.

Tóm lại, khi gặp rắc rối liên quan đến tiền bạc mà không có sự bảo đảm về sau, rất ít người có đủ niềm tin vào một tương lai 100% tươi sáng, buông bỏ tất cả và có thể nói “Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi”.

Vào lúc như vậy, chính những người có thể hành động mà không lo lắng chuyện tiền bạc mới là những người có cơ hội kéo ước mơ lại gần mình, nhưng người như thế, quả thực vô cùng hiếm hoi.

Nói tóm lại, chỉ những chuyện liên quan đến “tiền bạc” mới khiến nỗi bất an dễ tìm đến. Chính vì vậy, dù mang tư duy tích cực, nhưng vẫn có nhiều người không thể trở nên giàu có.

3. Lối tư duy tích cực cũng không hiệu quả nếu “không có tiền”?

Thật ra ngay từ nhỏ, tôi đã có suy nghĩ là muốn trở thành “người giàu có”.

Một cô gái trẻ khi được ai đó hỏi về ước mơ tương lai, nếu trả lời rằng “Tôi muốn trở nên giàu có” thì chắc chắn không dễ thương chút nào. Nhưng dù có cạy miệng, tôi cũng không trả lời là “Muốn trở thành một cô vợ đáng yêu”. Và đó cũng là căn nguyên tạo ra con người tôi bây giờ (cười khổ).

Tuy vậy, tôi cũng đã phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới có thể sống một cuộc đời không khó khăn về mặt tiền bạc.

Như tôi đã đề cập ở trên, thế giới này luôn tồn tại sự chênh lệch, có người sinh ra trong gia đình vốn đã giàu có, người thì không. Con người, không ai sinh ra được tự do lựa chọn gia đình hay bố mẹ cả.

Tôi hiển nhiên được sinh ra trong một gia đình cực kỳ bình thường, bố tôi sau khi lập nghiệp, quản lý một cửa hàng bán quần áo nhỏ thì trở nên kỹ tính trong chuyện tiền bạc. Tôi nghĩ có lẽ do kinh tế gia đình lúc đó khá là eo hẹp. Mẹ tôi cũng đi làm và thường nói với tôi rằng “Nếu con không có tiền thì sẽ có nhiều việc con không thể làm được và khi đó, những cuộc tranh chấp, cãi vã cũng nhiều lên. Nên tốt nhất là phải có tiền trong tay”. Đó không phải là chuyện đơn giản chút nào. Nếu không có tiền thì tôi sẽ nghèo cả về tâm hồn.

Chính vì vậy mà tôi “muốn dựa vào đồng tiền để trở nên tự do”.

Mặc dù xuất phát điểm tôi bị thua thiệt so với những đứa trẻ sinh ra trong gia đình giàu có, nhưng nếu cho rằng mình được sinh ra trong môi trường khiến bản thân lúc nào cũng suy nghĩ tìm cách “làm sao để trở nên giàu có”, thì tôi cho rằng đó đã là một điểm cộng.

Một tôi như vậy đã thành công trong giới kinh doanh và ngày càng kiếm được nhiều tiền, tôi nghĩ một trong những nguyên nhân chính là đây. Do tôi đặt ra mục tiêu rằng “Muốn dựa vào đồng tiền để trở nên tự do”.

Bằng việc loại bỏ suy nghĩ “không thể làm gì nếu không có tiền” khỏi cuộc sống, tôi đã vô cùng phấn khích khi nghĩ đến việc mình sẽ tự do thoải mái đến thế nào. Cảm xúc đó trở thành nguồn năng lượng của tôi và có thể đàng hoàng nói rằng “Tôi muốn tiền”. Đó thật sự là điều lớn lao.

Nhưng tiền nếu không kiếm thì sẽ không vào túi bạn.

Điều này thì ở bất cứ ngành nghề nào cũng giống nhau.

Trong giới kinh doanh cũng vậy, rất nhiều người không thể có thành quả là do họ không thể hét lớn rằng “Tôi muốn có tiền”. Những người như vậy thường nói “Tôi không làm vì tiền mà chỉ muốn những điều tốt đẹp cho khách hàng của mình”.

Một lời nói thật đẹp đúng không. Nhưng như vậy thì chi bằng bảo họ đi làm tình nguyện cho xong.

Nếu bạn đang làm việc có lương, dù chỉ là một mức lương thấp thì phải nghĩ xem số tiền ấy làm từ đâu ra. Bởi vậy, tôi thường hay nói với cấp dưới của mình rằng “Vì muốn có tiền nên anh mới đi làm, hơn nữa, để nhận lương anh cũng phải làm việc rất vất vả. Nên không được xấu hổ với suy nghĩ mình muốn có tiền”.

Thật ra tôi vốn mang tính cách hướng nội, là người có lòng tự tôn thấp với bản chất tiêu cực. Tôi hay ôm nhiều nỗi bất an, lo lắng trong lòng và hoàn toàn không có cái nhìn tích cực về tiền bạc.

Kiểu người như vậy thì chắc chắn 100% là không thể kiếm ra tiền (cười). Nhưng một tôi như thế tại sao lại không gặp khó khăn về tiền bạc, tại sao lại có thể trở thành người đứng thứ hai trong giới kinh doanh, thì như lúc nãy tôi đã đề cập đến, là do tôi đã đặt mục tiêu “Muốn dựa vào đồng tiền để trở nên tự do”, nỗ lực khiến suy nghĩ tích cực hơn để giảm nỗi lo lắng, tiêu cực trong lòng và gia tăng sự phấn khích, nhiệt huyết. Đó chính là “lối tư duy tích cực”.

Con người khi gặp chuyện bất hạnh sẽ chỉ toàn nghĩ đến những điều không tốt, tâm trạng càng tiêu cực thì hoàn cảnh càng khó mà tươi sáng lên được. Ví dụ khi gặp thất bại trong công việc, người ta sẽ nghĩ ngay đến những điều tồi tệ như “Mình thật vô dụng” hay “Nếu không có cấp trên như thế thì…”. Như vậy chính là bất hạnh kéo theo bất hạnh.

Nhưng tôi không muốn bị sa vào sự bất hạnh đó. Bằng cách nào đó, tôi muốn hướng suy nghĩ đến sự tích cực thay vì tiêu cực! Ngay lúc đó, tôi đã bắt đầu lối tư duy tích cực.

“Tư duy tích cực” nghĩa là bạn tìm kiếm “những điều tốt đẹp” trong hiện thực trước mắt và hướng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực.

Ví dụ, khi việc kinh doanh trở nên không thuận lợi thì bạn sẽ nghĩ thế này: “Thật tốt khi công việc đang tiến triển không thuận lợi! Nhờ vậy mà mình đã có thể trau dồi thêm khả năng giao tiếp, đàm phán”. Bằng việc tìm “điều tốt” trong mỗi sự việc xảy ra trước mắt, bạn đã chuyển từ “tiêu cực” sang “tích cực” giống như lật sang mặt kia của đồng xu vậy.

Như vậy, khi bạn tìm ra điều tích cực trong mỗi khó khăn, dù không thể thay đổi hiện thực nhưng chí ít bạn có thể thay đổi cách tiếp nhận. Bằng việc làm đó, bạn đã thoát khỏi hiện thực đầy tiêu cực, u ám và hướng đến chiều tươi sáng hơn.

Tôi đã thay đổi hoàn toàn lối tư duy của mình nên dù có xảy ra chuyện mình không thích, tôi vẫn có thể tiếp nhận và nghĩ rằng “Nhờ nó mà mình đã học được nhiều kinh nghiệm hay”. Như vậy, thời gian để tôi nghĩ đến những chuyện không tốt rút ngắn dần, thành tích công ty tăng lên nhanh chóng, thu nhập cũng tăng lên gấp đôi và cuộc đời tôi đã chuyển sang chiều hướng tốt đẹp.

Nhưng có lần, sau bài diễn thuyết, tôi đã được hỏi thế này.

“Dạ thưa, em đã hiểu việc “tìm điều tích cực trong mỗi khó khăn” rồi nhưng em thật sự không hiểu tại sao người ta có thể nói rằng “Thật tốt khi không có tiền”?”

Lúc đó tôi đã định ngay lập tức trả lời là “À nếu như vậy thì” nhưng không hiểu sao tôi có cảm giác gì đó khá dè dặt nên đã trả lời là “Ừm…”.

“Điều tích cực” mà tôi định trả lời khi ấy là, ví dụ “Thật tốt khi không còn tiền. Vì sẽ không còn cảnh tranh giành quyền thừa kế nữa”, hay “Vì sẽ luyện được tinh thần chịu đói” hoặc “Dù không còn tiền, mình vẫn còn sức khỏe”.

Thế nhưng, dù miệng nói “Không có tiền thật tốt” thì đâu đó trong tâm trí chúng ta vẫn có cảm giác phản kháng. Ví dụ, khi nói “Thật tốt khi không còn cảnh tranh giành quyền thừa kế nữa”, chúng ta cũng cần thừa nhận rằng nếu không có tiền thì sẽ xảy ra những vấn đề nghiêm trọng hơn cả chuyện thừa kế, hoặc nếu nói rằng nếu không có tiền thì bản thân sẽ luyện được tinh thần chịu đói nhưng thực tế, khi bạn ăn còn không đủ no thì lấy đâu ra tâm trí mà làm việc. Nên tôi đã nghĩ “A, có gì đó sai sai! Những điều tích cực này chẳng qua mình đang tự nói dối chính mình thôi”. Nghĩa là, duy nhất trong hoàn cảnh “không có tiền” thì lối tư duy tích cực không giải quyết được vấn đề.

1

4. Dù hạnh phúc nhưng nếu không có tiền thì cũng không thể mua nổi một ổ bánh mì!

Như vậy, tiền là “thứ” cực kỳ thực tế mà có thể nhìn rõ bằng mắt được, nên khi “không có” là “không có”, tuyệt nhiên không thể thay đổi thành “có” được.

Vì thế, với lối tư duy tích cực, bạn có thể nhìn thấy mặt tốt của vấn đề và trở nên hạnh phúc, sung túc về mặt tinh thần, nhưng trong trường hợp liên quan đến tiền bạc như “hiện tại tôi không có tiền” thì dù có cố suy nghĩ tích cực như thế nào, cuộc sống cũng vẫn u ám và bế tắc. Giả như tiếng chuông điện thoại của chủ nợ cứ réo rắt bên tai, bạn có lạc quan nổi không?

Dù bạn suy nghĩ theo hướng tích cực rằng “Tuy không có tiền nhưng tôi vẫn còn gia đình” hay “Thật tốt khi tôi vẫn còn sống”, thì bạn cũng không thể phủ nhận rằng, mình đang sống ở một thế giới hiện thực mà nếu không có tiền, bạn sẽ chẳng mua nổi một ổ bánh mì ở cửa hàng tiện lợi.

Việc “không có” tiền là một sự thật hiển nhiên.

Khi sự thật hiển nhiên đó tồn tại trước mắt, chúng ta sẽ trở nên bất an, dù có gia đình, sức khỏe hay tình yêu, chúng ta vẫn dễ dàng trở nên bất hạnh.

Tuy vây, với những người không sống gần “dòng sông tiền bạc”, nếu muốn trở nên giàu có thì cần phải loại bỏ nỗi bất an trong lòng và sống lạc quan tích cực dù có miễn cưỡng.

Nghe có vẻ như chúng ta đang biến điều không thể thành có thể vậy…!

Tiếp theo, chúng ta nên làm thế nào đây?

Chương 2LÝ DO TẠI SAO CHÚNG TA KHÔNG THỂ TRỞ THÀNH NGƯỜI GIÀU CÓ

1. Câu hỏi đầu tiên

(Hình vẽ tiếng Nhật) Lần thứ nhất.

Tôi có một câu hỏi dành cho các bạn.

“Tại sao bạn muốn kiếm tiền (hay tại sao bạn muốn có tiền?)”

Ừm, phải rồi nhỉ. Hiển nhiên là để phòng khi về già có ốm đau bệnh tật gì cũng có thể mua thuốc men chữa trị, không phải lo lắng gì về tiền bạc.

Vâng. Vậy đó là lý do đúng không?

Nếu bạn cũng có suy nghĩ đó thì chắc chắn sẽ không thể trở nên giàu có (cười).

Bởi vì như tôi nói ở chương trước, tiền rất ghét sự lo lắng, bất an.

Nếu bạn đưa yếu tố “bất an” vào động cơ kiếm tiền, dù chỉ là một chút, nó cũng sẽ trở thành “năng lượng nghèo nàn”.

Tôi đã nói rằng “tiền sẽ không chảy vào nơi tồn tại nỗi bất an” và cái “năng lượng nghèo nàn” ấy chắc chắn chính là năng lượng chảy ào ạt vào “nơi tồn tại nỗi bất an”. Vì vậy, nếu bạn còn giữ kiểu suy nghĩ như vậy thì dòng chảy tiền bạc sẽ không thể lưu thông tốt. Và những người như vậy mãi mãi không thể trở thành giàu có.

Khi đào sâu vấn đề này hơn nữa, chúng ta sẽ nhận thấy một vấn đề khác, nên một lần nữa tôi sẽ hỏi câu tương tự.

2. Câu hỏi thứ 2

“Tại sao bạn muốn kiếm tiền (hay tại sao bạn muốn có tiền?)”

Bạn hãy thử loại bỏ hết những lý do liên quan đến “lo lắng”, “bất an” như phải chuẩn bị khi về hưu hay đề phòng ốm đau rồi suy nghĩ câu trả lời.

Nếu bạn còn đắn đo“Ừm…” thì lý do “Vì tôi muốn có…”, bạn thấy thế nào? Bạn có thứ gì muốn mua không? Bất cứ thứ gì cũng được. Hãy thử tưởng tượng trong sự hào hứng, phấn khích đi nào.

Bạn hoàn toàn không cần phải ngại ngùng điều gì, cứ mạnh dạn nghĩ đến điều bạn muốn có.

Tôi muốn có nhà.

Tôi muốn có xe.

Tôi muốn có những thứ phục vụ cho sở thích của mình (như camera, tranh vẽ, bộ dụng cụ đánh golf).

Tôi muốn có những thứ đắt tiền (như đồ hàng hiệu).

v.v.

Động cơ kiếm tiền mang yếu tố vật chất là chuyện đương nhiên.

Đa số những người giàu (tôi không nói là tất cả) đều lái chiếc xe tốt với chỗ ngồi êm ái, sống trong căn nhà to rộng, khoác lên mình bộ trang phục đẹp đẽ.

Chính vì vậy, bạn đừng ngại gì cả mà hãy tìm cho mình những “thứ muốn có” một cách cụ thể nhất.

Và không chỉ một mà càng nhiều càng tốt, ví dụ:

Tôi muốn mua một căn biệt thự ven biển để đến thư giãn vào mỗi cuối tuần.

Tôi muốn mua sắm thỏa thích trong cửa hàng bách hóa mà không cần nhìn giá.

v.v.

Chỉ cần tưởng tượng như thế thôi, bạn đã sinh ra cảm giác phấn khích, nôn nao rồi đúng không?

Nhưng trong số đó vẫn còn người không thể nói ra lý do.

Những người như vậy thường nghĩ “Muốn những thứ như thế thật chẳng khác nào kẻ tham lam” hay “Những người ham muốn nhiều như vậy chỉ là kẻ thấp kém, không biết xấu hổ”. Những suy nghĩ này nghe có vẻ khiêm tốn, nhưng thật ra không phải vậy.

Những người như vậy, khi thấy người khác dùng tiền tiêu xài thoải mái thì tận sâu trong đáy lòng, họ có xu hướng phủ định rằng “Thật đáng xấu hổ”, “Thật dung tục”. Như vậy có nghĩa là từ trong thâm tâm, họ không thích người giàu có.

Chính vì vậy, dù thực sự muốn có tiền nhưng lại biểu hiện vẻ mặt “không có cũng không sao (không cần tiền)”, kết quả làm ngưng lại dòng chảy của tiền bạc. Thật ra đó chính là “năng lượng nghèo khổ” đối với tiền bạc. Và cảm xúc như vậy cũng không bao giờ mang lại sự giàu sang.

Cảm xúc phấn khích “muốn có thứ này” khác hoàn toàn với sự tham lam.

Bởi người ta chỉ đơn thuần theo đuổi ước mơ thôi thì có gọi là “tham lam” không?

Chỉ là tôi phấn khích muốn leo lên ngọn núi đó.

Chỉ là tôi phấn khích muốn lái chiếc xe đó.

Chính điều đó sẽ làm sản sinh năng lượng, hướng cuộc đời tiến lên phía trước. Cho dù để leo ngọn núi này phải tốn 10 triệu yên hay chiếc xe có giá 100 triệu yên đi nữa, thì tôi cũng không nghĩ đó gọi là tham lam. Bởi cái cảm giác phấn khích ấy đối với một ai đó chính là “nguồn năng lượng sống” của họ. Cách suy nghĩ kiểu như “gì vậy, đi leo núi thôi mà tốn tiền như thế, thật là xa xỉ” hay “đâu cần chiếc xe đắt đỏ như vậy, chỉ cần chạy được là ổn rồi”, thật sự là cách nghĩ hết sức bần hàn. Và tôi cho rằng cách nghĩ như thế mới thật “đáng xấu hổ”.

Những người thuộc tầng lớp giám đốc giàu có thường hay đến câu lạc bộ ở Ginza.

Dĩ nhiên không phải tất cả các giám đốc đều đến đó, nhưng tôi có thể nói rằng, một câu lạc bộ cao cấp ở Ginza với 50.000 yên cho chỉ một lần tham dự thì người bình thường nếu không có nhiều tiền, chắc chắn sẽ không thể đến được. Bởi vậy mới nói, chỉ những người giàu mới có thể đến đó và hưởng thụ sự xa hoa.

Họ không phủ nhận sự xa hoa của người khác.

Họ không phủ nhận sự giàu có.

Họ cũng không phủ nhận những người đang sống cuộc đời giàu sang.

Cũng có người khi nhìn danh sách những người có tên trong “tài liệu Panama1” thì ngay lập tức cảm thấy khó chịu “Gì thế này, họ đang giấu tiền à” hay tức giận rằng “Tại sao họ không đi quyên góp cho người nghèo nhỉ?”.

Tài liệu Panama (tên tiếng Anh là Panama Papers) là một bộ 11.5 triệu tài liệu mật được tạo ra bởi nhà cung cấp dịch vụ của công ty Panama Mossack Fonseca, cung cấp thông tin chi tiết về hơn 214.000 công ty hộp thư, bao gồm cả danh sách của các cổ đông và các giám đốc. Những người và các cơ quan bị nhận diện bao gồm nhiều nhà chính trị và các tổ chức giàu có và nhiều thế lực của nhiều quốc gia (theo Wikipedia).

Sự tức giận đó, không phải là tôi không hiểu. Nhưng, dù không phải là tất cả, nhưng tôi dám chắc rằng những người có mặt trong “tài liệu Panama”, bằng tiền mình kiếm ra được, đã đi quyên góp và đóng thuế rất nhiều.

Vì vậy, đừng nên tỏ thái độ chán ghét mà hãy nhìn vào mặt tốt của người giàu.

Nếu trong thâm tâm, bạn vừa nói “muốn có tiền” lại vừa mang cảm xúc phủ định đối với người giàu, thì điều quan trọng trước tiên chính là để ý đến cảm xúc ấy của bản thân.

“A! Mình đang phủ định người giàu! Nghĩa là mình cũng đang phủ định đồng tiền”

Tất nhiên trong số những người giàu cũng có người làm chuyện gian dối nhưng nếu đặt bản thân ở vị trí phải đóng thuế mấy tỉ yên thì hẳn bạn sẽ phải nghĩ cách làm sao giảm số tiền thuế xuống một chút phải không nào?

Bạn sẽ không hiểu cảm giác của người giàu nếu chưa trở thành người giàu. Nhưng cũng chính vì vậy mà đừng phủ nhận họ.

Và tôi cũng muốn nói thêm là, việc người giàu “đi” hay “không đi” đến những câu lạc bộ ở Ginza là ở lựa chọn của họ. Nghĩa là việc bạn có tiền đồng nghĩa với việc bạn được quyền “lựa chọn”. Người giàu có “quyền tự do lựa chọn” mà người nghèo không thể có.

Sử dụng khả năng tưởng tượng để hình dung mình đang ở vị trí giống những người giàu.

Khi bạn có tiền và “quyền tự do lựa chọn” trong tay thì việc bạn dùng tiền để làm những việc bạn thích chẳng có gì là xấu cả, đúng không?

3. Câu hỏi thứ 3

Lần thứ 3.

Sau đây, tôi lại (tiếp tục) hỏi thêm một lần nữa.

“Tại sao bạn muốn kiếm tiền (hay tại sao bạn muốn có tiền?)”

Vì nếu có tiền, tôi sẽ hạnh phúc.

Ra là vậy. Cũng sẽ có những người nói như thế.

Vậy tôi xin hỏi thêm một chút nữa.

Nếu bây giờ bạn có 100 triệu yên trong tài khoản thì bạn sẽ hạnh phúc chứ?

Vậy 1 tỷ yên có được không?

Sao, vẫn chưa đủ?

Vậy 2 tỷ? Hay 3 tỷ yên?

Nếu chỉ có thế thì 100% bạn sẽ hạnh phúc chứ?

Bạn muốn nhiều hơn nữa?

Thế thì bạn muốn có bao nhiêu trong tài khoản thì sẽ thấy hạnh phúc?

Đối với mọi người thì điều gì là hạnh phúc?

Nếu có tiền là được?

Chỉ cần có tiền… chỉ cần có tiền…

… Không phải đâu, xin lỗi. (cười)

Khi bị dồn nén, theo lẽ thường mọi người sẽ trả lời ngập ngừng rằng “Ừm…”. Và vào một giai đoạn nào đó, trong họ sẽ xuất hiện thứ cảm xúc “Không phải tiền, nó không làm tôi hạnh phúc”. Tiền thì cần thiết đấy nhưng lại không biết mình có hạnh phúc khi có nhiều tiền trong tay không.

Thật ra tôi cũng nghĩ như vậy. (cười)

Chỉ là tôi tạm thời không bàn luận vấn đề sai hay đúng ở đây, và để biết sâu hơn về tâm lý, tôi muốn các bạn kiểm tra xem mình có rơi vào trường hợp: miệng thì nói “Tôi muốn có rất nhiều tiền” nhưng trong thâm tâm lại nghĩ “Liệu khi có tiền, tôi sẽ được hạnh phúc chứ?”.

Nếu bạn rơi vào tình trạng như vậy, thì đó là bằng chứng cho thấy dù có tiền hay không, bạn vẫn sẽ có suy nghĩ “Sao cũng được, chẳng hề gì”. Nếu bị nhìn thẳng vào mắt và hỏi rằng “Bạn có thật sự thích tiền không?”, bạn sẽ thấy hoang mang “Không… ờ tôi……”.

Khi điều đó ăn sâu vào trong tiềm thức thì dòng chảy của tiền bạc sẽ xuôi theo hướng “Tiền chừng này là đủ rồi”. Cứ tiếp tục suy nghĩ như vậy, vô tình bạn sẽ hình thành tư tưởng “Chắc mình không muốn tiền đến mức như thế”.

Suy nghĩ của những người giàu có hoàn toàn khác. Họ sẽ dứt khoát bảo rằng: “Tiền không phải là tất cả, nhưng nhất định phải có. Khi có rồi thì cuộc đời 100% sẽ hạnh phúc”.

Viết đến đây, tôi sẽ tóm lại rằng, những người không thể trở nên giàu có là do họ rơi vào nghịch lý vừa nói “muốn có tiền” nhưng trong lòng lại “không thật sự muốn có”. Nếu không cởi bỏ nút thắt này thì mãi mãi bạn không thành người giàu được.

4. Bạn đang trốn tránh đồng tiền!

Ở chương trước, tôi có nhắc đến thái độ lạc quan khi đối mặt với khó khăn để có thể đạt được hạnh phúc về mặt tinh thần, nhưng đối với vật thực tế như “tiền”, nếu thiếu hụt, tinh thần con người sẽ trở nên bất an, vì vậy mà cũng không thể đạt được sự sung túc về mặt vật chất.

Thứ không có là không có.

Cuối cùng tiền là thứ chỉ chảy đến chỗ của “người sống ngay cạnh dòng sông tiền bạc” và “người vốn đã giàu có”. Nghĩa là:

“Không có tiền -> tiền sẽ không đến”.

“Có tiền -> tiền sẽ đến”.

Đây là chân lý bất di bất dịch, không còn cách nào thay đổi được.

Tôi xin nhắc lại rằng, tiền bạc chỉ chảy đến nơi mà con người nghĩ về đồng tiền một cách tích cực, nơi không tồn tại sự bất an về tiền bạc”. Những nơi mà con người luôn lo lắng chuyện tiền bạc thì nhất định tiền sẽ không chảy đến.

Tóm lại, với người không sống cạnh dòng sông tiền bạc mà muốn trở nên giàu có, họ chỉ còn cách xóa bỏ sự bất an, thay đổi cái nhìn tiêu cực về “tiền bạc” đã ăn sâu vào trong tiềm thức, xuất hiện ở ba câu hỏi mà tôi đã nói ở trang trước.

Tôi đã nghĩ về “tiền” như vậy là khi tôi bắt đầu được thăng chức và quản lý một số cấp dưới lúc đang làm công việc kinh doanh.

Đó là công ty nước ngoài hoạt động theo chủ trương trọng năng lực, người không làm được việc sẽ không được trả lương dù chỉ là một đồng, và ngược lại, người có năng suất công việc tốt thì sẽ được trả lương rất hậu hĩnh.

Những người làm công ăn lương mỗi tháng sẽ được trả một khoản tiền lương cố định.

Có ngày nghỉ phép trong năm, có kỳ nghỉ hè và Tết.

Ngay cả trong giới kinh doanh cũng thế, doanh thu mỗi tháng dù không tăng nhưng vẫn đảm bảo số tiền lương ở mức tối thiểu cho nhân viên. Những trang thiết bị trong công ty như văn phòng phẩm, giấy vệ sinh hay chi phí đi lại, tất cả đều do công ty cung cấp. Đó là một môi trường an toàn và được bảo đảm.

Thế nhưng công ty mà tôi đang làm ở thời điểm đó, tất cả mọi thứ đều do tự nhân viên chi trả. Mọi người chia tiền để mua trang thiết bị, ngay đến những quyển sổ ghi chép, chúng tôi cũng phải lấy tiền hoa hồng của mình để mua. Tệ hơn nữa là cả tiền điện thoại cũng bị thu mỗi tháng 7000 yên.

“Ngay đến cả tiền điện thoại cũng phải trả sao?”, khi tôi phản ứng như thế lúc mới vào công ty, sếp đã nói với tôi như thế này: “Một tháng dù có gọi 10 cuộc hay 1000 cuộc thì vẫn tốn 7000 yên. Càng có nhiều người làm thì càng được lợi. Và những người đó sẽ kiếm ra tiền. Cho nên chúng ta hãy làm những việc mang lại lợi ích cho bản thân”. Nghĩ lại khi còn trẻ, tôi luôn bị nhồi nhét vào đầu cách làm việc mang lại lợi nhuận cao.

Tóm lại đó là thế giới mà mức độ an toàn là số 0 và không có sự bảo đảm.

Thế nhưng đó cũng là thế giới mà nếu có thực lực, bạn sẽ kiếm được một núi tiền (đó là lý do hồi trẻ tôi đã có thể kiếm được mười mấy triệu yên).

Chính vì môi trường như thế mà với những người có duyên trở thành cấp dưới của tôi, tôi đều muốn rèn luyện để họ có thể kiếm được nhiều tiền. Bởi nếu không, bọn họ thậm chí sẽ không thể trả nổi ngay cả chi phí đi lại từ nhà đến công ty, trở nên tự ti, cả vật chất lẫn tâm hồn đều thành nghèo nàn và chỉ còn cách xin nghỉ việc.

Khi 26 tuổi, tôi đã có khoảng 30 người cấp dưới.

Lúc đó, một người thiếu kinh nghiệm như tôi luôn huấn luyện cho cấp dưới những mánh kinh doanh như “làm thế nào để sản phẩm bán chạy?”. Nhưng tôi cũng không thể làm cho tất cả đều có thể kiếm được tiền. Kết quả, một vài người trong số họ hết tiền, rơi vào tình trạng bần cùng và cuối cùng phải nghỉ việc. Khi tiễn họ rời công ty, tôi có cảm giác rất ngột ngạt, khó chịu.

Những người không có hứng thú làm việc hay không nỗ lực trong công việc, họ sẽ không tạo ra được thành quả nên đành nghỉ việc. Ở một khía cạnh nào đó thì đây là chuyện đương nhiên. Nhưng tôi nhận thấy rằng, cùng một môi trường, cùng điều kiện, tố chất như nhau (như lượng kiến thức, số lần hành động, sự nỗ lực, năng lực giao tiếp…), vẫn xuất hiện khoảng cách giữa “người kiếm được tiền” và “người không kiếm được tiền”.

Tại sao?

Và khoảng cách đó là gì?

Sau đó, tôi đã trò chuyện với nhiều cấp dưới, khi biết nhiều hơn về đối phương, dần dần tôi mới hiểu ra được. Đó là do sự khác nhau về “cách nhìn đối với đồng tiền”.

Do làm ở công ty trọng năng lực nên ngoài mặt, mọi người đều nói “tôi muốn kiếm tiền”, “tôi muốn có tiền”. Nhưng với những người nếu trong tiềm thức lại cho rằng “kiếm vừa đủ tiền là được rồi”, thì kết quả họ nhận được cũng chỉ vừa đủ.

Ở phần trước, tôi đã đưa ra câu hỏi “Nếu có 100 triệu yên, bạn sẽ hạnh phúc chứ?”.

Lúc đó, sẽ có những người nghĩ rằng “Tiền chắc chắn không mang lại hạnh phúc” hay “Tôi không cần nhiều đến mức đó”, cảm thấy nghi ngờ câu trả lời “Nếu có 100 triệu yên, tôi sẽ hạnh phúc”. Những người như vậy thì thường nghĩ “Tiền có vừa đủ là được rồi”, kết quả họ không kiếm được nhiều tiền và dẫn đến nghỉ việc.

Đến đây, tôi muốn hỏi những người như thế một lần nữa.

“Sống trên đời nên có tiền trong tay không?”.

“Khi có quá nhiều tiền thì bạn có gặp rắc rối không?”.

Đây chính là câu hỏi mà tôi muốn lật ngược lại cách nhìn của cấp dưới khi họ có suy nghĩ “Tiền chắc chắn không mang lại hạnh phúc” hay “Tiền có vừa đủ là được rồi”.

Hoặc, nếu có người lập tức đáp lại rằng “Không gặp rắc rối gì hết” thì những người như vậy đã tự xóa đi tư tưởng hạn hẹp về đồng tiền như “Tôi không cần nhiều đến mức đó”.

Có thể lúc trước bạn nghĩ rằng “Tôi không cần nhiều tiền đến mức đó” nhưng khi được hỏi như vậy, bạn có thể lại nghĩ “Đúng là có tiền cũng không gặp rắc rối gì, tôi nên có tiền”, và rồi bạn sẽ kiếm được tiền.

Nghĩa là, chỉ với một câu hỏi, cảm xúc tiêu cực về đồng tiền đã được xóa bỏ. Nhờ đó, bạn thực sự có thể lĩnh hội được 100% tư tưởng “Dù sao đi chăng nữa thì có tiền vẫn tốt hơn là không có tiền”. Bởi trong thực tế, không cần biết là bạn cần tiền nhiều hay không, chỉ cần bạn có nhiều tiền thì sẽ không còn gặp rắc rối nữa.

Bằng việc áp dụng cách làm như trên, tôi đã tự thay đổi cách nhìn của mình đối với tiền trong tiềm thức để giúp cho cấp dưới (lúc đó có những người trong độ tuổi 20 như tôi), từng người từng người sẽ kiếm được thu nhập trên một triệu yên, hai triệu yên hay thậm chí là hơn mức đó.

5. Dù thế nào cũng không được nói ra câu “Thứ tôi cần không phải là tiền”

Những người hay quen miệng nói “Không phải chỉ cần có tiền là đủ”, “Dù có nhiều tiền cũng không hạnh phúc đâu” chính là những người đang có “thái độ phủ nhận đồng tiền”. Những người như vậy suốt đời cũng không thể trở thành giàu có.

Tôi không phải đang lên án những người nói câu “Thứ tôi cần không phải là tiền”.

Những lời đó đều đúng, đều logic.

Tùy vào cách sống của mỗi người mà sẽ có cái nhìn khác nhau.

Chỉ là, nếu bạn có suy nghĩ “Tôi muốn có nhiều tiền hơn”, “Tôi muốn trở nên giàu có”, thì nên loại bỏ cảm giác “khó chịu” đối với tiền, thứ làm chặn dòng chảy của tiền đi vào túi bạn. Tóm lại, tâm trạng không “hào hứng” đối với tiền bạc sẽ là trở ngại trong việc trở thành người giàu có.

Tôi muốn bạn hãy bỏ đi cảm giác “khó chịu” đó khi đọc đến đây.

Từ đầu chương đến giờ, tôi đã truyền tải được vấn đề “sử dụng tiền cho bản thân”.

Tiền do chính mình kiếm được nên muốn sử dụng cho bản thân thật nhiều. Mua đồ đắt tiền hay ăn mặc lộng lẫy cũng được.

Thế nhưng, ngoài cách sử dụng trên thì tiền còn một cách sử dụng khác.

Đó chính là “cách sử dụng có ích cho người khác”.

Ví dụ, tôi đã từng nói thế này với cấp dưới của mình.

“Anh sử dụng tiền như thế nào cũng được.

Theo gợi ý của tôi, anh có thể đầu tư để phát triển dự án nghiên cứu cách chữa trị cho những người đang đau đớn vì bệnh nan y.

Khi ai đó nói với anh rằng, một người quan trọng với anh, nếu không trải qua ca phẫu thuật tốn kém, thì tính mạng sẽ không được đảm bảo, khi đó anh có thể cứu người ấy bằng tiền.

Anh cũng có thể đầu tư phát triển về vũ trụ để tìm kiếm hành tinh mới có sự sống dành cho loài người.

Hoặc cứu trợ thức ăn và nhà ở cho những người nghèo.

Hay đem tất cả đi quyên góp.

Nếu có tiền, anh có thể cứu giúp được rất nhiều người.

Từ “không có nên không thể” đã thành “vì có nên có thể”.

Vì không có tiền, nên không thể thực hiện ca phẫu thuật trị giá 30 triệu yên. Lẽ nào bạn không muốn trở thành người có thể có khả năng giải quyết chuyện này thay vì ngồi khóc trong bất lực và đành chấp nhận bỏ cuộc?

Dù không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng tiền. Nhưng những việc có thể giải quyết bằng tiền thì tôi có thể nói là rất nhiều so với những việc dù có tiền cũng không làm gì được.

Tiền có những cách dùng “dơ bẩn” nhưng nó cũng có cách dùng “tốt đẹp”. Sử dụng tiền thế nào là do chính bạn chọn lựa.

Như vậy, có tiền vẫn tốt hơn là không có tiền.

Tiền nhất định phải có.

Nếu bạn nghĩ như thế thì hãy kiếm thật nhiều thật nhiều tiền.

Nếu tôi truyền đạt những điều như vậy đến những người có tư tưởng tiêu cực về tiền bạc như “Đồng tiền thật dơ bẩn”, tôi cá là họ sẽ phải thay đổi cách nghĩ. Nếu được hỏi “Bạn muốn kiếm tiền để làm gì?” thì họ có thể trả lời một cách tự hào rằng “Tôi muốn giúp ích cho người khác”.

Nghĩa là, vào giây phút bạn nghĩ rằng “có thể sử dụng tiền để làm việc tốt” thì bạn đã loại bỏ được cảm giác đáng ghét hoặc tội lỗi khi có nhiều tiền, và kết quả, bạn dần có cái nhìn tích cực đối với tiền và có thể nói thật rõ ràng là “tôi muốn có tiền”.

Nếu bạn có thể suy nghĩ được như vậy thì cái cảm giác tiêu cực về đồng tiền tồn tại trong tiềm thức sẽ hoàn toàn biến mất, khi đó bạn có thể kiếm được rất nhiều tiền, và trở nên giàu có.

Bây giờ tôi lại hỏi câu khi nãy một lần nữa.

“Nếu có 100 triệu yên trong tài khoản, bạn sẽ hạnh phúc chứ?”

Nếu bạn đã trả lời rằng “Ô, hạnh phúc, tất nhiên là hạnh phúc rồi” thì bây giờ bạn cứ giữ nguyên câu trả lời như vậy.

Nhưng bạn là người có suy nghĩ, dù chỉ một chút rằng “Tiền không làm tôi hạnh phúc”, thì nếu nghĩ rằng “Tiền sẽ khiến mình có ích với người khác”, trong bạn có dâng lên một cảm giác khác hẳn không? Bạn có thể trả lời là hạnh phúc không? Tiền có thể làm những chuyện có ích cho người khác. Nó mang sức mạnh khiến cho con người hạnh phúc.

6. Hãy trở nên yêu thích tiền

Như vậy, khi các bạn đã đọc đến đây rồi, thì cũng là lúc tôi đưa ra câu hỏi này.

Trong thâm tâm, bạn có thích tiền không?

Nếu lúc này mà bạn vẫn còn băn khoăn do dự không thể ngay lập tức trả lời thì cũng không sao cả.

Tôi nghĩ những người như thế hẳn là không cần tiền đến mức “thích”, và dù thật sự không có tiền thì họ cũng có thể hạnh phúc.

Và dĩ nhiên, tôi không đánh giá như thế là “tốt” hay “xấu” mà đó chỉ đơn giản là do cách sống của mỗi người khác nhau nên sẽ có nhiều cách cảm nhận riêng.

Nhưng nếu bạn thật lòng, thật lòng, thật lòng nghĩ “muốn có nhiều tiền” thì khi nghe câu hỏi đó, bạn phải LẬP TỨC trả lời rằng “Tôi rất thích!”.

Vì nếu không trả lời như vậy, tức là bạn vốn không yêu đồng tiền và tiền cũng không đến với bạn.

Tiếp đến là cảm giác “rất thích”. Tôi nghĩ là mỗi người sẽ có mức độ thích khác nhau. Thực tế, dù cùng nói rằng “Tôi rất, rất thích tiền!” nhưng mức độ ở mỗi người sẽ khác nhau.

Để trở nên giàu có, đầu tiên bạn cần nghĩ rằng “mình thích” hoặc “mình muốn có tiền”, đây là điều cực kỳ quan trọng. Tuy vậy, khi tìm hiểu sâu hơn, dù cùng là tư tưởng “thích tiền”, nhưng nếu cái thích đó không giống cái thích của những người giàu thì tiền cũng không vào túi bạn.

Ví dụ, một người hiện tại đang gặp rắc rối chuyện tiền bạc thì họ có thể có những suy nghĩ như sau:

Vì cuộc sống khó khăn nên cần tiền (thích tiền).

Vì lo lắng cho tuổi già nên cần tiền (thích tiền).

Do ôm nợ nên cần tiền (thích tiền).

Nếu bạn có một trong những suy nghĩ như trên thì dù suốt đời có nói “Tôi rất thích tiền”, tư tưởng về tiền của bạn cũng hoàn toàn khác xa với tư tưởng của người giàu. Nếu có suy nghĩ như vậy, có lẽ bạn chỉ đơn giản là “vì không có tiền nên mới thích tiền”.

Người luôn gặp khó khăn về tiền bạc là do đối với việc có tiền, họ không có cảm giác phấn khích, hào hứng mà chỉ toàn là bất an.

Ngược lại, người sung túc tiền bạcthì không hề bất an và luôn mang suy nghĩ muốn có tiền trong tâm thế phấn khích, hào hứng. Như vậy, cùng là tư tưởng “thích tiền”, nhưng về bản chất thì khác nhau.

Sau đây, tôi xin lấy một ví dụ hơi khác một chút, đó là tư tưởng khi kết hôn.

Nếu được nói:

“Chỉ cần ở bên nhau là hạnh phúc rồi”.

“Do gặp khó khăn về cuộc sống nên muốn kết hôn”.

Thì câu nào sẽ làm bạn sẽ thấy vui hơn?

Thông thường mọi người sẽ chọn câu trước.

Nếu là người có cảm giác tốt về tiền bạc thì chắc chắn bạn sẽ muốn kết hôn với người nói câu đầu tiên, câu nói không lấy tiền ra làm điều kiện hôn nhân. Người đó mang lại cho ta cảm giác về sự giàu có.

Vì vậy, nếu muốn có tiền thì bạn hãy loại bỏ những tư tưởng bất an và nuôi dưỡng những cảm giác tích cực, phấn khích.

Không phải chi phí sinh hoạt mà là chuyến du lịch suối nước nóng!

Không phải tiết kiệm tiền cho tuổi già mà để mua bộ đánh golf!

Đừng ngại ngùng gì mà hãy dần dần tạo ra những hình ảnh về thứ bạn muốn có, những nơi muốn đi. Chúng sẽ làm cảm giác phần khích trong bạn ngày một lớn hơn.

Bạn hãy thử hướng ý thức về cảm giác phấn khích ở trước mắt thay vì luôn cảm thấy bất an, lo lắng.

Những người giàu chưa từng có cảm giác lo lắng về chi phí sinh hoạt.

Chính vì vậy, bằng thay đổi tư tưởng một chút, bạn đã có cách nghĩ giống với người giàu rồi.

Bây giờ, những người đang gặp nhiều rắc rối về tiền bạc hẳn sẽ cảm thấy rằng “Làm thế quái nào mà nghĩ như thế được!” (cười). Nhưng nếu bạn nghiêm túc muốn trở thành người giàu có, thì dù chỉ trong khoảnh khắc thôi, hãy để ý thức của bạn trải nghiệm “cảm xúc phấn khích” trước khi đến giai đoạn gặp rắc rối.

Cảm xúc phấn khích sẽ nảy sinh cảm giác “thích tiền”.

Có thể bạn sẽ nghĩ đây chỉ là chuyện bịa đặt, nhưng những người gặp rắc rối về chuyện tiền bạc thường có điểm chung là lối sống không mấy tích cực.

Vì vậy chỉ 3 giây thôi.

Trước tiên hãy thử phấn khích nghĩ đến điều mình muốn.

2

7. Bức thư gửi đến cấp dưới

Khi tìm tư liệu để viết cuốn sách này, tôi vô tình tìm thấy bức thư mà tôi đã viết nhằm quyết tâm truyền đạt lại những chuyện về tiền bạc cho sáu người cấp dưới ở độ tuổi chẳng kém tôi là bao khi vừa tôi vừa lên chức quản lý không lâu.

Tôi viết bức thư này đã được vào khoảng thời gian sau hai năm kể từ ngày bắt đầu kinh doanh, doanh thu đạt được đứng vị trí thứ hai trong ngành, ở tuổi 25 đã có thu nhập mười mấy triệu yên.

Bây giờ tôi lại đọc bức thư ấy một lần nữa vì muốn biết rõ lý do tại sao khi đó tôi có thể kiếm ra được ngần ấy tiền. Tôi nghĩ có lẽ lúc đó, tôi đã hiểu ra được bản chất của đồng tiền.

Trước tiên tôi xin được giới thiệu đôi lời.

Tôi xin lỗi nếu như có những cách dùng từ mang nghĩa khó hiểu đối với các bạn độc giả nhưng tôi vẫn mạn phép đăng y nguyên bức thư mình đã viết lúc còn trẻ.

Phương pháp khuếch đại năng lực nắm bắt sự giàu sang

_______________________ ______________

Đầu tiên cần thử suy nghĩ về cách nhìn của mình đối với thứ năng lượng gọi là “tiền”.

Nghĩa là, bạn nghĩ bản thân có đáng để sở hữu thật nhiều tiền trong tay, hay ở bản thân có xứng đáng sống cuộc đời giàu sang, sung túc không?

Nếu hiện tại bạn không có được số tiền bạn muốn thì tôi mong bạn hiểu đó là do bản thân bạn thật sự không mong điều đó.

Chẳng hạn là do bạn luôn có suy nghĩ cho rằng “Tiền thật dơ bẩn” hay “Chẳng phải càng có nhiều tiền thì càng làm mất đi bản tính con người hay sao?”.

Như thể thứ mang tên “tiền” đang trở thành tiêu chuẩn để đánh giá tất cả vậy.

Điểm mấu chốt ở đây chính là bạn có thật sự tin rằng mình vừa có thể sống thanh cao mà vừa có được toàn bộ những thứ mình muốn hay không.

Những người mà khi bản thân càng giàu thì thấy người xung quanh trở nên nghèo đi, hay sinh ra cảm giác tội lỗi đối với sự sung túc của bản thân, trên thực tế thật sự rất nhiều.

Bạn không được lấy xung quanh làm tiêu chuẩn. Nó không thể quyết định sự giàu sang hay sung túc.

Thay vào đó, bạn cần có ham muốn mãnh liệt từ sâu trong lòng để nắm bắt lấy tiền bạc hay sự giàu sang vào cuộc sống thực của bản thân. Và bạn cũng cần có mục tiêu rõ ràng để đạt được điều đó.

Có thứ mình muốn tuyệt đối không phải là điều xấu nên tôi muốn bạn hãy thừa nhận ước muốn của bản thân.

Ngay cả khi tôi đang nói về “tiền”, tôi cũng mang cảm giác rằng chẳng phải mình trông quá tham lam khi cứ nói tiền, tiền hay sao. Nhưng những gì tôi nói đến đây không phải đơn thuần về một mảnh giấy mà là về “sự giàu sang”.

Chúng ta phải nâng cao chất lượng sống của loài người.

Khi tôi cho phép mình làm giàu cho bản thân thì đó chỉ là lấy tiền làm thù lao mà thôi.

Bạn có thật sự muốn tiền không? Tôi muốn bạn hỏi chính mình một câu đơn giản như vậy.

Nhiều người muốn thành công nhưng lại không được, là vì họ nghĩ đến những lý do khó mà thành công được.

Tôi chắc chắn họ nghĩ đến những lý do như “mình không cần nhiều tiền đến như thế”, “sử dụng tiền như thế nào đây?”, “nếu có quá nhiều tiền thì mình sẽ thành kẻ đáng ghét mất” hay “mình không xứng có được nhiều tiền như vậy”.

Nếu chỉ cần có một lý do như trên thôi thì nguồn năng lượng mang tên tiền sẽ không vào chỗ của bạn. Bởi vì bạn không thật sự muốn có tiền.

Những lý do trên chỉ là cách suy nghĩ cũ kỹ mà bạn cần thay đổi.

Và phương pháp là tuyệt đối không được phủ nhận bản thân của hiện tại.

Nếu tự mình phủ nhận cách sống mà bản thân đã lựa chọn và đang sống thì bạn chẳng thể nào thoát khỏi tình trạng mâu thuẫn tự mình phủ nhận mình, từ đó mà bạn sẽ chẳng nghĩ được “những cách cải thiện cuộc sống tốt hơn”.

Khi bạn thừa nhận bản thân bây giờ đã là tốt rồi, thì bạn sẽ hành động như một con người khác (sau khi giác ngộ sẽ tự giải phóng).

Chỉ là, đồng tiền vẫn chảy một cách đều đặn và tuần hoàn nên người khác chẳng thể bị tổn thất chỉ vì chuyện chúng ta đang trở nên giàu có…

Khi bạn thu hút tiền về phía bạn thì bạn muốn sử dụng tiền cho bản thân thế nào cũng được. Có thể đem tặng cho người khác hoặc không cũng được.

Nếu bản thân thật sự mong muốn thì như thế nào cũng tốt.

Bạn phải trở nên ích kỷ đối với tiền bạc. Bạn thật sự muốn có tiền, hay không muốn có tiền?

Đơn giản chỉ như thế thôi. Đó là phương pháp để biến ước muốn đó trở thành sự giàu sang trong thực tế.

Hiromi Wada


 

 

Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button