Kinh doanh - đầu tư

Bơi Cùng Cá Mập Mà Không Bị Nuốt Chửng

Boi cung ca map ma k bi nuot chung - Harvey B. Mackay1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK

Tác giả : Harvey B. Mackay

Download sách Bơi Cùng Cá Mập Mà Không Bị Nuốt Chửng ebook PDF/PRC/EPUB/MOBI. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng.

Danh mục : SÁCH KINH DOANH – ĐẦU TƯ

Đọc thử Xem giá bán

2. DOWNLOAD

File ebook hiện chưa có hoặc gặp vấn đề bản quyền, Downloadsach sẽ cập nhật link tải ngay khi tìm kiếm được trên Internet.

Bạn có thể Đọc thử hoặc Xem giá bán.

Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé : Hướng dẫn tải sách


3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH

Nếu bạn vừa giở cuốn sách này ra và không chút hy vọng vào giá trị của nó, thì bạn đã nhầm. Bơi cùng cá mập mà không bị nuốt chửng không phải là một trong những bộ sưu tập vô ích những tư tưởng thông thái trong kinh doanh, mà là một kho báu vô giá những bài học có thể áp dụng ngay vào công việc kinh doanh, vào cuộc sống, các mối quan hệ và các mục tiêu của bạn. Tôi có cảm giác phân vân khi vừa muốn chia sẻ tài năng, sự thấu hiểu và tính sáng tạo học được từ Harvey Mackay, lại vừa muốn giữ nó cho riêng mình. Trong khi tổng kết  những bài học cho cá nhân mình, tôi nhận ra rằng, nếu giữ cho riêng mình cuốn sách này, thì tôi sẽ độc chiếm toàn bộ sân. Và tôi biết, các bạn cũng sẽ không bao giờ muốn đối thủ cạnh tranh biết đến cuốn sách tuyệt vời này.

Có gì đặc biệt trong cuốn sách này? Quá nhiều thứ hay ho! Harvey Mackay đã tập hợp thành bộ sưu tập những bài học cuộc sống khó quên – nhanh chóng, đi thẳng vào những bài học, những nguyên tắc vô giá đối với cả những người thiếu kinh nghiệm lẫn người từng trải, về bất kỳ vấn đề nào trong công việc kinh doanh hay trong cuộc sống. Bạn sẽ rất hào hứng bàn luận về những bài học thú vị với những người cũng đọc cuốn sách này, dù người đó là đồng nghiệp, bạn bè hay người thân trong gia đình.

Những bài học nào thú vị với tôi ? Chỉ cái tên thôi đã đủ thấy được sự sinh động và thông thái ẩn chứa trong đó:

·      Hãy cười và nói “Không” cho tới khi chảy máu lưỡi.

·      Ra quyết định bằng trái tim, bạn sẽ nhận về bệnh đau tim. Điều này tôi đã nhận ra từ lâu, nhưng chưa bao giờ phát biểu ra được thành lời như vậy.

·      Cách khiển trách hay nhất. Khi buộc phải đưa ai đó tới kho củi, Harvey sẽ đưa người đó một cái mái chèo và để họ tự đến. Harvey sẽ để họ ngồi vào ghế của ông chủ rồi hỏi: “Được rồi, Jack, nếu là tôi, anh sẽ nói gì?” Tôi đã thử làm theo cách này vài lần và luôn thấy hiệu quả hơn cả một phút khiển trách, nhưng đừng kể cho ai điều đó nhé.

·      66 điều cần biết về khách hàng. Ai cũng nói đến việc thấu hiểu khách hàng, nhưng chỉ có Harvey Mackay là thực sự làm điều này. Anh lưu hồ sơ của từng khách hàng, trong đó anh yêu cầu nhân viên bán hàng của anh phải trả lời đủ 66 câu hỏi  về tất cả các thông tin, từ trường học tới sở thích, vợ chồng con cái và mọi thành tích của khách hàng. Thậm chí Harvey còn biết về khách hàng nhiều hơn cả chính những gì họ biết về mình… và chắc chắn là hơn bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào khác! Bạn sẽ thích “Hồ sơ Mackay 66” cho mà xem.

·      Giúp con bạn khác biệt vượt trội. Chương này làm cho cuốn sách trở nên khác biệt trong mảng Sách kinh doanh, và bạn có thể chia sẻ cuốn sách này với con bạn ở bất kỳ lứa tuổi nào, đề cập đến mọi mặt cuộc sống của chúng. Thậm chí Mackay còn đưa ra một nguyên tắc cho bọn trẻ: Đôi lúc, cần tin rằng bố mẹ hoàn toàn đúng.

Có lẽ bạn vẫn còn băn khoăn, tại sao mình phải nghe theo thằng cha Harvey Mackay này. Ông ta là ai? Vậy thì, Harvey Mackay là một người thông minh và cực kỳ thành công. Ông:

·      Là một tình nguyện viên, người góp sức trong nỗ lực nhận thức cộng đồng, đỉnh cao là công cuộc xây dựng sân vận động mái vòm Hubert H. Humphrey Metrodome trị giá bảy mươi nhăm triệu đô-la ở Minneapolis. Ông còn đóng góp hàng triệu đô-la cho mọi nơi, từ Hội Ung thư Mỹ đến ban nhạc của Đại học Minnesota, rồi cả Trung Quốc.

·      Là một doanh nhân, người sáng lập và chủ tịch tập đoàn Mackay Envelope Corporation trị giá một trăm triệu đô-la, công ty tạo ra các chuẩn về marketing và lợi nhuận của ngành.

·      Là một công dân của bang Minnesota, đã thuyết phục Lou Holtz đến huấn luyện đội bóng và xoay chuyển tình thế trong giải bóng đá Gropher. Rồi đưa ra hành động quyết định bằng việc chi sáu triệu đô-la mua toàn bộ vé, giữ đội bóng chày Twins ở lại Minnesota.

Tạp chí Fortune gọi Harvey Mackay là “Người làm nên mọi chuyện”. USA Today thì khẳng định “Phong cách của Mackay là phong cách đỉnh cao”. Một tờ tạp chí của Minnesota gọi Mackay là “Tình nguyện viên tối cao”. Lou Holtz, hiện là huấn luyện viên đội bóng Đại học Nam Carolina, khẳng định: “Khi tôi đến đây [Twin Cities], nhiệt độ xuống dưới âm năm mươi nhăm độ, và Harvey vẫn bán được cho tôi sáu cái tủ lạnh”. Trên hết, mục tiêu sống của Harvey là trở thành một người chồng, người cha tốt, một doanh nhân thành đạt và một thành viên tích cực trong cộng đồng.

Harvey Mackay đã làm được tất cả điều đó, và ông truyền lại cho chúng ta bản ghi chép của những thương vụ thành công, những chiến thuật để tồn tại mà ông rút ra sau hơn ba thập kỷ đạt được những thành tựu to lớn. Nhưng cách của Mackay là hãy đọc cuốn sách để làm tốt hơn dù bạn làm việc trong bất kỳ lĩnh vực nào. Bạn sẽ yêu cuộc sống hơn, và sẽ ngạc nhiên khi thấy những giấc mơ xa vời nhất cũng đều trở thành hiện thực.

ĐỌC THỬ

Chương 1“ TÔI LẤY 15.000 VÉ TRẬN BÓNG TỐI NAY”

“Mười lăm phút nổi tiếng” theo cách nói của Andy Warhol[1] quá cố xảy ra với tôi vào mùa xuân năm 1984. Tôi được chỉ định thực hiện một trọng trách công khai trên toàn quốc, là đánh thọc sườn Calvin Griffith, chủ sở hữu đội bóng chày Twins của bang Minnesota. Griffith muốn nhượng lại đội bóng cho một nhóm doanh nhân Florida, những người muốn chuyển đội bóng tới Tampa. Nhóm còn lại là dân thành phố Twin, trong đó có tôi, muốn giữ lại câu lạc bộ, và để người thành phố quản lý – và thấy rõ là chúng tôi không thể theo kịp đối thủ trong cuộc đấu giá vô cùng tốn kém này.

Nhưng khác với Calvin, chúng tôi có vũ khí bí mật: Bill Veeck.

Nếu bạn chưa từng nghe đến tên Bill Veeck, thì ông là người mà năm 1951, trong vai trò chủ sở hữu đội bóng St. Louis Browns đen đủi, đã ra một quyết định chưa từng có trong lịch sử bóng chày – và chính quyết định đó đã mang lại cho ông cảm tình lớn từ người hâm mộ môn thể thao này – tới mức mà khi nhắc tới môn này, ông sẽ luôn được nhớ tới như là người dám đưa người lùn vào chơi bóng.

Eddie Gaedel, với chiều cao chưa đầy mét mốt, cân nặng chưa đủ ba chục ký và từng là một diễn viên tạp kỹ, đã làm nên đặc trưng riêng hiếm có cho đội Browns. Anh là người lùn đầu tiên và duy nhất được tham gia giải bóng chày hàng đầu thế giới (MLB). Theo như ghi chép lại, anh chạy trên sân kim cương và có một người chạy thay thế ngay khi đến căn cứ 1. Không may, người chạy thay không vượt qua được căn cứ 3, và Browns thua trận. Nhưng tiếng gầm của Veeck khiến bạn có thể hiểu nhầm rằng ông gọi Babe Ruth[2] là gã đàn ông mặc váy.

Veeck điều hành năm câu lạc bộ bóng chày, ba đội giải hạng nhất và hai đội giải hạng nhì, đã nhiều lần đoạt cờ vô địch, lập kỷ lục về số lần tham dự giải hạng nhất, là một thiên tài quảng cáo khi tổ chức ra đêm vợt, đêm găng tay, đêm tôn vinh cổ động viên, in tên cầu thủ trên đồng phục, làm nổ tung các bảng điểm, tạo ra bức tường cây thường xuân ngăn cách chỗ ngồi trên sân vận động Wrigley, mở rộng giải hạng nhất, tạo bản dự thảo luật không giới hạn, và nhiều đề xuất có khả năng cao được chấp nhận như luật chơi quốc tế.

Nếu dùng một từ ngắn gọn để miêu tả về ông, thì ông là người “nhìn xa trông rộng”. Nếu dùng một từ khác, thì là “không theo quy tắc nào hết”. Liên hệ lần đầu với Veeck rất dễ, tôi chỉ cần nhấc điện thoại và gọi cho ông. Veeck luôn tự hào về việc bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng tiếp cận ông. Khác với các ông chủ câu lạc bộ khác cứ ru rú trong văn phòng riêng, Veeck thường lang thang ở các quầy bar, tán gẫu với khách hàng. Veeck góp ý về tất cả mọi việc, và ông thích đưa ý kiến cho bất kỳ ai muốn nghe.

Khi thông tin về đội Twins bắt đầu được công bố, tôi gọi cho Veeck gần như hàng ngày. Và tình huống chúng tôi phải đối mặt là: Griffith có điều khoản miễn trách trong hợp đồng thuê sân vận động, cho phép anh ta hủy hợp đồng nếu đội Twins không kéo được 4,2 triệu lượt khán giả tới xem lượt trong ba năm. Do chất lượng tồi tệ của các trận bóng, đến cuối mùa giải năm 1984, Twins còn cần phải lôi kéo thêm 2,4 triệu khán giả để đạt mức 4,2 triệu đến sân trong ba năm. Tuy nhiên, nếu đạt đủ số khán giả, Griffith buộc phải thực hiện hợp đồng với bang Minnesota, thêm ba năm nữa.

Dù Griffith có thể tự do hủy hợp đồng sau mỗi ba năm nhưng tất cả đều hiểu rằng nếu biết Griffith muốn hủy hợp đồng, những khán giả vốn đã bất bình từ lâu, sẽ dốc sức tẩy chay các trận bóng của đội Twins, khiến anh ta phải chịu lỗ và phải tiếp tục hợp đồng thêm ba năm nữa.

Vì vậy, để không phải chi tiền nâng cấp đội bóng, Griffith buộc phải bán. Cũng như chúng tôi buộc phải thu hút đủ 2,4 triệu cổ động viên đến sân trong năm 1984. Khi đó, Griffith sẽ chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc bán lại cho chúng tôi.

Khó khăn ở chỗ 2,4 triệu hầu như là mục tiêu bất khả thi. Kỷ lục của Veeck ở giải hạng nhất từng được duy trì trong mười lăm năm, là thu hút được 2,8 triệu lượt người xem đội đương kim vô địch Cleveland. Chưa đầy một tháng nữa là vào mùa giải 1984, và rõ ràng là đội Twins khó mà đạt thành tích.

Tự tin rằng không ai ở Minneapolis hay St. Paul có thể ràng buộc Griffith trong một bản hợp đồng, cuối tháng tư, nhóm doanh nhân Florida đã ghi điểm với Griffith bằng cách loại bỏ một địch thủ từ lâu của anh ta là Gabe Murphy, khi mua lại 43% lợi ích cổ đông thiểu số của Murphy trong câu lạc bộ với giá mười một triệu đô-la.

Ngay sau đó, Griffith tuyên bố bán phần lợi ích cổ đông đa số của mình cho bất kỳ ai đặt giá trên năm mươi triệu đô-la, là giá vừa bán đội đương kim vô địch Detroit. Rồi Calvin ngồi đợi cuộc đấu giá giữa Tampa và Minnesota cho phần cổ phiếu còn lại này.

Nhưng anh ta đã không lường trước được tinh thần đoàn kết của người dân thành phố Twin và trí nhớ phi thường của Bill Veeck. Hai mươi nhăm năm trước khi vẫn còn sở hữu đội Chicago White Sox, trong một cuộc họp của Liên đoàn Bóng chày Mỹ, Veeck đã bỏ phiếu ủng hộ Griffith chuyển thương hiệu Washington Senators đến Minnesota. Đổi lại, Griffith thỏa thuận sẽ ủng hộ Veeck trong vụ thầu phát triển thương hiệu tại mảnh đất trống Washington khi đó. Tuy nhiên trong suy nghĩ của Veeck, thì Griffith là kẻ nuốt lời, đã bỏ phiếu cho một nhóm khác. Hành động đó Veeck không thể nào quên. Veeck dành hẳn một chương trong cuốn tự truyện của mình, Veeck as in Wreck, để nói về tính hai mặt của nhà Griffith, nhắc đến cả một vết thương trước đó do chú của Griffith, Clark Griffith, trở mặt sau khi đã hứa ủng hộ Veeck chuyển thương hiệu Browns đến Baltimore.

Veeck khẳng định nếu chúng tôi có thể bán được 2,4 triệu vé trong mùa giải 1984 thì Griffith chỉ còn nước co rúm lại mà bán với bất kỳ giá nào chúng tôi đưa ra, vì biết rằng nếu đội bóng không được chuyển tới Tampa thì sự giận dữ của cổ động viên theo những động thái sợ hãi của mình có thể lớn tới mức anh ta sẽ chẳng thể điều hành đội bóng thêm một phút nào nữa.

“Calvin không chịu nổi áp lực đâu” – Veeck khẳng định – “Năm 1961, khi những người trong gia đình buộc anh ta phải ủng hộ thương hiệu Washington của General Quesada – bạn thân của họ, thì Calvin đã không chống lại nổi, và tôi đảm bảo rằng anh ta sẽ chẳng dám gây hấn gì nữa một khi nhìn thấy các bạn có đủ sức mạnh tài chính để hỗ trợ cho việc mua đủ số vé.”

Có thể là như thế. Nhưng đây thực sự là một canh bạc lớn.

Griffith trở nên dễ thương khi tuyên bố chỉ cần đủ 2,4 triệu cổ động viên tới xem. Dù có cho không vé, chúng tôi cũng không đảm bảo được đủ 2,4 triệu lượt người sẽ đi qua cửa vào sân. Một nỗi lo khác, là số tiền sáu triệu đô-la quyên góp được từ cộng đồng không đủ để mua vé cho 2,4 triệu người xem, dù có là người hâm mộ hay không. Sáu triệu đô-la chỉ đủ mua 1,4 triệu vé mà thôi. Vẫn còn thiếu nhiều. Chúng tôi không biết được cái giếng sâu đến mức nào, vì nếu không có một triệu người hâm mộ sẵn sàng trả tiền mua những chiếc vé với mức giá không hơn gì những chiếc được tặng miễn phí, thì chúng tôi sẽ chẳng thể có đủ 2,4 triệu lượt khán giả.

Nhưng tôi tin vào Veeck – người khát khao được trả thù Griffith suốt hai mươi nhăm năm qua và hiểu kẻ thù của mình hơn bất kỳ ai trên trái đất này.

Vì vậy, tôi tập hợp thành nhóm những cổ động viên có ảnh hưởng lớn, tổ chức họp báo khắp bang, lập phòng bán vé, và một ngày trong tháng năm, tôi tiến đến quầy vé của Twins ở sân vận động Hubert H. Humphrey Metrodome cùng với lực lượng phóng viên đông đảo, hùng hồn tuyên bố với cô bán vé: “Tôi lấy mười lăm nghìn vé trận bóng tối nay.”

Kể từ đó, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ. Chưa phải tính đến việc nếu cần, tôi có thể xin được tài trợ từ các cổ động viên hay không, những gì chúng tôi làm được đã đủ cho Calvin thấy rằng cuộc đua đang diễn ra, và anh ta hoặc phải bán cho chúng tôi, hoặc ngồi nhìn món tài sản lớn bị cuốn sạch dần vì kinh doanh thất bại trong ba năm tới.

Cuối cùng, Griffith bán đội bóng cho chủ nhà băng Minneapolis – ngài Carl Pohlad, với mức giá thấp hơn nhiều so với giá 50 triệu đô-la của đội Detroit, thấp hơn cả mức 32 triệu đô-la là giá bán đội Cleveland khoảng một năm sau đó. (Những năm gần đây, giá trị trung bình của một thương hiệu bóng chày hạng nhất đã tăng vọt, lên tới hơn 260 triệu đô-la, và đội sọc Yankees có giá trị gấp vài lần số đó).

Sau đó, Pohlad dễ dàng thu xếp mua lại toàn bộ lợi ích cổ đông thiểu số từ nhóm Tampa, kết thúc thời đại của Griffith.

Thế còn Veeck? Anh chẳng kiếm được một xu nào từ việc này, cũng không hề được nhắc đến tên trong suốt quá trình chuyển nhượng. Người mà nhiều năm nay thường bị những ông chủ câu lạc bộ khác chê cười là hèn nhát không muốn kiếm lợi từ một chiến thắng mà chính anh là tổng chỉ huy. Anh chỉ đơn giản cảm thấy hài lòng vì gỡ hòa được tỷ số đã chênh lệch bấy lâu.

Không thể tin được, chỉ mất ba năm để thấy được việc mua lại đội bóng Twins là sáng suốt, và hôm nay khi viết cuốn sách này, một kỷ nguyên mới đã đơm hoa kết trái.

Nhờ sự quản lý gắt gao của tổ chức Pohlad, lần đầu tiên trong lịch sử các thương hiệu bóng chày, kỷ lục hơn hai triệu lượt người đến xem của đội Twins được gọi là “Giấc mơ không có thực”. Cho tới giờ, khi nhiều cuộc tranh luận về một sân vận động mới đang diễn ra, số lượng khán giả vẫn chỉ đạt gần đến con số đó mà thôi. Trong thiên niên kỷ mới, đội Twins giành được một số giải khu vực, và một lần nữa tham gia vào chung kết giả bóng chày Mỹ mùa thu năm 2004.

Tháng 10 năm 1987 sẽ luôn là một dấu mốc đáng nhớ của đội Twins khi giành chức vô địch giải hạng nhất quốc gia – gây sửng sốt cho những khán giả hâm mộ trung thành và đã chờ đợi từ rất lâu, tham gia giải vô địch thế giới, rồi còn gây choáng váng hơn nữa khi tiếp tục giành ngôi vô địch thế giới. Vào đầu mùa giải, các nhà cái ở Las Vegas đặt tỷ lệ cược cho Twins là 150 – 1. Cú lội ngược dòng của Twins đã làm bùng nổ lòng tự hào, sự đồng lòng và ý chí, những yếu tố làm nên sức mạnh vượt qua Midwest, và tạo ra món lợi kinh tế khổng lồ.

Bill Veeck không chỉ giúp tôi làm quen với những điều kỳ diệu trong kinh doanh với giải bóng chày hạng nhất. Ông còn cho tôi một bài học hữu ích áp dụng được trong vô vàn các tình huống kinh doanh khác.

Hầu hết các khó khăn trong kinh doanh đều có thể được giải quyết nếu bạn luyện cho mình cách nhìn xa ra ngoài lợi nhuận. Việc kinh doanh luôn xoay quanh đời sống con người. Chúng ta làm kinh doanh không chỉ vì tiền. Trong trang phục ấn tượng, huấn luyện viên quyền anh Gil Clancy đã diễn tả điều này một cách tự nhiên:“Lý do tôi tiếp tục kinh doanh sau ba mươi năm không phải để làm giàu, mà là để trả thù.”

Các bạn thân mến, có đủ mọi kiểu bạn bè, đủ kiểu người trong giới kinh doanh, do vậy không ai có thể trả lời được tất cả các câu hỏi. Cuốn sách này không giúp các bạn mua rẻ bán đắt, mà giúp các bạn kiếm tiền từ việc hiểu người khác.

Bài học thứ nhất trong cuốn sách này là một trong những bài học đầu tiên tôi học được từ thương vụ kinh doanh đầu tiên của tôi. Khi đó tôi mười một tuổi và giành giải bán được nhiều vé nhất cho đội St. Paul Saints trong trận bóng khai mạc. Sở dĩ tôi giành được giải thưởng kinh doanh phi thường này là vì đã nói với mọi người rằng nếu mua vé của tôi, tôi có thể đưa họ vào phòng thay đồ gặp các cầu thủ. Đáng lẽ chuyện đó sẽ rất dễ dàng, vì bố tôi là nhà báo và là thành viên của Hiệp hội báo chí trong thị trấn, và ông biết hết các cầu thủ trong đội.

Nhưng không may là tôi đã không hỏi ông trước. Vào ngày diễn ra trận bóng, ông phải tham gia một cuộc mít tinh chính trị tại Minneapolis (thời đó, phóng viên cũng như bác sĩ, là những người hiểu biết rộng), và dù khản cả cổ giải thích rằng “em là con trai của Jack Mackay”, dù nhìn thấy cả đội đang nằm trên ghế vải uống bia, tôi vẫn không thể nào tiếp cận được họ.

Tôi đã bán vé cho những người quen rất dễ dàng, nhưng lòng tin của họ với tôi chỉ còn là con số không. Điều tệ nhất là giải thưởng của tôi khi bán được nhiều vé hóa ra cũng chẳng phải là một giải thưởng lớn. Cơ hội trôi qua do tôi đã chủ quan không hỏi bố trước.

Bước chân chập chững vào thế giới marketing đó đã dạy cho tôi những bài học quý giá, mà người lớn thường phải trả giá đắt hơn nhiều mới có được. Ai cũng có thể bán được hàng khi biết thổi phồng sự thật đôi chút. Nhưng dù điều đó có là sự thật hay không, thì cũng không thể gọi là thành công nếu chỉ bán được một đơn hàng lớn đầu tiên. Điều quan trọng đối với người bán hàng chuyên nghiệp là bán được hàng lần tiếp theo. Trong ngôn ngữ quảng cáo, bài học này được diễn đạt hơi khác một chút: “Sáng tạo sẽ nhận được nhiều tiền; tính toán quá thì sẽ mất tiền”. Hồi đó tôi còn rút ra thêm một số bài học: Mọi người chỉ chực chờ thời cơ để đá vào mông bạn. Có thể bạn chẳng để để ý gì tới họ, nhưng họ thì luôn theo dõi bạn, và bạn càng thành công, thì dù là một cậu nhóc mười một tuổi hay một doanh nhân thành đạt, bạn càng khác biệt và họ càng tìm cách trả thù.

Đó chính là tổng quan của cuốn sách.

Những điều bạn đọc được trong cuốn sách này không phải một danh sách những phương án giúp bạn nhanh chóng câu được những con cá to.

Cuốn sách này sẽ chỉ cho bạn thấy những con cá to đó nghĩ như thế nào, và làm thế nào để bạn cũng bơi được cùng hướng với chúng.


Giang Vi

Tôi là một người yêu sách cuồng nhiệt và đã hơn 20 năm. Tôi dành cả ngày để đọc, viết blog về sách và viết bình luận. Tôi tin rằng sách là công cụ mạnh mẽ nhất trong cuộc sống để mở mang đầu óc cho những ý tưởng và quan điểm mới. Các thể loại yêu thích của tôi bao gồm tiểu thuyết lịch sử, giả tưởng, khoa học viễn tưởng và phi hư cấu. Tôi cũng thích tìm hiểu về các nền văn hóa khác nhau thông qua văn học.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Related Posts:

Back to top button